Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong chớp mắt, Tiêu Thiên Thần từ già nua biến thành một người đàn ông tráng niên với dung mạo đầy anh khí. Chứng kiến cảnh tượng này, ánh mắt của Đông Minh Thuần đang bị trói buộc bởi vô số dây xích thần niệm liền tỏ vẻ căm thù và hối hận tột độ.

"Ngàn tính vạn toán, không ngờ Thiên Thần Tông vẫn luôn xếp cuối trong số các đại giáo cường tộc tu tiên của dải Ngân Hà lại có thủ đoạn âm độc bỉ ổi như vậy".

"Lúc trước, tôi quả thực không nên đến Thiên Thần Tông, nếu không tại sao lại bị kẹt ở đây chứ?".

"Tiêu Thiên Thần, ông thắng không quang minh chính đại, tôi không phục, tôi không phục!".

"Tôi chịu bao khổ nhục vất vả mới lên được hóa thần, cuối cùng lại hời cho ông, đúng là ông trời không phù hộ cho tộc Đông Minh ta!".

Nghe những tiếng gầm tức giận oán trời trách đất của Đông Minh Thuần, khóe môi Tiêu Thiên Thần nở nụ cười khẩy.

"Ông nói đúng, nếu ông không đến Thiên Thần Tông, với tu vi hóa thần nhất phẩm của ông thì dải Ngân Hà có ai là đối thủ chứ?".

"Chỉ tiếc là ông quá tham lam, muốn cướp chí bảo truyền thừa của Thiên Thần Tông chúng tôi là "Bát Xích Kính", nhưng ông không ngờ lại bại trong tay Tiêu Thiên Thần tôi".

"Tuy lúc trước tôi chỉ là thần anh tam biến, nhưng ở tổng bộ Thiên Thần Tông này, thì hóa thần dưới tam phẩm đều có đi mà không có về".

"Bởi vì Chân Võ Trảm Thần Trận này là do sư tổ lập phái của Thiên Thần Tông chúng tôi để lại".

Tiêu Thiên Thần mỉm cười, ánh mắt vô cùng kiêu ngạo.

"Có phải rất thần kì không? Chân Võ Trảm Thần Trận này tại sao lại có uy lực mạnh như vậy?".

"Chuyện này là bí mật lớn nhất của Thiên Thần Tông chúng tôi, chỉ có tông chủ các đời mới biết. Nhưng dù sao ông cũng là người sắp chết, tôi không ngại nói cho ông biết".

"Sư tổ lập phái của Thiên Thần Tông chúng tôi không phải là tu sĩ của dải Ngân Hà, mà đến từ thế giới trung tâm Ngân Hà, xuất thân từ một tông phái chiến đấu nổi tiếng ở đó, Chân Vũ Thánh Môn".

"Tuy lúc trước, ông ấy chỉ nhất thời nổi hứng thành lập Thiên Thần Tông, từ đó về sau hoàn toàn không đếm xỉa đến bất cứ sự vụ gì của tông môn, nhưng khi rời đi đã để lại Chân Võ Trảm Thần Trận, làm đại trận hộ tông của Thiên Thần Tông".

"Trận pháp này chính là nhân tố quan trọng khiến ông bại trong tay tôi, tuy ông đã tu thành hóa thần, nhưng so với những đại năng tu tiên thực sự đến từ thế giới trung tâm Ngân Hà, thì vẫn còn kém quá xa. Sao ông có thể với tới cảnh giới của bọn họ chứ?".

Đông Minh Thuần nghe thấy thế, ánh mắt liền tỏ vẻ kinh ngạc.

Ông ta thực sự không ngờ Thiên Thần Tông lại không phải là giáo phái truyền thừa của dải Ngân Hà, mà người sáng lập nó lại đến từ thế giới trung tâm Ngân Hà, còn xuất thân từ tông phái chiến đấu đỉnh cấp.

Thảo nào năm đó dù có tu vi hóa thần, ông ta vẫn bại bởi Tiêu Thiên Thần chỉ là thần anh tam biến. Bởi vì uy lực khi huy động Chân Võ Trảm Thần Trận này thực sự quá mạnh, ông ta không thể chống lại được.

Đến bây giờ, ông ta lại càng hối hận hơn, lúc trước ông ta không nên nhất thời tham lam mà đến Thiên Thần Tông. Nếu ông ta không đến đây, dù Chân Võ Trảm Thần Trận mạnh đến đâu, cũng không làm gì được ông ta, ông ta có thể đến mọi nơi ở dải Ngân Hà.

Nhưng bây giờ, tất cả đã muộn, vì Chân Võ Trảm Thần Trận, thân xác ông ta bị tiêu diệt, linh hồn bị vây khốn ở đây gần 10 nghìn năm, bị rút bản nguyên linh hồn.

"Đông Minh Thuần, nói ra tôi cũng phải cảm ơn ông".

Đúng lúc này, Tiêu Thiên Thần lại lên tiếng, cười như không cười nói.

"Nếu không phải ông nhất thời nổi lòng tham, thì tôi cũng không có cơ hội bắt được ông. Đối với người của Thiên Thần Tông chúng tôi, thì linh hồn của tu sĩ cảnh giới hóa thần là thứ đại bổ, không có bản nguyên linh hồn của ông trợ giúp tôi tu luyện, thì tôi cũng không thể tu từ thần anh tam biến lên hóa thần trong mấy nghìn năm như vậy".

"Với tình hình trước đó, đến tận bây giờ, nếu tôi không thể đột phá lên hóa thần, thì tuổi thọ sẽ cạn kiệt, phải đối mặt với việc tọa hóa. Chính ông đã tặng tôi một món quà lớn!".

Dứt lời, vẻ mặt ông ta đầy thành khẩn, cúi người hành lễ trước linh hồn của Đông Minh Thuần.

"Tao nhổ vào!", Đông Minh Thuần giận không kiềm chế được, đôi mắt như muốn phun ra lửa.

"Tiêu Thiên Thần, lão già chó chết này, đừng có giả tạo!".

"Tao thừa nhận tao đã bại trong tay mày, nhưng nếu tộc Đông Minh tao có thể xuất một hóa thần như tao, thì chắc chắn sẽ có người thứ hai, người thứ ba!".

"Sẽ có một ngày bọn họ trả thù cho tao, san bằng Thiên Thần Tông!".

"Vậy sao?", Tiêu Thiên Thần ngẩng đầu lên, ánh mắt lóe lên một tia lạnh lẽo.

"Đúng rồi, hình như tôi quên nói cho ông biết, hai nghìn năm trước, tộc Đông Minh của ông đã bị xóa sổ rồi. Ngay cả con trai ông là Đông Minh Dạ cũng bị hủy hoại thân xác, linh hồn thì không rõ tung tích".

"Mà theo tôi được biết, không lâu trước đó, cốt nhục cuối cùng của tộc Đông Minh các ông, cháu trai ông Đông Minh Thiên Luân, cũng đã bị Dương Diệt Sinh của thần điện Thái Dương giết chết".

"Ông nghĩ còn ai trả thù cho ông sao?".

Đông Minh Thuần nghe thấy thế, cuối cùng cũng biến sắc: "Nói hươu nói vượn, ai có thể tiêu diệt được tộc Đông Minh chứ?".

Tiêu Thiên Thần cũng không tranh cãi với ông ta, tâm niệm chợt động, hút tia bản nguyên linh hồn cuối cùng của Đông Minh Thuần vào trong thần phủ, để cảnh giới của ông ta được vững chắc hơn, tia sáng đen trong mắt cũng càng ngày càng mạnh.

"Nói nhiều như vậy cũng đâu có ý nghĩa gì".

"Nếu không tin thì ông có thể xuống đó hỏi con cháu của ông".

"Lão già, ra đi thanh thản nhé!".

Dứt lời, Tiêu Thiên Thần nâng bàn tay lên, chậm rãi nắm lấy linh hồn của Đông Minh Thuần.

"Bụp!".

Linh hồn hư ảo lập tức nổ tung, hóa thành đốm sáng rợp trời, chỉ còn giọng nói không cam lòng và bất bình của Đông Minh Thuần cứ vang vọng không ngừng trong mật thất.

"Thiên Thần Tông, tao dùng danh nghĩa của tộc trưởng đời trước tộc Đông Minh, nguyền rủa chúng mày!".

"Chắc chắn Thiên Thần Tông của chúng mày sẽ bị lật đổ, không được yên bình!".

Không ai ngờ, tộc nhân bị mất mạng cuối cùng của tộc Đông Minh không phải là Đông Minh Dạ, cũng không phải là Đông Minh Thiên Luân, mà là bố và ông của bọn họ, Đông Minh Thuần!

Sắc mặt Tiêu Thiên Thần lạnh tanh, đi ra khỏi mật thất, bên ngoài mật thất, một bóng dáng đứng chờ đã lâu, chính là cô gái duy nhất trong số sáu người đã đến sao Dương Thần trước đó.

Cô gái nhìn thấy Tiêu Thiên Thần đi ra, lập tức ôm quyền cúi người.

"Sư phụ!".

Tiêu Thiên Thần gật đầu: "Sao rồi Khê Nhược? Thần điện Thái Dương có động tĩnh gì không?".

Cô gái tên Khê Nhược lập tức báo cáo với Tiêu Thiên Thần tình hình mình điều tra được ở sao Dương Thần.

"Ồ?", Tiêu Thiên Thần nghe xong, sắc mặt cũng hơi thay đổi.

"Có thể giết chết hóa thần giả như Dương Diệt Sinh, dải Ngân Hà của chúng ta có sự tồn tại như vậy sao?".

Ông ta chắp tay sau lưng, trầm ngâm một lát rồi bật cười sang sảng.

"Chuyện này không cần quá quan tâm".

"Bất kể "hóa thần" bí ẩn kia là ai, thì cũng không thể ngăn cản kế hoạch của Thiên Thần Tông chúng ta".

"Một mình Dương Diệt Sinh quét sạch Lang tộc vũ trụ, Huyết tộc vũ trụ, Thú Thần Giáo, ngay cả sao Dương Thần cũng bị chính tay cậu ta hủy hoại, vừa khéo giúp đỡ chúng ta một tay".

Tiêu Thiên Thần phất tay, giọng nói lạnh lùng và kiên quyết.

"Truyền lệnh xuống, ngoài Kim trưởng lão ra, bảo bốn vị trưởng lão Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ lần lượt đến sao Lang Thần, sao Huyết Thần, sao Thú Thần, sao Dương Thần, tiếp quản toàn bộ bốn tinh cầu này".

"Sau đó tung tin, tuyên bố Thiên Thần Tông chúng ta đã tiếp quản hoàn toàn khu vực trung tâm dải Ngân Hà, bảo các tông tộc ở khu vực trung tâm dải Ngân Hà, trong vòng một tháng đến sao Thiên Thần triều bái, để tỏ lòng trung thành".

"Nếu có người phản kháng thì đồ tông diệt tộc, tuyệt đối không nương tay!".

Cô gái tên Khê Nhược nghe thấy những lời này của Tiêu Thiên Thần liền hơi biến sắc.

"Sư phụ, nếu "hóa thần" bí ẩn kia ra mặt phản kháng, thì bọn con phải làm sao?".

"Phản kháng?", ánh mắt Tiêu Thiên Thần tỏ vẻ chế giễu.

"Nếu hắn thức thời thì sẽ ngoan ngoãn trốn đi, nếu không, Thiên Thần Tông chúng ta cũng không ngại giết thêm một hóa thần nữa".

"Đừng quên rằng, Thiên Thần Tông ngoài sư phụ ra thì còn con".

"Chờ sư phụ giúp thần niệm của con tấn thăng, hai chúng ta một hóa thần thật một hóa thần giả thì phải sợ ai chứ?".

Cô gái nghe thấy thế, ánh mắt lập tức tỏ vẻ mừng rỡ, sau đó cúi người thật thấp với Tiêu Thiên Thần.

"Cảm ơn sư phụ".

"Tất cả xin nghe theo phân phó của sư phụ".

Dải Ngân Hà lại sắp đón một trận phong ba mới!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK