Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi tám vị tu sĩ cảnh giới độ kiếp bị Diệp Thiên đánh bay, nhà ăn của Đại học Nghệ thuật Thủ Đô không yên tĩnh lại mà càng trở nên náo động trước nay chưa từng có.

Không biết có bao nhiêu người ùa vào nhà ăn. Bất kể là người trong trường hay người ngoài trường đều đứng ở phía xa trợn tròn mắt nhìn Diệp Thiên, nhìn truyền kỳ tung hoành Trái Đất này.

Thu Tịch Nguyệt ở đối diện Diệp Thiên hoàn hồn lại, vội vàng đứng dậy xin lỗi Diệp Thiên.

“Diệp đế vương, tôi thật sự không biết là anh. Tôi là fan trung thành nhất của anh, anh đừng vì chuyện trước kia mà trách tội tôi!”.

Cô ta vừa sợ vừa phấn khích, tâm trạng cực kỳ mâu thuẫn khi đối mặt với cao thủ.

“Sao lại như vậy?”.

Diệp Thiên mỉm cười lắc đầu: “Bên cạnh Giai Lệ có người chị em như cô, bảo vệ cô ấy, đó mới là chuyện tốt!”.

“Tôi còn phải cảm ơn cô!”.

Anh tiện tay lấy một chiếc thẻ màu vàng từ trong túi ra đẩy tới trước mặt Thu Tịch Nguyệt, trên đó khắc một chữ “Diệp” bằng chữ Tinh Không.

“Cô có thể coi nó như danh thiếp của tôi. Nếu cô có gì cần thì cứ cầm danh thiếp này đến điện Đế Vương hoặc bất cứ chi nhánh hoặc trụ sở của Tập đoàn Lăng Thiên, bọn họ sẽ thỏa mãn bất cứ yêu cầu gì của cô!”.

Nghe được lời đó, Thu Tịch Nguyệt mở to mắt, nhất thời luống cuống tay chân. Chốc lát sau, cô ta kích động suýt thì la lên.

Nói như Diệp Thiên chẳng phải danh thiếp này còn quan trọng hơn cả kim bài lệnh tiễn mà hoàng đế cổ đại ban cho?

Các sinh viên của Đại học Nghệ thuật Thủ Đô bất kể nam nữ đều ngưỡng mộ nhìn Thu Tịch Nguyệt. Nhất là một số cô gái trước kia có quan hệ cạnh tranh với Thu Tịch Nguyệt, ánh mắt bốc lửa.

Có thẻ vàng của Diệp Thiên, Thu Tịch Nguyệt đúng là một bước lên trời. Đừng nói là trở thành giảng viên của Đại học Nghệ thuật Thủ Đô, cho dù có muốn làm diva diễn viên, muốn làm tỷ phú, thậm chí làm nữ hoàng của nước nhỏ nào đó cũng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.

“Cảm ơn Diệp đế vương! Diệp đế vương, tôi yêu anh”.

Thu Tịch Nguyệt cười híp mắt thành vầng trăng khuyết, vội vàng cất thẻ vàng đi, vô cùng cẩn thận.

Diệp Thiên khẽ cười lắc đầu, sau đó bắt đầu thưởng thức món ăn ở nhà ăn Đại học Nghệ thuật Thủ Đô.

Một bữa ăn kết thúc, Diệp Thiên cùng Cố Giai Lệ về thôn Vượng Trúc thăm mộ của Tiêu Hà.

Mặc dù cô Tiêu đã mất nhiều năm, nhưng trong lòng Diệp Thiên, Tiêu Hà và Thi Tú Vân quan trọng như nhau. Nếu không có ơn cứu giúp và nuôi dưỡng của Tiêu Hà năm xưa thì đã không có Đế Vương Bất Bại Diệp Lăng Thiên ngày hôm nay.

Sau khi kết thúc, Diệp Thiên đưa Cố Giai Lệ về Đại học Nghệ thuật Thủ Đô, còn anh quay về Bắc Sơn.

Những ngày tiếp theo, Diệp Thiên không rời khỏi Bắc Sơn. Hôn lễ của anh cũng đang được chuẩn bị, mọi thứ vô cùng trật tự, từng bước hoàn thiện.

Trước ngày kết hôn, một vị khách đặc biệt đến Bắc Sơn.

Người đến là một người đàn ông đứng tuổi mặc áo xanh, gương mặt cương nghị. Cả người tỏa ra khí tức sức mạnh giống như dã thú. Lúc đi lại, bề ngoài cơ thể ông ta thỉnh thoảng lóe lên tia sáng xanh, trong tia sáng xanh ẩn giấu vảy rồng ắn chắc, hòa làm một với cơ thể.

Ông ta vừa được người giúp việc dẫn đến sân nhà của Diệp Thiên, Diệp Thiên đã nói ra danh hiệu của ông ta.

“Thanh Long lão nhân, Lăng Thanh Long?”.

Diệp Thiên nhìn người đàn ông chưa từng gặp mặt ở trước mặt, ánh mắt không có gợn sóng nào.

Tính ra người đàn ông trước mắt mới là người bảo vệ chân chính của Hoa Hạ. Ông ta là sư phụ của Long Hoàng Long Định Thiên, cũng từng là cao thủ mạnh nhất thế giới.

Theo anh nghĩ, mười năm trước có lẽ Lăng Thanh Long đã có tu vi sánh ngang với tiên thiên đỉnh phong, mạnh hơn cả Cam La. Lúc đó, Lăng Thanh Long cũng xem như một cao thủ mà anh muốn gặp nhất.

Bây giờ mười năm trôi qua, Lăng Thanh Long đã trở thành nguyên anh, có thể nói hơn xa trước kia. Nhưng bây giờ ông ta đã khó mà khơi dậy hứng thú cho Diệp Thiên.

“Tôi và Diệp đế vương là bạn tâm giao nhiều năm, Diệp đế vương có thể nói ra thân phận của tôi ngay khi vừa gặp mặt đúng là hân hạnh!”.

Lăng Thanh Long mỉm cười, ngồi xuống trước mặt Diệp Thiên. Mặc dù trên mặt không có dao động cảm xúc gì, nhưng có thể cảm nhận được động tác của ông ta có phần câu nệ, không thoải mái như ngày thường.

Đối diện với Diệp Thiên, Lăng Thanh Long cảm giác như mình đang đối diện với một ngọn núi cao không nhìn thấy điểm cuối, chọc tầng mây.

“Hôm nay ông đến đây có chuyện gì sao?”.

Diệp Thiên rót một tách trà cho ông ta, lên tiếng hỏi.

Lăng Thanh Long nhận lấy tách trà uống một hớp, trên mặt hiện lên vẻ tán thán, sau đó mới nói với Diệp Thiên: “Không giấu gì Diệp đế vương, hôm nay tôi đến đây là do lãnh đạo cấp cao của các nước trên thế giới tiến cử đến đây!”.

“Bọn họ muốn tôi đại diện cho các nước trên thế giới bàn bạc với Diệp đế vương, tiếp theo nên làm sao để đối phó với sự trả thù của các thế lực tu tiên ngoại vực?”.

Vài ngày trước, Diệp Thiên dùng thủ đoạn cứng rắn tiêu diệt toàn bộ thế lực tu tiên ngoại vực. Hành động này khiến các nước trên thế giới rất vui mừng, nhưng đồng thời bọn họ cũng rước lấy nỗi lo trước nay chưa từng có.

Dù sao, cách làm của Diệp Thiên hả hê thì hả hê, nhưng những thế lực tu tiên ngoại vực đều có đại giáo tu tiên mạnh mẽ chống lưng, trong đó có không biết bao nhiêu tu sĩ mạnh. Một khi những người này xuống đây, Trái Đất sẽ đối diện với nguy cơ trước nay chưa từng có.

Sau khi nghe Lăng Thanh Long nói xong mục đích đến đây, Diệp Thiên đột nhiên bật cười.

“Lăng Thanh Long, ông quả thật là một trong những cao thủ nổi bật nhất Trái Đất, nhưng tiếc là tầm nhìn của ông đã bị không gian nơi đây giới hạn!”.

“Nếu ông ra khỏi Trái Đất, nhìn khắp vũ trụ, hôm nay ông nhất định sẽ không hỏi tôi câu này!”.

Anh lại châm trà cho Lăng Thanh Long, thản nhiên nói: “Tôi sẽ quét sạch những thế lực tu tiên ngoại vực đó, người nên lo không phải chúng ta, mà là bọn họ!”.

“Mấy hôm trước, đại giáo vũ trụ đằng sau các thế lực tu tiên này đã phái đến đây mười mấy thánh nhân bị tôi đánh đuổi. Sau đó, lãnh đạo cảnh giới độ kiếp của mỗi tông môn bọn họ cùng nhau đến Trái Đất cúi đầu nhận tội với tôi, cuối cùng bị tôi dùng một quyền tiễn ra khỏi dải Ngân Hà!”.

“Ông nghĩ tôi cần phải lo bọn họ trả thù sao?”.

Lăng Thanh Long nghe xong, vẻ mặt lập tức nghiêm túc: “Cái gì?”.

Ông ta nhìn Diệp Thiên, trong thời gian ngắn khó mà hoàn hồn. Những năm qua, ông ta cũng có chút hiểu biết về giới tu tiên. Ông ta đoán đằng sau những thế lực tu tiên sẽ có tu sĩ cảnh giới thánh nhân thậm chí cảnh giới độ kiếp tọa trấn.

Bây giờ toàn bộ những người này lại bị Diệp Thiên áp chế, ngay cả cảnh giới độ kiếp cũng không chịu nổi một đòn ở trước mặt Diệp Thiên?

“Chỉ mười năm trôi qua, cậu đã mạnh như vậy?”.

Lăng Thanh Long sững sờ, không dám tin.

Diệp Thiên không quan tâm đến phản ứng của Lăng Thanh Long, bỗng ngước mắt lên nhìn hướng hư không.

“Ông ngồi ở đây một lát, có một vị khách quý đến, tôi phải đi chào hỏi người đó!”.

Nói xong, Diệp Thiên đã biến mất.

Lúc này, một tia sáng bùng phát tốc độ gấp ba lần ánh sáng, dùng khí thế khó mà miêu tả bay vào dải Ngân Hà.

Lồng khí năng lượng do Hư Nhược Vô tạo thành bị người đó phá vỡ, giống như bước vào nơi không người.

Tia sáng đó bay thêm mười mấy phút vào đến hệ Mặt Trời, chớp mắt đã đến gần Trái Đất.

Hư Nhược Vô đã chuẩn bị sẵn sàng, đứng ở bên ngoài bầu khí quyển Trái Đất chuẩn bị ra tay chặn luồng sáng đó. Nhưng ông ta vừa hành động, một bàn tay đã chắn trước mặt ông ta. Diệp Thiên đã đến!

Nhìn thấy Diệp Thiên xuất hiện, Hư Nhược Vô thở phào nhẹ nhõm, sau đó nhìn về phía tia sáng không ngừng đến gần, ánh mắt hiện lên vẻ nghiêm trọng.

“Vèo!”.

Tia sáng đó đến gần Diệp Thiên khoảng trăm mét thì dừng lại, sức mạnh to lớn đánh thủng một lỗ chân không khổng lồ ở hư không vũ trụ. Trong đó hiện ra bóng người áo trắng tung bay.

Người đó vừa xuất hiện đã đưa mắt nhìn Diệp Thiên, ánh mắt tràn ngập thù hận và sát ý nồng đậm. Toàn bộ dải Ngân Hà đều run rẩy trước luồng sát ý này, nhiều hành tinh đất trời rung chuyển.

“Diệp Lăng Thiên, mười năm trôi qua, món nợ cũ của tôi và cậu cũng nên tính sổ rồi!”.

Thần Sáng Thế, người kế thừa thần cách duy nhất còn sót lại, cuối cùng cũng đến Trái Đất!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK