Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

LÚC này toàn bộ nhà họ cổ đang ở trong đại sảnh, chỉ có giọng nói của Diệp Thiên là vang vọng. Những người khác im lặng không nói gì với sấc mặt đanh lại. Rõ ràng là họ vẫn chưa kịp định thần sau cú tát của Diệp Thiên.
Một lúc sau tất cầ mới kêu lên với vẻ mặt đầy kinh ngạc.
Lãng Hiên Thanh Quân, ba trăm tuối mới tu thành chưởng khống, dù có là Thiên Thần Giới với thiên tài nhiều như quân nguyên thì cũng mới chỉ xếp thứ 15, vậy thì càng không phải nói tới những thế lực khác nữa rồi.
Thế mà Diệp Thiên chỉ với cảnh giới chưởng khống nhất nguyên đã đánh một phát khiến Lăng Hiên Thanh Quân – thuộc cảnh giới tam tài bay bật ra, đập mạnh vào một chiếc cột khiến đám đông cảm thấy không thể tin được.
Giữa chường khống nhất nguyên và tam tài thì dù có là mười vị nhất nguyên cũng chưa chắc đầ là đôì thủ của một vị tam tài. Vậy mà Diệp Thiên lại giống như một kẻ dị biệt, một chưởng đã hạ gục Lãng Hiên Thanh Quân. Rốt cuộc đây là thể loại yêu nghiệt nào vậy.
Anh em cổ Lam Nhan, cổ Như Ngọc lúc này cười tươi như hoa với vẻ vô cùng
hào hứng.
Diệp Thiên là do họ tìm tới. Giờ chưởng đánh của Diệp Thiên đủ để chứng minh anh mạnh hơn cả Lăng Hiên Thanh Quân rồi. Cuộc thi đấu lần này của vạn tộc ở núi Kỳ Liên chẳc chắn bọn họ sẽ có cơ hội nhiều hơn.
Đây còn không phải là thần thì ai mới là thần chứ? Nhà họ cố im lặng. Gia chủ cố Hoa đứng dậy chắp tay hành lễ trước Diệp Thiên.
“Thật không ngờ lại có một vị thiên kiêu tuyệt thế như vậy tới nhà họ cố. Tôi là CỔ Hoa – thất lễ rồi”.
“Các hạ xin hãy nhận lấy”, nói xong ông ta cúi người trước Diệp Thiên.
Là người mạnh nhất của nhà họ cổ, ông ta biết rất rõ thực lực của Làng Hiên Thanh Quân. Lăng Hiên Thanh Quân có tu vi chưởng khống tam tài, nếu thi triển thêm Ngưu Ma Chi Tương thì sức mạnh sẽ tăng vọt, tương đương với nhửng kẻ thuộc chường khống tứ tượng.
Khi đó dù là ông ta cũng không dám nói có thể chiến thắng được đôì phương một cách dề dàng.
Vậy mà Diệp Thiên, chỉ với một chưởng đã đánh bật đối phương. Điều này chứng tỏ thực lực của anh đã vượt xa tu vi mà anh
đang có.
Trong Thiên Thân Giới, những người có khả nàng như vậy ít vô cùng. Mà những người này đều là những kẻ yêu nghiệt cả. Là đối tượng mà rất nhiều thần tộc hàng đầu muốn lòi kéo cũng như nhiều liên minh muốn cướp lấy.
Mà đối diện với những kẻ như vậy thì ông ta cũng phải xem trọng.Những vị trường lão khác của nhà họ cổ đều lên tiếng và hành lễ trước Diệp Thiên.
Đại trưởng lão lật mật nhanh hơn lật bánh tráng, cố nặn ra một nụ cười: “Các hạ tới nhà họ cổ, chúng tôi thất lễ không tiếp đón, mong các hạ không trách móc chúng tòi ãn nói không đâu vào đâu”.
Diệp Thiên căn bản không bận tâm tới bọn họ, chỉ nhìn về phía cổ Hoa.
“CỐ gia chủ, con gái ông mời tôi tới là đế tôi giành lấy vị trí đầu trong bảng xếp hạng. Không biết bây giờ tôi đâ đủ tư cách chưa?”
Đối diện với câu hỏi của anh, cổ Hoa gật đầu: “Các hạ cứ nói đùa, với năng lực chiến đấu của cậu thì sợ rằng còn mạnh hơn cả tôi nữa rồi. Đương nhiên không thành vấn đề”.
Nói tới đây, Cổ Hoa lập tức khựng mặt và trầm giọng lấy vài phần: “Chỉ là không
biết các hạ tại sao lại đồng ý giúp chúng tôi. Các hạ có yêu cầu gì không có thế đưa ra đế chúng tôi xem có thể mời nổi cậu hay không?”
Cố Hoa nói vậy khiến đám đông đều phải tái mặt.
Đúng vậy, thực lực của Diệp Thiên mạnh hơn cả Lăng Hiên Thanh Quân. Người như vậy lại muốn giúp nhà họ cổ thì không thế nào là vô duyên vô cớ được mà chấc chắn phải có ý đồ gì đó.
Bọn họ lo lằng không biết có đáp ứng được yêu cầu của Diệp Thiên hay không.
Thế nhưng anh chỉ cười nhìn hai anh em Cổ Lam Nhan và cổ Như Ngọc. Hai anh em thấy vậy vội bước ra nói: “Bố, các vị trưởng lão thúc bá, người đứng trước mặt mọi người là thần nhân mà chúng ta luôn chờ đợi. Là người đã được nhắc tới trong tố huấn của chúng ta đó”.
Trong nháy mắt cả nhà họ cổ đều im lặng, một lúc sau họ mới kêu lên.
“Cái gì? Sao có thế?”
TỐ huấn nhà họ cố mặc dù truyền tới bây giờ là hàng tràm nghìn năm nhưng phần lớn người nhà họ cố đều cho rang đó chỉ là lời nói đùa, không mấy ai coi là thật.
Hai chữ thần nhân mà anh me nhà họ
Cổ nhấc tới bỗng chốc khiến đám đông
không dám tin.cổ Hoa cũng khẽ dao động ánh mất. ông ta chưa từng rời mất khỏi Diệp Thiên, ông ta quần lý nhà họ cố lâu như vậy nên sớm đã cầm thấy thất vọng với lời tổ huấn của rồi, vậy mà giờ người đó lại xuất hiện ngay trước mặt sao?
Diệp Thiên không buồn bận tâm, chỉ khẽ nhảy lên đứng ngay trước vùng đất trống. Chân anh khẽ đạp xuống đất. Chân lực hỗn độn bùng lên trong cơ thế. Mây gió vần vũ trên đỉnh đầu và tạo ra một vòng xoáy màu đen trấng. Sau đó mặt đất dưới chân anh nứt ra, lan rộng ra bốn phía tạo thành hình thái cực.
Đám đông đâ phải co đồng tử khi nghe thấy vậy. Đại trưởng lằo hò reo điên cuồng.
“Hắc Bạch Đương Không, âm dương quyến địa”.
“Ha ha, cố Thị nhất mạch cuối cùng cũng chờ được tới ngày này rồi”.
Lúc này, toàn bộ nhà họ cổ đều hò reo, vô số người còn không giấu nối sự xúc động. Cổ Hoa đứng giữa nhà, cơ thế run rấy, ông ta cứ nhìn chãm chãm Diệp Thiên như thế.
Thân phận, lai lịch, mục đích của Diệp Thiên đã không còn quan trọng nữa. Khoảnh khắc anh thế hiện dị tượng này thì không một ai của nhà họ cố còn dám bất kinh với anh nữa.
Cùng lúc, ba phương khác bên ngoài cổ thành, tại đệ phủ của tam đại gia tộc cũng đang đổ dồn ánh nhìn về phía nhà họ Cổ. Họ nhìn vòng xoáy đen trắng trong không gian với khuôn mặt tối sầm
“Đó là nhà họ cổ, đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Một người đàn ông trung niên mặc áo màu lam trâm giọng. Bên cạnh ông ta là một ông cụ râu tóc bạc phơ với cơ thế lòm khòm. Người này chắp hai tay sau lưng, ánh mẳt thất thần như đang suy nghĩ điều gì đó. Một lúc sau người này bỗng thốt lên: “Đây là dị tượng Hắc Bạch Đương Không. Lẽ nào đây chính là ấn chính mà tố huấn nhà họ cố đâ nhấc tới?”
Phía bên nhà họ cổ đã hoàn toàn không còn cảnh giác với Diệp Thiên nữa. Diệp Thiên thu hỗn độn chân lực về, vòng xoáy đen trắng cũng tan ra, chỉ còn lại hình thái cực dưới mất đất.
Anh ngước nhìn nhà họ cổ và nói: “Tiên tổ CỐ Cận Hồn của mọi người có ơn với tôi”.
“Mọi người là con cháu của ông ấy thì tôi sẽ giúp nhà họ cổ lấy lại vinh quang gia tộc. Hôm nay tôi lần đầu tới cố Thành, coi như tặng mọi người quà gặp mặt”.
Dứt lời, anh bay lên, ánh mất lấp lánh, sức mạnh thần niệm phóng ra tạo thành
hiệu lệnh. Tiếng gầm của Âm Dương Huyền Long.
“Từ hôm nay, nhà họ cổ sẽ lấy lại những gì đã mất. Ai không phục thì giết”, dứt lời khí tức hùng hậu trỗi dậy tới ba phươnq bên nqoài cố Thành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK