"Tộc họ Duẫn ở Tinh Hà?".
Những người đang có mặt đều sửng sốt.
Tộc họ Duẫn là một trong lục đại tiên tộc, mấy năm nay thực lực còn mạnh hơn, trong tộc mới có thêm một độ kiếp thần phẩm, có thể nói là phát triển vượt bậc. Cộng thêm một trong những sự tồn tại mạnh nhất vũ trụ là Duẫn Tu Tuyệt, có xu thế dẫn đầu trong lục đại tiên tộc.
Nói ra thì đây có thể coi là một đồng minh tuyệt vời.
Nhưng Tam Kiếp lão nhân lại nhíu mày.
"Với thực lực của tộc họ Duẫn Tinh Hà thì đúng là có thể trở thành một đồng minh rất mạnh, nhưng vấn đề là, theo tôi được biết, bọn họ không có ân oán trực tiếp với người kế thừa thần cách, người kế thừa thần cách cũng chưa từng ra tay với bọn họ".
"Nếu bảo bọn họ làm đồng minh cùng chống lại người kế thừa thần cách thì chưa chắc họ sẽ đồng ý. Đang yên đang lành tự dưng gây thù chuốc oán, điều này đi trái với quan niệm hòa bình phát triển của tộc họ Duẫn".
Diệp Thiên nghe thấy thế chỉ cười.
"Hòa bình phát triển?".
"Bản thân quan niệm này không có bất cứ vấn đề gì, nhưng hai chữ "hòa bình" đâu có đơn giản như vậy?".
Ánh mắt cậu lóe lên một tia sắc bén.
"Sự mạnh mẽ sẽ khiến kẻ địch sợ hãi, nhưng cũng sẽ khiến một số người ghen ghét. Thế giới trung tâm Ngân Hà đã lâu không có gì thay đổi, nhưng tôi dự cảm sẽ nhanh chóng xảy ra biến động lớn".
"Nếu tộc họ Duẫn muốn giữ mình trong cơn sóng thời đại sắp tới thì liên kết đồng minh là lựa chọn duy nhất".
"Chuyện này để tôi và dì Lạc làm, chắc hẳn tộc họ Duẫn sẽ không từ chối đâu".
Tam Kiếp lão nhân nhìn ánh mắt đầy tự tin của Diệp Thiên, biết cậu đã có cách, nên cũng không truy hỏi nữa.
Ông ta quay lại nhìn Lạc Tông Diễm trong trạng thái ảo ảnh, một lát sau mới lên tiếng: "Trước khi các cậu đến tộc họ Duẫn, có chuyện này tôi nghĩ chắc hẳn các cậu sẽ có hứng thú".
Ông ta quay lại nhìn Diệp Thiên, ánh mắt lóe lên tia sáng: "Bây giờ Lạc Tông Diễm đang trong trạng thái linh hồn, cậu muốn nó khôi phục thân xác không?".
"Khôi phục thân xác?".
Diệp Thiên nghe thấy thế, ánh mắt chợt động, tỏ vẻ kinh ngạc.
"Ông có nguyên liệu sao?".
Phải biết rằng, muốn có một thân xác hoàn hảo, ngoài cướp đoạt thì chỉ còn cách dùng thủ đoạn và thần thông để luyện chế. Nhưng muốn luyện được một thân xác thì cực kỳ khó khăn.
Thứ nhất, nguyên liệu luyện chế thân xác thực sự rất khó tìm, với thực lực của Lạc Tông Diễm hiện giờ, muốn luyện chế được một thân xác có thể xứng với bà ấy thì phải tìm được thân xác không mục rữa của một tu sĩ cảnh giới độ kiếp đã chết, cộng thêm rất nhiều nguyên liệu phụ trợ mới có thể thành công.
Thứ hai, yêu cầu đối với sức mạnh thần niệm khi luyện chế thân xác cũng cực kỳ nghiêm ngặt, phải đạt tới cảnh giới thần niệm tề vũ tôn đế. Đây là điều mà hiện giờ Diệp Thiên vẫn chưa làm được.
Thế nên cậu vẫn chưa bắt tay vào luyện chế thân xác cho Lạc Tông Diễm, bởi vì tỷ lệ thất bại gần như là 99%.
Nhưng vào lúc quan trọng này, Tam Kiếp lão nhân lại nói đến chuyện đó, khiến ánh mắt Diệp Thiên lóe lên một tia hi vọng.
Ngay cả Lạc Tông Diễm cũng ngẩng đầu lên nhìn Tam Kiếp lão nhân, vẻ mặt phức tạp, bà ấy cũng khao khát có được thân xác từ lâu.
"Nguyên liệu thì không có".
Tam Kiếp lão nhân lắc đầu, sau đó ánh mắt đanh lại, giọng nói trở nên nghiêm túc hơn.
"Nhưng Thái Sơ Thần Đạo Môn chúng tôi có sẵn một thân xác hoàn hảo".
Diệp Thiên và Lạc Tông Diễm đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn ra sự kinh ngạc trong mắt đối phương. Trong Thái Sơ Thần Đạo Môn có thứ như vậy tồn tại sao?
Dường như Thanh Sam trưởng lão nghĩ ra gì đó, đồng tử lập tức co lại, ngạc nhiên nói: "Chưởng môn, à không, tiền chưởng môn, lẽ nào ý ông là..."
Tam Kiếp lão nhân nặng nề gật đầu: "Nó đã ở trong Thái Sơ Thần Đạo Môn hơn triệu năm, bây giờ chính là lúc dùng đến nó".
Thanh Sam trưởng lão nghe thấy thế, vội vàng gật đầu: "Sao có thể được? Đó là..."
Tam Kiếp lão nhân lập tức xua tay ngắt lời ông ta.
"Không cần nói nữa, hiện giờ chưởng môn của Thái Sơ Thần Đạo Môn là Diệp chưởng môn, cậu ấy có quyền được biết mọi thứ về Thái Sơ Thần Đạo Môn, cũng có quyền điều động mọi thứ của Thái Sơ Thần Đạo Môn".
"Huống hồ bây giờ là thời kỳ đặc biệt, Diệp chưởng môn coi như đã công khai tuyên chiến với những người kế thừa thần cách. Trong thời gian cậu ấy bế quan, chiến lực mũi nhọn bên ta càng nhiều, đương nhiên càng tốt".
"Nếu chuyện này có thể thành công, nói không chừng có thể tạo ra một độ kiếp thần phẩm không thua kém gì tôi".
Tất cả mọi người đều biến sắc, độ kiếp thần phẩm không thua kém Tam Kiếp lão nhân, đây là khái niệm gì chứ? Cường giả như vậy mà có thể tạo ra được sao?
Diệp Thiên cũng đanh mắt lại, nhưng không chờ cậu hỏi, Tam Kiếp lão nhân đã lên tiếng trước.
"Không cần hỏi nhiều, các cậu cứ đi theo tôi là được".
"Đúng rồi, Tiểu Mai cũng đi cùng đi".
Dứt lời, ông ta vung tay lên, cảnh tượng trước mặt Diệp Thiên, Lạc Tông Diễm, Mai Nhược Lãnh bỗng chốc thay đổi, bọn họ được Tam Kiếp lão nhân đưa tới không gian độc lập ở nơi sâu nhất Thái Sơ Thần Đạo Môn.
Trước mắt bọn họ là một ngôi nhà nhỏ được làm từ thủy tinh màu lam, có thể mơ hồ nhìn thấy một bóng người trong ngôi nhà, đang khoanh chân ngồi trên ghế. Nhìn vóc dáng thì chắc là phụ nữ.
Tam Kiếp lão nhân dẫn ba người đi đến trước ngôi nhà, bước chân dừng lại, rồi dẫn đầu quỳ xuống.
"Thái Sơ sư tổ, đồ tôn Tam Kiếp lại đến làm phiền người ạ".
Ba người Diệp Thiên nghe thấy thế đều biến sắc, người có thể được Tam Kiếp lão nhân gọi là Thái Sơ sư tổ thì chỉ có người sáng lập Thái Sơ Thần Đạo Môn, Thái Sơ Đạo Tổ.
Lẽ nào người phụ nữ trong ngôi nhà chính là Thái Sơ Đạo Tổ? Cường giả đỉnh cấp từng gây chấn động vũ trụ này vẫn chưa chết sao?
Nhưng Tam Kiếp lão nhân đã nhanh chóng hé lộ câu trả lời, chỉ thấy ông ta khẽ vung cánh tay áo, cánh cửa tự động mở ra, để lộ cảnh tượng bên trong.
Chỉ thấy một cô gái dung mạo tuyệt mĩ đang ngồi khoanh chân trên ghế, bên ngoài cơ thể hiện ra màu lấp lánh như băng mỏng. Dưới làn da trắng như tuyết, những đốm sáng lưu ly lơ lửng chuyển động, thoạt nhìn rất thần kỳ.
Trong cơ thể người phụ nữ còn ẩn chứa một luồng khí tức hàn băng cực kỳ mạnh, tuy chỉ tỏa ra ngoài một chút, nhưng những người có tu vi dưới độ kiếp mà chạm nhẹ vào thì sẽ bị đóng băng ngay lập tức.
So với hàn ý Hoàng Tuyền của Độc Cô Cảnh Viêm thì khí tức hàn băng này cũng chỉ kém hơn một bậc.
Diệp Thiên là người có cảm nhận nhạy cảm nhất, thần niệm của cậu mới lướt qua đã nhận ra manh mối.
Cô gái này là người chết, nói một cách chính xác thì thân thể này chỉ là chiếc vỏ rỗng, không hề có thần niệm, nhưng trên người vẫn tỏa ra khí tức sinh mệnh cực kì mạnh, dường như hằng cổ bất diệt.
Vẻ mặt Tam Kiếp lão nhân đầy phức tạp, một lát sau mới lên tiếng: "Đây chính là người sáng lập của Thái Sơ Thần Đạo Môn, Thái Sơ Đạo Tổ, cũng là sư tổ của tôi".
"Lúc trước, sư tổ trúng thủ đoạn của Thiên Dưỡng Sinh, trong người lưu lại hạt giống của Cửu U Ma Khí, mãi không thể loại bỏ được. Cuối cùng, trong lúc chống lại luồng sức mạnh này, sư tổ bị Cửu U Ma Khí xâm nhập vào thần phủ, linh hồn bị diệt".
"Sau khi bà ấy qua đời, thân xác của bà ấy vẫn luôn được giữ lại trong tông môn. Nơi này cũng được coi là cấm địa của Thái Sơ Thần Đạo Môn, bình thường ngoài tôi và Thanh Sam ra thì không một ai biết, cũng không một ai đặt chân đến đây".
Lạc Tông Diễm và Mai Nhược Lãnh đều thầm kinh ngạc, bọn họ chưa bao giờ biết sư tổ của Thái Sơ Thần Đạo Môn lại là một mỹ nhân tuyệt sắc như vậy.
Còn Diệp Thiên lại nhìn thân xác của Thái Sơ Đạo Tổ.
"Thân xác để đây hơn triệu năm mà không rữa nát!".
"Vậy là thân xác của bà ấy thuộc đạo thể trường sinh?".
Tam Kiếp lão nhân gật đầu, giọng nói trầm xuống.
"Sư tổ đã tu luyện một trong mười đạo thể trường sinh của vũ trụ..."
"Thiền Băng Lưu Ly Thể!".
"Dùng di thể của sư tổ làm thân xác cho Lạc Tông Diễm, các cậu thấy sao?".