Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy Cổ Cận Hồn bay vào trong lò, Diệp Thiên lập tức biến sắc.

“Cổ tiền bối, anh đang làm gì vậy?”

Anh kinh ngạc kêu lên, đang định di chuyển để kéo thần hồn của Cổ Cận Hồn từ trong lò luyện đan hắc bạch ấy ra.

Nhưng anh còn chưa kịp làm gì thì Cổ Cận Hồn ở bên trong lò luyện đan đã thấp giọng thét lên.

“Đứng yên. Đừng qua đây!”

Ông ta nhìn Diệp Thiên, ánh mắt trong veo.

“Đây là đỉnh Hỗn Độn, nó được ngưng tụ từ sức mạnh Hỗn Độn từ Vạn Cổ Hỗn Độn Thể của cậu. Thông qua nó, có thể luyện chế ra được linh lực hỗn độn uy lực nhất, thuần khiết nhất!”

“Bây giờ tôi đã khởi động nó. Một khi nó được khởi động, thì sẽ chỉ dừng lại vào thời khắc có linh lực hỗn độn được luyện hóa ra. Cho dù là cậu cũng không có cách nào ngăn cản được!”

“Đợi sau khi tôi đã hoàn toàn bị luyện hóa, trở thành linh lực hỗn độn hoàn toàn, thì đỉnh Hỗn Độn cũng sẽ biến mất, cho đến luyện hóa linh lực hỗn độn tiếp theo mới lại xuất hiện. Nhưng có lẽ sẽ không có ngày đó đâu!”

“Tôi tin rằng, sau tôi cậu sẽ trở thành thần tử Hỗn Độn duy nhất của vạn cổ, không có người tiếp theo!”

“Mà bây giờ, cậu chỉ cần ở một bên chờ đợi, không được đến gần!”

Nghe thấy lời Cổ Cận Hồn nói, ánh mắt Diệp Thiên càng trở lên trì trệ, đồng tử không ngừng run rẩy.

“Cổ tiền bối, tại sao anh phải làm như vậy?”

“Anh đã khôi phục được hồn khí bản nguyên, khôi phục được linh trí của trước kia, chỉ cần tạo ra một thân xác là anh có thể lần nữa thoát khỏi hình thái thần hồn, sống lại một lần nữa, vì sao anh phải hy sinh bản thân mình như vậy chứ?”

Cổ Cận Hồn nghe vậy, lại thoải mái mỉm cười.

“Dù sao con người cũng có một số chuyện mà mình muốn làm và nên làm. Trong sinh mệnh dài đằng đẵng của tôi, tôi đã trải qua quá nhiều chuyện, nhưng lại không hiểu được ý nghĩa tồn tại của mình là gì!”

“Mà từ sau khi cậu xuất hiện, tôi cuối cùng cũng đã tìm ra được giá trị của mình ở đâu. Hôm nay, tôi càng tin chắc rằng chuyện mà bản thân tôi muốn làm!”

“Ý nghĩa tồn tại của tôi chính là đào tạo ra một tài năng tuyệt thế, có tấm lòng hướng về thế giới, có khả năng lật đổ sự thống trị của Nguyên Thần!”

“Tôi dùng sức lực của bản thân giúp cậu đi đến đỉnh cao. Tôi sống hay chết thì có gì khác biệt chứ!”

“Ha ha ha!”

Tiếng cười sảng khoái truyền vào tai Diệp Thiên, trong ánh mắt kinh ngạc của anh, đỉnh Hỗn Độn dần dần có những ngôi sao hắc bạch ngưng tụ lại. Mà sau đó màu sắc của những ngôi sao hắc bạch này lại hóa thành một cơn lốc xoáy, bắt đầu nhanh chóng quay tròn.

Hình bóng hư ảo của Cổ Cận Hồn dần dần bị kéo vào trong trung tâm của cơn lốc, sau đó bị cơn lốc dữ dội này khuấy động. Dưới sự xoay tròn điên cuồng của cơn lốc, hình bóng của ông ta bị bào mòn từng chút một, hóa thành từng hạt bụi, dần dần hoà tan vào trong ngôi sao hắc bạch.

Ánh mắt Diệp Thiên trợn tròn, không hề chớp mắt mà nhìn tất cả những gì đang xảy ra. Nhưng lúc này, anh lại không hề kêu la hay ngăn cản.

Bởi vì từ khoảnh khắc Cổ Cận Hồn lao vào trong đỉnh Hỗn Độn, anh đã cảm nhận được khí phách vô song, coi thường cái chết của Cổ Cận Hồn rồi.

Không có một chút do dự, không có một chút sợ sệt. Chỉ có sự quyết tâm và giải thoát.

Cổ Cận Hồn giờ khắc này, cơ thể đã dần dần bị thu nhỏ, đang từ từ bị tan biến, nhưng trong lòng Diệp Thiên, ông ta lúc này trông càng hiên ngang hơn so với Cổ Cận Hồn mà anh gặp ở Thương Minh Giới.

Nhìn bóng dáng Cổ Cận Hồn dần bị phai mờ trong vòng xoáy Hỗn Độn, Diệp Thiên từ từ cúi người xuống, một chân quỳ lên trên nền tuyết trắng.

“Cung tiễn Cố tiền bối!”

Lúc này sau lưng Diệp Thiên, một hư ảnh khổng lồ cũng xuất hiện. Chính là Thái Cổ Đan Thần.

Nước mắt giàn giụa trên khuôn mặt hư ảo của Thái Cổ Đan Thần, ông ta giống như Diệp Thiên, cũng ở trong hư không từ từ cúi người xuống, giọng nói tràn đầy bi thương.

“Cung tiễn cố chủ nhân!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK