Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Là anh ta?”.

Ở đội ngũ của Chân Vũ Thánh Môn, một bóng người xinh đẹp tỏa ra màu ánh trăng duyên dáng đứng đó, ánh mắt hơi chấn động.

Sao cô có thể quên được khuôn mặt của Diệp Thiên. Cô nhớ rõ trước đây không lâu, cô và hai vị sư huynh đến dải Ngân Hà điều tra lý do Thiên Thần Tông đột nhiên biến mất, kết quả bọn họ gặp được Diệp Thiên ở dải Ngân Hà.

Trận chiến đó bọn họ vốn có thể dễ dàng giải quyết Diệp Thiên, nào ngờ ba vị thiên kiêu đỉnh cấp của Chân Vũ Thánh Môn kể cả cô lại bị một mình Diệp Thiên đánh bại.

Ngay cả Phùng Thiên Mạch có tu vi cao hơn cô gấp mấy lần cũng bị Diệp Thiên đánh trọng thương, bọn họ không thể không chật vật chạy trốn.

Cho dù chuyện đã qua hơn một tháng, nhưng gương mặt của Diệp Thiên vẫn không phai mờ trong trí óc cô.

Đó cũng là lần đầu cô cảm thấy thất bại trước một người cùng thế hệ.

“Tam sư muội!”.

Trong lúc cô còn đang ngẩn người, một thanh niên ở bên cạnh quay đầu gọi.

Thanh niên vóc người thẳng tắp, tóc xanh mắt xanh, gương mặt như tượng tạc, tuấn tú như thiên thần. Hắn chắp tay đứng đó lại khiến nhiều người trẻ tuổi ở xung quanh cảm thấy hổ thẹn không sánh bằng.

Sâu trong mắt hắn chứa đựng ngạo khí không gì sánh được, nhưng ánh mắt nhìn cô gái lại dịu dàng như nước, không hề che giấu tình cảm của mình.

Đối diện với ánh mắt của thanh niên, trong lòng cô gái cũng lan ra gợn sóng. Bởi vì thanh niên này quá chói mắt. Không chỉ đứng hạng nhất trong thế hệ trẻ tuổi của Chân Vũ Thánh Môn, mà trên khắp trung tâm Ngân Hà, hắn cũng xem như thiên tài tuyệt đỉnh đứng trên đỉnh kim tự tháp, đủ để sánh vai với thiên kiêu thần tử của thế lực đế cấp.

Đối mặt với thiên kiêu tuyệt thế như vậy, dù cô không đến mức có tình cảm nam nữ, nhưng chung quy trong lòng cũng có chút hân hoan, nhìn bằng ánh mắt khác.

Người con gái đó không phải ai khác mà chính là Hoa Lộng Ảnh bị Thanh Dương Thánh Giả đưa đi, xóa mất ký ức, trở thành đệ tử Chân Vũ Thánh Môn.

Thanh niên bên cạnh cô tên là Vân Huân Hợp, đại đệ tử số một của Thanh Dương Thánh Giả, cũng là người đứng đầu thế hệ trẻ tuổi của Chân Vũ Thánh Môn.

Từ khi Hoa Lộng Ảnh vào Chân Vũ Thánh Môn, Vân Huân Hợp đã thích người tam sư muội tính cách lạnh lùng độc lập này. Do đó, hắn đã từ chối sự theo đuổi của các thiên kiêu thần nữ ở trung tâm Ngân Hà, một lòng chỉ vì Hoa Lộng Ảnh, muốn cưới cô làm vợ.

Hắn quan sát tỉ mỉ, phát hiện lúc này Hoa Lộng Ảnh hơi mất hồn. Với phán đoán của hắn, người khiến Hoa Lộng Ảnh mất hồn chính là Diệp Thiên đang chiến đấu kịch liệt với Đan Thần Cửu Tử.

Hắn không biết Diệp Thiên, nhưng chẳng rõ vì sao hắn luôn cảm thấy ánh mắt Hoa Lộng Ảnh nhìn Diệp Thiên ẩn chứa sự khác biệt khiến trong lòng hắn không được thoải mái.

“Em biết người đó sao?”.

Hắn chỉ vào Diệp Thiên, khẽ nhíu mày.

Vân Huân Hợp tự xưng là thiên tài tuyệt thế. Mặc dù xuất thân Chân Vũ Thánh Môn, nhưng đã tu thành thánh nhân nhất phẩm ở độ tuổi hơn ba mươi, hắn tự nhủ mình không hề thua kém thiên kiêu thần tử của thế lực đế cấp.

Dù là Diệp Huyền của tộc họ Diệp cũng chỉ ngang ngửa hắn, bất phân thắng bại.

Hắn vốn nghĩ trên khắp vũ trụ Ngân Hà sẽ không có nhân vật thiên tài nào mạnh hơn hắn, bây giờ nhìn thấy Diệp Thiên hắn lại có cảm giác thất bại.

Với tu vi của hắn, hắn tự nhận không thể đấu lại bất cứ một ai trong Đan Thần Cửu Tử. Diệp Thiên trông có vẻ tuổi tác không hơn kém hắn bao nhiêu, thế mà lại một mình chiến đấu với chín người, thật là khó mà tưởng tượng!

Nhất là khi ánh mắt Hoa Lộng Ảnh nhìn Diệp Thiên khiến hắn cảm thấy cả người mất tự nhiên.

“A!”, nghe Vân Huân Hợp nói, Hoa Lộng Ảnh như vừa tỉnh mộng.

Cô hơi do dự một lúc, sau đó lập tức lắc đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK