Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hóa thần thần phẩm?”.

Diệp Thiên nhìn chằm chằm người đàn ông trung niên buộc tóc tử kim trên đầu. Khí tức người này mạnh nhất trong số những người xung quanh, trên đỉnh đầu còn lượn lờ mây mù. Đó là biểu tượng khi tiếp cận vô hạn đến cảnh giới thánh nhân.

Dưới thánh nhân, cảnh giới mạnh nhất mà Diệp Thiên biết là hóa thần thần phẩm. Lúc này cậu không còn nghi ngờ gì nữa, người đàn ông trung niên này chính là người mạnh nhất trong số tu sĩ hóa thần mà cậu từng gặp.

Giờ khắc này, ngay cả Diệp Thiên cũng khẽ nheo mắt lại.

Với năng lực của cậu hiện giờ, thi triển tam hoa tụ đỉnh và Phệ Thiên Trường Sinh Thể có thể áp đảo được hóa thần bát phẩm, lay động hóa thần cửu phẩm, có thể gọi là vô địch dưới thánh nhân.

Nhưng sự vô địch này cũng chỉ là tương đối, bởi vì cậu chưa từng giao đấu với hóa thần thần phẩm, không biết hóa thần thần phẩm mạnh đến mức nào.

Hơn nữa, lúc này không những có một vị hóa thần thần phẩm ở đây, phía sau ông ta còn có hai ông lão mặc áo đạo sĩ là hóa thần cửu phẩm, ba người còn lại là hóa thần bát phẩm, cộng thêm Kiếm Tam Tư hóa thần thất phẩm.

Bảy tu sĩ tu vi cao hơn hóa thần thất phẩm đồng thời đứng đây, còn có hóa thần thần phẩm tọa trấn. Đội hình này bất kể một ai lên cậu cũng không sợ, nhưng bọn họ cùng nhau lên thì ngay cả cậu cũng cảm thấy áp lực rất lớn.

Long Tuyết Viên và các tu sĩ nguyên anh khác sợ đến mức câm như hến. Hôm nay, tu sĩ hóa thần ở đây nhiều hơn tất cả những người bọn họ từng gặp trong đời, hơn nữa còn mạnh hơn không chỉ mười lần. Những người này chỉ cần động ngón tay là nghiến chết bọn họ được.

Người đàn ông trung niên dẫn đầu nhìn Kiếm Tam Tư.

“Tam Tư trưởng lão, ông dùng ngọc phù truyền tin mời chúng tôi đến đây, kẻ địch ở đâu?”.

Ngọc phù mà Kiếm Tam Tư vừa bóp nát là ngọc phù truyền tin giữa các trưởng lão của Kiếm Tông, hơn nữa là loại cao cấp nhất. Một khi bóp nát đồng nghĩa người sử dụng nó đang gặp phải kẻ địch mạnh trước nay chưa từng có, cần cứu viện khẩn cấp.

Do đó, ngũ đại trưởng lão và tông chủ Kiếm Tông ngày thường không thấy bóng dáng đều đến đây.

Người lên tiếng chính là tông chủ Kiếm Tông, hóa thần thần phẩm, Kiếm Bắc Lương.

Cũng chính là người mạnh nhất trên khắp tinh vực thứ mười!

Kiếm Tam Tư tiến đến gần sáu người họ, chỉ tay về phía Diệp Thiên.

“Tông chủ, chính là người đó!”.

Kiếm Bắc Lương và ngũ đại trưởng lão của Kiếm Tông đồng loạt quay đầu nhìn Diệp Thiên, một lúc sau vẻ mặt bọn họ đều thay đổi, hiện lên vẻ quái dị.

“Nguyên anh tứ phẩm?”, đại trưởng lão hóa thần cửu phẩm đứng bên cạnh Kiếm Bắc Lương không khỏi quay sang nhìn Kiếm Tam Tư, cảm thấy khó hiểu: “Tam Tư trưởng lão, ông đang đùa gì vậy?”.

“Nguyên anh tứ phẩm cũng đáng để ông dùng ngọc phù truyền tin sao?”.

Những người khác cũng không khỏi hừ khẽ, hiển nhiên cực kỳ bất mãn với hành động làm to chuyện của Kiếm Tam Tư.

Kiếm Tam Tư không quan tâm đến phản ứng của những người khác, chỉ nói: “Các vị trưởng lão, tông chủ, mọi người đừng xem thường người này”.

“Tuy cậu ta chỉ là nguyên anh tứ phẩm nhưng lại có tu vi thần niệm nhập đạo hậu kỳ, hơn nữa sức chiến đấu của cậu ta có thể sánh ngang với tôi”.

“Tôi triệu tập các vị đến đây là để đề phòng bất trắc”.

“Ồ?”, nghe được lời này, mấy vị trưởng lão lập tức nổi hứng thú.

Tứ trưởng lão tu vi hóa thần bát phẩm là người hiếu chiến nhất đứng ra, chắn ngang đất trời, chân lực đáng sợ tuôn ra từ trên đỉnh đầu ông ta, nhìn chằm chằm Diệp Thiên.

“Có thể chiến đấu vượt nhiều cấp bậc như vậy, đúng là thú vị, tôi cũng muốn thử xem”.

Dứt lời, ông ta vung tay, chuẩn bị ra tay với Diệp Thiên.

Đúng lúc này, một bàn tay đưa ngang chặn trước mặt ông ta.

“Tứ trưởng lão, đừng vội”.

Tứ trưởng lão nhìn lại, phát hiện là Kiếm Bắc Lương ngăn mình, ông ta mới khẽ hừ một tiếng, cuối cùng vẫn không hành động tùy tiện.

Kiếm Bắc Lương hỏi cụ thể những gì Kiếm Tam Tư đã trải qua, sau đó nhìn sang Diệp Thiên.

“Chào cậu, tôi là Kiếm Bắc Lương, tông chủ Kiếm Tông ở tinh vực thứ mười”.

Ông ta chắp tay với Diệp Thiên, sau đó nói: “Không biết Lãnh Tinh Tà, đệ tử định sẵn của Kiếm Tông chúng tôi, có thù oán gì với cậu mà cậu lại ra tay giết cậu ta?”.

Diệp Thiên vốn không muốn nhiều lời với những người này, thấy Kiếm Bắc Lương còn coi trọng lý lẽ nên mới lên tiếng: “Lãnh Tinh Tà thách thức tôi, còn định dùng danh nghĩa thử thực lực để làm tôi bị thương, thậm chí là giết chết tôi. Ông nói xem tôi có nên giết hắn không?”.

Mặc dù Lãnh Tinh Tà không làm được đến bước đó, nhưng Diệp Thiên nhìn vẻ mặt hắn đã biết toan tính của hắn. Một mầm họa tiềm ẩn như vậy đương nhiên cậu phải giết chết từ trong trứng nước.

Nghe Diệp Thiên nói vậy, Kiếm Bắc Lương không trả lời mà nhìn sang đám người Long Huyền Tử.

“Cậu ta nói có đúng không?”.

Long Huyền Tử do dự, Long Tuyết Viên ở bên cạnh lại mở lời trước.

“Đúng là lúc nãy Lãnh Tinh Tà đã để lộ ra ý đó, còn chuyện anh ta có thật sự định âm thầm ra tay giết người hay không thì không có bằng chứng”.

“Nhưng quả thật anh ta có nói nếu Diệp Thiên làm ảnh hưởng đến hành trình tìm báu vật ở núi Vân Vụ, anh ta sẽ không do dự giết Diệp Thiên.

Nghe vậy, Kiếm Tam Tư nghiêm mặt, ánh mắt dao động nhẹ. Kiếm Bắc Lương thì đã hiểu được, gật đầu.

Ông ta trầm ngâm trong chốc lát, sau đó mới nhìn Diệp Thiên: “Chuyện giữa cậu và Lãnh Tinh Tà là cậu ta chủ động gây sự, cậu ta có lỗi trước tiên”.

“Nhưng cậu có thể làm cậu ta bị thương, thậm chí đánh cậu ta tàn phế. Cậu giết cậu ta thì quá tay rồi”.

Ông ta chỉ tay vào ông lão mặc áo xanh lam ở bên cạnh.

“Đây là nhị trưởng lão của Kiếm Tông chúng tôi, tu vi hóa thần cửu phẩm. Tôi cũng không làm khó cậu, chỉ cần cậu có thể chống đỡ được ông ấy mười lăm phút, chúng tôi sẽ để cậu tự do rời đi, tuyệt đối không truy cứu”.

Ông ta nói xong thì lùi về sau một bước. Trừ nhị trưởng lão ra, những người khác cũng lùi lại theo, rõ ràng không có ý kiến gì với quyết định của tông chủ mình.

“Chống đỡ được mười lăm phút?”.

Khóe môi Diệp Thiên nhếch lên nụ cười lạnh lùng.

“Điều kiện này có đơn giản quá không?”.

“Nếu ông ta thua tôi thì sao?”.

“Thua cậu?”, nhị trưởng lão nghe vậy lập tức sầm mặt, lạnh lùng lên tiếng.

“Thằng nhóc cậu dựa vào tu vi nguyên anh tứ phẩm đối kháng với hóa thần thất phẩm đã là kinh hãi thế tục, trước nay chưa từng có, lại còn muốn thắng được tôi?”.

“Tôi sẽ cho cậu biết giữa hóa thần cửu phẩm và hóa thần thất phẩm chênh lệch nhau như thế nào!”.

Dứt lời, ông ta giậm chân vào hư không.

“Ầm!”.

Không gian trong phạm vi mấy chục nghìn mét chấn động mạnh, bốn phía lan tràn những vết rạn, lần lượt nổ tung, hiện ra những vết nứt không gian đen kịt.

Trong những vết nứt không gian đó, những đốm sao tỏa sáng xen lẫn năng lượng kỳ dị màu xám nhạt tràn ra từ bốn phương tám hướng, hóa thành những thanh kiếm màu xám dài ba thước, bao vây Diệp Thiên từ các phương hướng khác nhau.

“Đây là…”.

Long Huyền Tử nhìn thấy cảnh tượng này, con ngươi co lại, cực kỳ ngạc nhiên.

“Đại Thiên Kiếm Trận!”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK