Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tại một hành tinh cực lớn bên ngoài kia, một tổ hợp hai màu bích và lam cực lớn đang tỏa sáng, đó là ngôi sao tổ của Duẫn Tộc.

Trong ngôi sao tổ của Duẫn Tộc các tộc nhân đời đời đều sinh sống ở đây. Lúc này các tộc nhân đang nhanh chóng lũ lượt rời đi. Nhưng dù là như vậy thì vẫn có nhiều người muốn ở lại.

Cùng với làn sóng sức mạnh dần tấn công, thì ngôi sao này đang rung lắc dữ dội như muốn nổ tung. Và những người sống ở đây đều cảm thấy vô cùng sợ hãi.

“Toàn bộ người của Duẫn Tộc nghe tôi nói”, một giọng nói từ trên ngôi sao tổ vang vọng.

“Tộc trưởng và thái thượng trưởng lão đang chiến đấu, tôi cũng là trưởng lão của Duẫn Tộc thì phải bảo vệ mọi người cho tới khi mọi người có thể di chuyển được đến nơi an toàn”.

Bóng hình này nói bằng giọng vô cùng rõ ràng nhưng ai cũng có thể nghe ra được vẻ bi thương hàm chứa trong giọng nói. Người vừa lên tiếng chính là Duẫn Trung Lương.

Trong hệ ngân hà Duẫn Trung Lương lần đầu thi triển thiên địa dị tượng từng khiến Diệp Thiên phải chiến đấu vô cùng chật vật. Mặc dù cuối cùng Duẫn Trung Lương bị bại bởi Diệp Thiên nhưng dù sao hắn cũng là một trong những người cực kỳ mạnh mà cậu từng gặp trong hệ ngân hà.

Lúc trước, từng bị Duẫn Tu Tuyệt đi về Duẫn Tộc và trừng phạt. Sau đó, may mà trong họa có phúc, hắn vô thức khiến tộc văn của Duẫn Tộc tỉnh giấc, nhận được sự gia trì của Duẫn Tộc mới có được nguồn sức mạnh sao trời khổng lồ.

Chính như vậy mà trong ba ngày hắn có thể hồi phục được tu vi thành nhân đỉnh phong.

Trong khoảng thời gian nửa năm sau đó, với sự gia trì của nguồn sức mạnh này cộng thêm sự bảo vệ của Duẫn Tu Tuyệt mà nguồn sức mạnh ban đầu của hắn mạnh lên và cuối cùng đột phá được cửa ải Độ Kiếp, đạt tới Cửu Phẩm Độ Kiếp.

Trong quá trình đó cơ thể của hắn cũng không ngừng được thăng hoa, tu được trường sinh đạo thể rồi từ đó là Tịch Diệt Lôi Đình Khu mà không phải ai cũng làm được.

Trừ Duẫn Tu Tuyệt sở hữu Ma La Long Tiên Thể ra thì chỉ còn lại Tịch Diệt Lôi Đình Khu mà thôi. Trong nháy mắt Duẫn Trung Lương trở thành cao thủ hàng đầu trong Duẫn Tộc, hơn nữa còn vượt qua cả nhiều cao thủ giỏi giang trước đó, trở thành nhân vật trong top ba của tộc người này.

Bởi vì trước đó Duẫn Trung Lương bị đuổi ra khỏi Duẫn Tộc vì vậy tu vi cũng bị giảm sút. Duẫn Tu Tuyệt phá lệ cho Duẫn Trung Lương trở thành trưởng lão danh dự, lấy công chuộc tội để bảo vệ cho Duẫn Tộc.

Duẫn Trung Lương vỗn cảm thấy thời kỳ mùa xuân của mình sắp tới rồi, thế nhưng những chuyện xảy ra lúc này giống như một cú sốc vậy.

Hai nguồn thế lực thượng cổ, đến cả liên đồng lục đại tiên tộc cộng thêm với các thế lực khác liên kết lại thì chỉ riêng các cao thủ thần phẩm độ kiếp thôi cũng hơn tám vị rồi.

May mà Duẫn Trung Lương có kích hoạt tộc văn của Duẫn Tộc, cộng thêm với cơ thể Tịch Diệt Lôi Đình Khu mới có thể miễn cưỡng đối kháng với một vị thần phẩm độ kiếp. Nhưng dù là như vậy thì khi hai vị thần phẩm độ kiếp mà ra tay, Duẫn Trung Lương cũng không thể làm gì được.

Nếu không có sự trợ giúp của Duẫn Tu Tuyệt và thái thượng trưởng lão thì có lẽ là Duẫn Trung Lương đã không thể làm được gì rồi.

Tình hình quá cấp bách nên giờ Duẫn Trung Lương không còn cơ hội lùi bước nữa rồi. Hắn đành phải dùng sức mạnh còn lại của mình ở lại sao tổ của Duẫn Tộc và để ngặn chặn sự hủy diệt của hai vị thần phẩm độ kiếp liên thủ lại.

Vì trên sao tổ này vẫn còn vô số người của Duẫn Tộc, bảo vệ được nơi đây là sứ mệnh cuối cùng mà Duẫn Tu Tuyệt giao cho bản thân nên Duẫn Trung Lương không thể thoái lui dù chỉ nửa bước. Nhìn hai vị thần phẩm độ kiếp Duẫn Trung Lương bặm môi và gầm lên.

“Khốn nạn, tôi sẽ liều mạng với các người”.

Dứt lời đôi mắt Duẫn trung Lương ánh lên vẻ quyết tâm. Duẫn Trung Lương vốn định đốt cháy sinh mệnh của mình, kích hoạt sức mạnh cơ thể lên cao nhất.

“Muốn đốt cháy sức mạnh à, không ai để cho có cơ hội làm đâu”.

Nhìn thấy cảnh tượng đó, hai vị thần phẩm độ kiếp bao gồm một ông cụ mặc áo màu lam mỉm cười, xoay tay.

“Bùm”.

Không gian mà Duẫn Trung Lương đang ở bên trong đặc quánh lại, giống như thời gian đang ngừng trôi và cơ thể đang bị trói vào vậy.

“Sức mạnh phong chấn sao?”, Duẫn Trung Lương kinh ngạc.

Dù chỉ kiểm soát được Duẫn Trung Lương tầm ba giây nhưng ba giây này đủ để giết chết một cao thủ cấp bậc đỉnh phong hàng nghìn lần rồi. Quả nhiên, người trung niên còn lại mặc áo màu đen cười lạnh lùng, lướt qua khiến cái đuôi rồng ở đằng sau cũng quất trong không gian.

Cái đuôi làm từ xác thịt của ông ta cùng với ngôi sao tổ phía sau va chạm khiến nó như vỡ vụn ra.

“Trung Lương”

Ở phía xa, hai bóng hình khác đang bị sau bóng hình bao vậy. Nhìn thyaas cảnh tượng đó, một người kêu lên, tay tung ra ba chưởng đánh lui ba vị thần phẩm độ kiếp tấn công mình. Sau đó người này tạo ra một đường sáng, chỉ điểm về phía Duẫn Trung Lương. Người này chính là Duẫn Tu Tuyệt.

Một mình ông ta chiến đấu với bốn vị thần phẩm độ kiếp mà không hề bị rơi vào thế hạ phong. Có thể thấy tu vi của ông ta vô cùng khủng khiếp. Không hổ danh là tộc trưởng.

Ông ta vừa chỉ điểm thì đường sáng đã bay về phía Duẫn Trung Lương với tốc độ cực nhanh và chặn đòn tấn công của đối phương.

Thế nhưng một giây sau đã có biến cố bất ngờ. Một đường sáng màu trắng từ bên cạnh lao tới và tấn công khiến cho không gian đóng băng. Đường sáng của Duẫn Tu Tuyệt đang di chuyển bỗng bị đông cứng và dừng lại

“Hoàng Tuyền Hàn Khí sao?”

Cảm nhận được băng khí, Duẫn Tu Tuyệt co đồng tử. Quả nhiên ngay sau đó bóng hình kia xuất hiện.

“Duẫn Tu Tuyệt, nhiều năm không gặp, tu vi của ông vẫn bá đạo như thế nhỉ”, người này có khuôn mặt nho nhã, chắp tay sau lưng và chính là Độc Cô Cảnh Viêm.

Nhìn thấy Độc Cô Cảnh Viêm, Duẫn Tu Tuyệt trùng xuống. Ông ta không trả lời, chỉ nhìn Duẫn Trung Lương và lại tung chưởng.

“Trước mặt tôi mà còn muốn cứu người à?”, Độc Cô Cảnh Viêm ý thứ được ý đồ của Duẫn Tu Tuyệt bèn cười thản nhiên và phá chưởng đánh của ông ta.

“Khốn nạn”, Duẫn Tu Tuyệt tức giận trố tròn mắt nhưng không thể làm gì được, vì cái đường sáng như đuôi rồng kia đã đập lên người Duẫn Trung Lương.

Đòn tấn công sẽ khiến cả Duẫn Trung Lương cùng toàn bộ người của Duẫn Tộc nát như tro bụi.

Đúng lúc này có một giọng nói vọng tới: “Thương Minh Quyền”.

Mọi người ngước nhìn thì thấy một quyền ấn tấn công vào đuôi đường sáng hình rồng. Đường sáng lập tức bị đánh tan, đuôi rồng hóa thành hư không, sau đó ngay cả chủ nhân của đòn tấn công cũng bị cả cú đấm nuốt gọn và biến mất trong hư không.

“Cái gì?”

Nhìn thấy cảnh tượng đó, cao thủ tấn công Duẫn Tu Tuyệt cùng thái thượng trưởng lão cũng phải co đồng tử. Vì cao thủ mặc áo màu lam đứng trước mặt Duẫn Trung Lương cũng phải tái mặt.

Chỉ có Độc Cô Cảnh Viêm là lên tiếng: “Diệp Lăng Thiên?”

Không khí xung quanh bị các tinh không màu đen và trăng bao trùm. Các vị thần phẩm độ kiếp cùng với Duẫn Trung Lương đều bị nhốt trong một không gian độc lập.

Sau đó một đường không gian nứt ra, ba bóng hình xuất hiện. Đi đầu là người thanh niên mặc áo trắng quần xanh, mắt long lanh và đó chính là Diệp Thiên.

Cậu ngước nhìn Độc Cô Cảnh Viêm.

“Nhiều năm trước bốn người các người đã vây giết bố tôi. Giờ các người lại dẫn các cao thủ tấn công Duẫn Tộc. Xem ra những kẻ kế thừa thần các vẫn thích lấy đông ức hiếp yếu nhỉ”.

Nói xong cậu cử động tay, tam hoa tụ đỉnh xuất hiện.

“Thương Thế Thần, hôm nay sẽ không còn việc những kẻ thừa kế thần các một tay che trời nữa. Thời đại của các người hôm nay sẽ kết thúc”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK