Chương 1512
“Cơ thể thần ma cuối cùng đã thuộc về mình rồi!”.
Nghĩ đến đây, mũi chân ông ta nhấn một cái, chỉ thấy đôi chân của cô gái đạp xuống mặt hồ, sau đó bay lên phía trước, đứng ngay trước mặt Diệp Thiên.
Bàn tay thon dài của cô ta thò ra, năm ngón tay trắng nõn định tóm lấy đầu của Diệp Thiên, cô ta định dùng chân nguyên làm cho thần phủ của Diệp Thiên hoàn toàn nát vụn, sau đó linh hồn có thể xuất hiện trở lại, xây dựng lại thần phủ của bản thân.
Đúng lúc cô ta thò tay ra, một bàn tay to trắng đã tóm chặt lấy cổ tay cô ta.
“Muốn ra tay, có phải đã hơi sớm rồi không?”.
Diệp Thiên nhìn thẳng vào mắt cô ta, vùng giữa hai lông mày nở nụ cười ma mị.
“Cái gì?”.
Linh hồn kinh ngạc thất thần, ông ta không hiểu nổi Diệp Thiên đã bị hình tượng sức mạnh tinh thần của ông ta bao trùm, vì sao có thế phản ứng được chứ?
Gần như đã biết được suy nghĩ trong lòng ông ta, ánh mắt Diệp Thiên sắc lạnh, dửng dưng nói: “ồng tưởng chỉ dựa vào hình tượng sức mạnh tinh thần là có thế nhốt được tôi sao?”.
“Trên đời này không chỉ có mình ông mới tu luyện sức mạnh tinh thần đâu!”.
“ồng ở cảnh giới quy nguyên, thì vì sao tôi lại không được?”.
“Cậu cũng đạt đến cảnh giới quy nguyên?”, linh hồn nghe thấy vậy, mặt mày biến sắc, suýt nữa không dám tin vào tai mình.
Tu vi võ thuật của Diệp Thiên đã đáng sợ đến vậy, sao còn có thế có được sức mạnh tinh thần lớn như thế chứ?
Ông ta hít sâu một hơi, một dự cảm không lành từ từ xuất hiện, đang định rụt tay lùi về phía sau, nhưng cuối cùng đã muộn một bước!
Một lực hút mạnh mẽ như muốn nuốt chửng cả không gian tỏa ra từ bàn tay Diệp Thiên, khiến cho ông ta đứng im tại chỗ.
Còn trong mắt Diệp Thiên, ánh sáng màu xanh lam hiện ra, nhìn thẳng vào ông ta, khoảnh khắc này, ông ta chỉ cảm thấy sức mạnh tinh thần mà bản thân khổ công tu luyện hơn 100 năm bị rút khỏi thần phủ giống như máy bơm nước hút nước vậy!
“Sao có thế như vậy?”.
Linh hồn đã mất đi thân xác hơn một trăm năm trước này vô cùng chấn động, chỉ cảm thây mọi thứ đều không chân thực.
Sức mạnh tinh thần là sức mạnh kì diệu nhất, khó nói nhất, huyền ảo khó hiểu hơn cả sức mạnh chân nguyên của võ giả, gần như không thể lần theo, không thể nắm bắt. Nhưng lúc này, ông ta lại cảm nhận được sức mạnh tinh thần của mình như bị một sức mạnh nào đó hấp dẫn, đang dần thoát khỏi sự khống chế của ông ta. Sức mạnh tinh thần của ông ta cũng đang yếu đi nhanh chóng.
Hai mắt Diệp Thiên nhìn thẳng đến, trong mắt lóe lên ánh sáng thần, giống
như hai động đen không đáy. Nó tỏa ra sức hấp dẫn vô biên, muốn hút lấy sức mạnh tinh thần của ông ta vào trong đó.
Ngay cả lúc ông ta từng tung hoành thế giới, dùng phong thái thần linh hoành hành phương Tây, ông ta cũng chưa từng gặp được tình huống này.
“Rốt cuộc cậu dùng thủ đoạn gì, vì sao có thể khống chế sức mạnh tinh thần của tôi, cậu đang hút sức mạnh tinh thần của tôi sao?”.