Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đấu võ đài?”.

Hai anh em nhà họ Cổ hoàn toàn không hiểu nổi.

Theo bọn họ thấy, Diệp Thiên muốn đấu võ đài chẳng khác nào nằm mơ giữa ban ngày, nhưng giọng điệu của Diệp Thiên rõ ràng không chỉ như vậy, anh còn muốn đánh thắng thần tộc Hoàng Tuyền đứng thứ nhất trên bảng xếp hạng?

“Diệp thần nhân, sao làm vậy được?”.

Cổ Như Ngọc ngạc nhiên nói: “Từ triệu năm trước thần tộc Hoàng Tuyền đã giành được vị trí đứng đầu bảng Thương Khung. Triệu năm nay chưa có ai có thể lung lay địa vị đứng nhất bảng Thương Khung của bọn họ, cả thần tộc chí cường xếp hạng hai ba cũng không thể kéo bọn họ xuống khỏi thần đàn”.

“Anh muốn lên khiêu chiến võ đài của thần tộc Hoàng Tuyền?”.

Diệp Thiên không giải thích nhiều, chỉ thản nhiên nói: “Hai người không cần lo những chuyện này. Bây giờ điều hai người cần làm là chuẩn bị, vài ngày sau đến núi Kỳ Liên tham gia cuộc so tài vạn tộc”.

“Trong mấy ngày này đừng đến quấy rầy tôi, có làm được không?”.

Hai anh em nghe xong thì biết Diệp Thiên đã quyết tâm, đương nhiên không tiện nói gì thêm, chỉ có thể đáp ứng rời đi, nhưng sự thấp thỏm trong lòng vẫn chưa buông xuống.

Thần tộc Hoàng Tuyền quá mạnh, đó là thần tộc cấp bá chủ ở Thiên Thần Giới, gần vạn năm nay không có thần tộc nào dám khiêu chiến sự uy nghiêm của bọn họ. Diệp Thiên muốn khiêu chiến võ đài mà bọn họ dựng lên, đây chẳng khác nào lấy trứng chọi đá.

Mấy ngày nhanh chóng trôi qua, ngày hôm nay Diệp Thiên ngồi thiền ở bãi đất trống nơi nhà họ Cổ biến mất, không hề di chuyển.

Ban đầu cánh tay trái của anh hóa thành màu sao trời trắng đen, sau đó tay phải hiển hóa, tiếp đó là hai chân trái phải, cuối cùng ngay cả cơ thể cũng được đồng hóa.

Khi hai anh em nhà họ Cổ gặp lại Diệp Thiên, phát hiện cả người anh trừ phần đầu ra, tất cả đã hòa vào một thể với sao trời hỗn độn, giống như một vũ trụ cỡ nhỏ, óng ánh điểm xuyết, tỏa sáng vô cùng.

“Diệp thần nhân?”.

Cuộc so tài ở núi Kỳ Liên đã đến lúc, Cổ Lam Nhan cẩn thận gọi Diệp Thiên.

Diệp Thiên mở mắt ra, ngay khi anh mở mắt, cơ thể thoáng chốc khôi phục như thường, màu sắc sao trời đều lui đi.

“Đến lúc rồi sao?”.

Anh chậm rãi đứng dậy.

“Phải!”.

Hai anh em nhà họ Cổ lập tức gật đầu.

Diệp Thiên ra hiệu cho họ bằng ánh mắt. Lúc này trên bãi đất trống đã có một chiếc xe gỗ đậu sẵn. Đó là xe gỗ linh nguyên, phương tiện giao thông của Thiên Thần Giới, chỉ cần có khí vị diện là có thể cung cấp động lực cho nó liên tục, vận tốc hơn nghìn kilomet.

“Đi thôi, để tôi đi xem thế nào là cuộc so tài vạn tộc!”.

Diệp Thiên lên xe đầu tiên, bình tĩnh nói.

Hai anh em nhà họ Cổ cũng lên theo, đứng ở phía sau lưng Diệp Thiên. Bọn họ cảm giác dường như Diệp Thiên đã thay đổi so với trước, nhưng không biết rốt cuộc đã thay đổi chỗ nào.

Xe gỗ linh nguyên khởi động, ba người cũng nhanh chóng biến mất ở phía trên không Cổ Thành, chỉ để lại một luồng sáng bay về phía núi Kỳ Liên.

Núi Kỳ Liên cách Cổ Thành rất xa, đến hơn hai nghìn cây số, nhưng đi xe gỗ linh nguyên thì chỉ cần hai tiếng là tới.

Sau hai tiếng, Diệp Thiên ngước mắt nhìn về phía xa, đã có thể nhìn thấy một ngọn núi cao chọc trời đứng sừng sững phía trước.

Đỉnh núi chọc thẳng vào đám mây, không nhìn thấy rõ diện mạo, làn sương mù lượn quanh hình thành vòng mây sặc sỡ, từng tầng chồng lên nhau, nguy nga hùng vĩ.

“Đó là núi Kỳ Liên sao?”.

Ánh mắt Diệp Thiên dao động, nhìn về phía dưới chân núi Kỳ Liên, từng chiếc xe gỗ linh nguyên đậu nối tiếp nhau. Những võ đài đập vào mắt, trong lúc người người nhốn nháo, những luồng khí tức dồi dào tràn ngập khắp nơi.

“Không ngờ chúng ta đến vẫn muộn”.

Hai anh em nhà họ Cổ cũng đã nhìn thấy cảnh náo nhiệt ở dưới mặt đất, trong lòng vô cùng ngạc nhiên. Mặc dù bọn bọ biết cuộc so tài vạn tộc, nghe danh từ lâu, nhưng bọn họ cũng là lần đầu tham gia cuộc so tài vạn tộc, đương nhiên chưa từng thấy cảnh náo nhiệt như thế này.

Diệp Thiên cũng âm thầm lấy làm kinh ngạc, bên dưới chỉ riêng các cao thủ cảnh giới chưởng khống đã không dưới nghìn người. Phải biết rằng ở vũ trụ cấp thấp, một vị cảnh giới chưởng khống đã hiếm như sừng lân lông phượng, khắp vũ trụ cũng chỉ có lác đác vài người, mạnh như Diệp Kình Thương, Tử Dương Đế,… cũng vì theo đuổi cảnh giới chưởng khống mà dốc hết cả đời.

Nhưng ở nơi này, cảnh giới chưởng khống lại nhiều như lông bò, khắp nơi đều có!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK