Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tiến vào thông đạo không gian này, tôi ở cuối thông đạo chờ cậu!”

Diệp Thiên nghe vậy, không chút do dự, chỉ chào mọi người trong nhà họ Cổ, sau đó tiến lên một bước, bước vào khe hở không gian.

Khi anh bước vào, những vết nứt trong không gian biến mất, bóng người do mây mù tụ lại cũng theo gió tan biến.

Trong khe nứt, là một khoảng tối, Diệp Thiên phải trôi dạt trong đó rất lâu, trước mặt anh mới xuất hiện một luồng ánh sáng rực rỡ, trong đốm sáng có bóng người ngồi xếp bằng, hệt như bóng người do mây tụ thành.

Diệp Thiên biết, đây nhất định là thần tử Hoàng Tuyền, anh tiến lên, đứng trước mặt thần tử Hoàng Tuyền.

“Hoàng Tuyền, tôi đến rồi đây!”

Anh ngước mắt lên, đang định tra hỏi, nhưng vào lúc này, rốt cuộc anh đã nhìn rõ mặt của thần tử Hoàng Tuyền.

Lúc này, sắc mặt Diệp Thiên cứng đờ, đột nhiên hóa đá.

“Ông… ông là…”

“Sao có thể chứ?”

“Không thể nào, việc này không thể nào.”

Ở cuối con đường không gian, Diệp Thiên đứng đó nhìn bóng người đang khoanh chân ngồi ở trước mặt, vẻ mặt cứng đờ.

“Tại sao lại như vậy?”

Từ khí tức và sức mạnh của người trước mặt mà phán đoán thì chắc chắn đây là thần tử Hoàng Tuyền. Điểm này anh có thể chắc chắn, nhưng cũng chính vì thế mà anh mới kinh sợ.

Bởi vì anh nhìn thấy khuôn mặt của thần tử Hoàng Tuyền. Khuôn mặt này không hề xa lạ, mà ngược lại anh còn quá mức quen thuộc.

Bởi vì khuôn mặt này giống hệt với khuôn mặt của bố anh, cũng chính là Thủy tổ của tộc họ Diệp ở Tinh Hà của vũ trụ cấp thấp!

Diệp Kình Thương!

Khuôn mặt này chính là của Diệp Kình Thương!

Người trước mặt nhìn vẻ mặt kinh hãi của Diệp Thiên, trong mắt hiện lên một tia thích thú.

“Tôi từng thu thập những mảnh thần hồn của Độc Cô Cảnh Viêm lại, ông ta cũng đã từng nhìn thấy khuôn mặt của tôi, lúc đó phản ứng của ông ta giống hệt như cậu bây giờ vậy!”

“Xem ra các người thực sự rất kinh ngạc. Không, không chỉ là kinh ngạc mà nên nói rằng là cảm thấy rất khó tin đúng không?”

Nghe vậy, Diệp Thiên lập tức từ trong kinh hãi bình tĩnh lại, ánh mắt anh tối sầm lại, khí tức trong nháy mắt trở lên nóng nảy.

“Hoàng Tuyền, nói đi, ông rốt cuộc có mục đích gì?”

Anh giơ tay chỉ vào người đàn ông giống hệt Diệp Kình Thương ở trước mặt, trầm giọng quát.

“Vì sao phải giả dạng bố tôi?”

Thần tử Hoàng Tuyền nghe vậy, trong mắt hiện ra một ý cười khinh bỉ.

“Giả dạng sao?”

“Cậu cho rằng như vậy sao?”

“Nếu tôi nói với cậu, đây vốn là khuôn mặt thực sự của tôi thì cậu thấy thế nào?”

Diệp Thiên nghe vậy, ánh mắt càng tối lại.

“Khuôn mặt vốn có của ông sao?”

Vẻ mặt anh không thay đổi, nhưng anh chợt nhớ đến cảnh tượng chiến đấu với Diệp Nam Tiên ở hội trường núi Kỳ Liên vừa nãy. Lúc đó trán của Diệp Nam Tiên xuất hiên chữ “Diệp”, đó rõ ràng là sự dao động tộc văn của tộc họ Diệp.

Lúc này liên tưởng lại, khuôn mặt của thần tử Hoàng Tuyền giống hệt với Diệp Kình Thương, tim anh chợt run rẩy.

“Đây rốt cuộc là chuyện gì?”

Anh nhìn thần tử Hoàng Tuyền, nắm đấm không ngừng run rẩy vì siết chặt.


Khuôn mặt của thần tử Hoàng Tuyền hòa nhã, vô cùng kiên nhẫn, ông ta chỉ khẽ mỉm cười: “Bình tĩnh chớ nóng vội, tôi đã từng nói, chỉ cần cậu giành được chiến thắng trong cuộc so tài vạn tộc, thành công đoạt được vị trí dẫn đầu trong bảng Thương Khung thì tôi sẽ nói cho cậu nghe hết tất cả!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK