Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Chương 2455

Lăng Phong ở bên cạnh bổng biến sắc, nhìn La Thanh Chỉ với vẻ nghi hoặc.

“Thanh Chỉ, em đang làm gì vậy?”

Nhưng La Thanh Chỉ không để tâm, ngược lại, cô ấy hô thêm lần nữa: “Vẫn mong tiền bối hiện thân, Thanh Chỉ cũng dễ bề khấu tạ tiền bối!”

Nhưng không trung vẫn chỉ là một khoảng tĩnh mịch, đến cả chút hồi âm cũng không có, chỉ có giọng nói của cô ấy vang vọng lại.

“Hửm?”

La Thanh Chỉ khẽ nhíu mày, ban nãy La Túc bị đặt trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc, một luồng sức mạnh bí ẩn đã ngăn cản đòn đánh giúp anh ấy, thậm chí còn giết thêm hai sát thủ siêu phàm phàm phẩm, hiển nhiên có người đang âm thầm giúp họ.

Nhưng bây giờ cô ấy quỳ xuống cầu xin mà đối phương vẫn không xuất hiện khiến cô ấy không thể hiểu nổi.

“Chẳng lẽ vị tiền bối đó đã đi rồi?”

La Thanh Chỉ đợi trong chốc lát rồi mới chậm rãi đứng dậy, nhìn bầu trời đêm trống không, cô ấy cũng chỉ có thể buồn bã thở dài.

“Cô hai!”, La Túc bước lên phía trước, an ủi rằng: “Có lẽ vị tiền bối đó chỉ trùng hợp đi ngang qua, phát hiện là người của Hắc Ma Giáo đang động thủ nên ra tay chấn nhiếp một phen chứ không có ý định lộ diện!”

“Cao nhân hành sự, chẳng phải vẫn luôn như vậy sao?”



La Thanh Chỉ gật gật đầu: “Vị tiền bối này đúng là cao nhân đương thời, e rằng cũng phải là nhân vật tầm cỡ trưởng lão của một tông nào đó trong Huyền Môn, thực lực này đúng là thâm sâu khó lường!”

Nghe cuộc đối thoại của hai người mà Lăng Phong mờ mịt, vội vàng hỏi: “Thanh Chỉ, hai người đang nói gì vậy? Tiền bối nào cơ?”

“Không có gì!”, La Thanh Chi không trả lời, chỉ điềm tĩnh đáp: “Hắc Ma Giáo luôn rình rập như hổ rình mồi, chúng tôi chuẩn bị chạy cả đêm về Mai Thành, Lăng sư huynh, anh thì sao?”

Lăng Phong ban đầu thoáng ngập ngừng, sau đó mới mỉm cười: “Tất nhiên là anh đi cùng với mọi người, Hắc Ma Giáo chuyến này rất có khả năng sẽ đội đất sống dậy, tới lúc đó hai ta liên thủ cũng có thể chiếu cố cho nhau!”

La Thanh Chỉ vốn không quá muốn thân cận với Lăng Phong, nhưng nghĩ tới sự uy hiếp của Hắc Ma Giáo, cô ấy vẫn phải gật đầu đồng ý, dù sao thì thực lực của Lăng Phong cũng mạnh hơn cô ấy, liên thủ đối đầu với kẻ địch có thể bảo đảo sự an toàn cho đoàn xe của nhà họ La tới mức cao nhất.

Diệp Thiên và những người khác đang nấp sau cồn cát cũng được La Túc và mấy người kia gọi tới. Diệp Thiên đi

theo đám đông, thần mang trong ánh mắt đã rút đi từ lâu rồi.

Ban nãy, chính cậu âm thầm sử dụng sức mạnh linh hồn, cứu La Túc trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc. Chỉ là lúc đó mấy người cùng cậu trốn đi đang mải quan sát chiến trường chứ không hề phát hiện ra điều bất thường trong mắt cậu.

Cậu chỉ định âm thầm giúp La Thanh Chỉ và mọi người vượt qua cửa ải gian nan này chứ không có ý định để lộ bản lĩnh của bản thân, thế nên La Thanh Chỉ cầu xin cậu xuất hiện, cậu coi như không nghe thấy.

“Không sao chứ cậu em Diệp!”

La Túc vỗ vỗ vai Diệp Thiên, bật cười hào sảng: “Ban nãy tôi đúng là may thật, nếu không nhờ có vị tiền bối nào đó âm thầm ra tay tương trợ, e là bây giờ cậu

không còn thấy tôi nữa đâu!”

Diệp Thiên chỉ mỉm cười chứ không đáp lời, làm sao La Túc biết được, vị tiền bối ra tay tương trợ kia đang ở ngay trước mặt anh ấy?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK