Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Chương 2799

“Huống hồ, tôi cũng rất muốn xem xem, khi công pháp này xuất hiện trở lại trên thế gian sẽ mang lại chấn động lớn như thế nào cho thế giới”.

Mái tóc trắng của Diệp Thiên bay theo gió, cậu quay đầu nhìn lại ảo ảnh linh hồn của Hoa Lộng Ảnh, trong mắt hiện lên sự áy náy và yêu thương vô hạn.

Một lúc lâu sau, cậu mới thu hồi ánh mắt, trong mắt lóe lên tia sáng vô cùng kiên định.

“Mẹ, Tiếu Vũ, trong số những người ở đây, tu vi của hai người là mạnh nhất. Mấy ngày tới, mong mọi người hộ pháp giúp con, con sẽ trị thương ở nơi này”.

“Đợi con hồi phục vết thương, con sẽ đến hang ma phương Tây ngay lập tức. Trong thời gian này, bất kế là ai, bất kể việc gì, mong mọi người hãy ngăn lại giúp con, con không muốn bị bất cứ chuyện gì quấy rầy”.

Thi Tú Vân và Yến Khinh Vũ lập tức gật đầu đáp ứng, vẻ mặt nghiêm túc.

Ánh mắt Diệp Thiên xa xăm, nhìn về phía chân trời phương Tây, trong đầu hiện lên một gương mặt phương Tây đắm chìm trong thánh quang.

“Xem ra lần này phải tìm người đó hỏi đường rồi”.

Cuối cùng cậu cũng phải đi một chuyến tới hang ma phương Tây, nơi hiểm trở tiếng xấu đồn xa này.

Sâu trong biệt thự nhà họ Hoa, một bóng người lặng lẽ ngồi khoanh chân, xung quanh tỏa ra dao động cực kì huyền ảo khó hiểu, từng đốm sáng xanh lam lấp lánh.



Vết thương cực lớn trước ngực cậu đã lành lặn như trước, nhưng cậu vẫn không dừng vận chuyển Phệ Thiên Huyền Lực, ngược lại tiếp tục vận hành chu thiên, điều hòa mỗi một nhánh kinh lạc của mình.

Bởi vì trái tim đã nát vụn trong cơ thể cậu vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, cho nên sức mạnh xác thịt của Phệ Thiên Thần Thể vẫn chưa được khôi phục đến đỉnh cao.

Hang ma phương Tây là nơi cực kì nguy hiểm, ngay cả khi cậu chưa sáng tạo ra Phệ Thiên Huyền Khí, đi khắp các nơi trên thế giới, cậu cũng không dám bước vào trong đó. Mặc dù bây giờ thực lực của cậu đã bước l3n đỉnh cao thế giới, nhưng để cứu Hoa Lộng Ảnh, cậu vẫn phải cẩn trọng từng bước, nhất định phải chờ Phệ Thiên Huyền Lực, xác thịt và sức mạnh tinh thần của mình khôi phục đến đỉnh cao rồi mới hành động.

Lúc Diệp Thiên bế quan trị thương đã bày bố một trận pháp mạnh hơn, sức phòng ngự cao hơn một bậc trong biệt thự nhà họ Hoa, có thể chống lại bất kì sự tấn công nào của cảnh giới truyền thuyết nhân cấp trở xuống. Yến Khinh Vũ và Thi Tú Vân cũng canh giữ bên ngoài chỗ Diệp Thiên trị thương cả ngày lẫn đêm, không dám lơ là, sợ có người sẽ quấy rầy Diệp Thiên.

Trạng thái này kéo dài liên tục bảy ngày, sáng sớm ngày thứ bảy, cuối cùng Diệp Thiên cũng mở mắt ra.

“Phù!”.

Cậu thở ra một luồng khí đục, trong đó có chứa màu đen, màu xanh của băng và một tia màu tím sẫm. Chúng là chân lực trong cơ thể của Lang tổ, Athena và Ma Tây Loner. Khi xưa, Diệp Thiên bị bọn họ đánh bị thương, số sức mạnh này vẫn luôn đeo bám ở sâu trong

kinh mạch Diệp Thiên giống như độc ăn vào xương, bây giờ bị cậu bài tiết hết ra bên ngoài.

Cậu hoạt động cổ tay, sức mạnh trong cơ thế giống như nước suối phun trào, màu đỏ sẫm trong mắt cũng trở nên sáng hơn. Cuối cùng, sức mạnh của cậu đã khôi phục đến đỉnh cao, hơn nữa cậu đã bị thương nặng mấy lần, bây giờ hồi phục trở lại thậm chí còn mạnh hơn gấp mấy lần lúc chiến đấu ở đảo Rồng khi xưa.

Phệ Thiên Huyền Lực trong cơ thể cậu giống như nước lũ dâng tràn, chảy xuôi trong mỗi một đường kinh mạch và huyết quản của cậu. Mái tóc bạc của cậu càng trở nên bắt mắt trong màu đỏ sẫm, mang theo một ý vị khác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK