Diệp Thiên khoanh hai tay trước ngực, được vệ sĩ của
Tập đoàn Lăng Thiên vây xung quanh, ánh mắt cậu nhìn
khắp một lượt về phía trước, ánh mắt mang vẻ giễu cợt.
Khuôn mặt cậu mang chút nhã hứng, sơn trang Hồng
Diệp tối nay còn náo nhiệt hơn so với tưởng tượng của
cậu, số cao thủ đến đây không chỉ mỗi một Lục Thiên
Thư.
Lục Thiên Thư đứng trong hội trường, vì Diệp Thiên
được các vệ sĩ của Tập đoàn Lăng Thiên vây kín nên ông
ta không hề nhìn thấy Diệp Thiên, ánh mắt ông ta nhìn về
phía 12 Địa Sát.
“Mười hai Địa Sát chẳng phải là 12 người sao? Sao chỉ
đến có 11 người vậy?”.
“Gọi nốt người còn lại ra đây, lâu lắm rồi tôi chưa giao
đấu, hôm nay muốn lĩnh giáo xem 12 Địa Sát của Thế Giới Hắc Ám rốt ruộc có bàn lĩnh ra sao!”.
Lục Thiên Thư chắp hai tay ra sau lưng, khí phách
tông sư vô cùng ung dung, sau đó chìa tay về phía 11
người trước mặt ông ta.
Ánh mắt Thi Ma hơi nheo lại, bọn họ đến đây đã gần
10 phút rồi, nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Tù
Hoa Châm đâu, hắn cảm thấy hơi kỳ lạ, nhưng vẫn trầm
giọng trà lời: “Ông Lục, xem ra Kỳ Nhược Tuyết rất quan
trọng với nhà họ Lục đấy nhì, đến một cao thủ chí tôn võ
thuật trong bảng xếp hạng như ông mà cũng phải đích
thân đến đây!”.
“Đó là đương nhiên!”, Lục Thiên Thư nói lớn: “Tiểu
Tuyết đã đính hôn với Lục Chí Văn con trai tôi, thì chính là con dâu tương lai của tôi, Thế Giới Hắc Ám các người
tuy mạnh, nhưng tôi tuyệt đối không thể ngồi im mà nhìn
chuyện này được!”.
“Nói ít thôi, ra tay đi!”.
Bọn Thi Ma đều đưa mắt nhìn nhau, sau đó khẽ
gật đầu.
Ngay sau đó, 11 người như thể đổi vị trí cho nhau,
những bóng đen lưot nhanh trong màn đêm, bao vây
luôn Lục Thiên Thư.
Mười một người chia ra đứng tại các vị trí khác nhau,
mỗi người đều nhìn chằm chằm vào các chỗ hiểm trên
người Lục Thiên Thư, 11 người hợp lại thành một, mỗi
người một nhiệm vụ, hình thành một vũ khí giết người
hoàn hào, đến cả hơi thờ cũng đều như nhau.
“Đây là… trận pháp tấn công?”.
Lục Thiên Thư nhíu mày, ông ta đã nhìn ra được điểm
huyền diệu của bộ điệu những người này, 11 người trông
thì không giống như đã thay đổi vị trí, nhưng thực ra
bước chân của mỗi người đều đang dịch chuyển nhỏ, tạo
thành một trận pháp khó hiểu, nhắm thẳng vào ông ta.
“Thì ra là trận pháp, không ngờ 12 Địa Sát cũng biết
kết trận đấy!”.
Ánh mắt Lục Thiên Thư hơi chớp, ông ta đã nghe
không ít về việc dùng người để tạo trận pháp tấn công, ví
dụ như Chân Võ Thất Tiệt Trận của Võ Đang, Thất Tinh
Liên Hoa Trận của Toàn Chân, Lục Đạo Kiếm Trận của
Điểm Thương Sơn và Kim Quang Phục Ma Trận của Long
Hồ Sơn.
Đó đều là những trận pháp tấn công đình cao có
tiếng của các môn phái lớn trong giới võ thuật Hoa Hạ,
khi thi triền, mỗi người đều là một phần của trận pháp, vô
cùng đồng nhất, cùng cử động, cùng tiến lùi, uy lực bộc
phát cực mạnh.
Tập đoàn Lăng Thiên vây xung quanh, ánh mắt cậu nhìn
khắp một lượt về phía trước, ánh mắt mang vẻ giễu cợt.
Khuôn mặt cậu mang chút nhã hứng, sơn trang Hồng
Diệp tối nay còn náo nhiệt hơn so với tưởng tượng của
cậu, số cao thủ đến đây không chỉ mỗi một Lục Thiên
Thư.
Lục Thiên Thư đứng trong hội trường, vì Diệp Thiên
được các vệ sĩ của Tập đoàn Lăng Thiên vây kín nên ông
ta không hề nhìn thấy Diệp Thiên, ánh mắt ông ta nhìn về
phía 12 Địa Sát.
“Mười hai Địa Sát chẳng phải là 12 người sao? Sao chỉ
đến có 11 người vậy?”.
“Gọi nốt người còn lại ra đây, lâu lắm rồi tôi chưa giao
đấu, hôm nay muốn lĩnh giáo xem 12 Địa Sát của Thế Giới Hắc Ám rốt ruộc có bàn lĩnh ra sao!”.
Lục Thiên Thư chắp hai tay ra sau lưng, khí phách
tông sư vô cùng ung dung, sau đó chìa tay về phía 11
người trước mặt ông ta.
Ánh mắt Thi Ma hơi nheo lại, bọn họ đến đây đã gần
10 phút rồi, nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Tù
Hoa Châm đâu, hắn cảm thấy hơi kỳ lạ, nhưng vẫn trầm
giọng trà lời: “Ông Lục, xem ra Kỳ Nhược Tuyết rất quan
trọng với nhà họ Lục đấy nhì, đến một cao thủ chí tôn võ
thuật trong bảng xếp hạng như ông mà cũng phải đích
thân đến đây!”.
“Đó là đương nhiên!”, Lục Thiên Thư nói lớn: “Tiểu
Tuyết đã đính hôn với Lục Chí Văn con trai tôi, thì chính là con dâu tương lai của tôi, Thế Giới Hắc Ám các người
tuy mạnh, nhưng tôi tuyệt đối không thể ngồi im mà nhìn
chuyện này được!”.
“Nói ít thôi, ra tay đi!”.
Bọn Thi Ma đều đưa mắt nhìn nhau, sau đó khẽ
gật đầu.
Ngay sau đó, 11 người như thể đổi vị trí cho nhau,
những bóng đen lưot nhanh trong màn đêm, bao vây
luôn Lục Thiên Thư.
Mười một người chia ra đứng tại các vị trí khác nhau,
mỗi người đều nhìn chằm chằm vào các chỗ hiểm trên
người Lục Thiên Thư, 11 người hợp lại thành một, mỗi
người một nhiệm vụ, hình thành một vũ khí giết người
hoàn hào, đến cả hơi thờ cũng đều như nhau.
“Đây là… trận pháp tấn công?”.
Lục Thiên Thư nhíu mày, ông ta đã nhìn ra được điểm
huyền diệu của bộ điệu những người này, 11 người trông
thì không giống như đã thay đổi vị trí, nhưng thực ra
bước chân của mỗi người đều đang dịch chuyển nhỏ, tạo
thành một trận pháp khó hiểu, nhắm thẳng vào ông ta.
“Thì ra là trận pháp, không ngờ 12 Địa Sát cũng biết
kết trận đấy!”.
Ánh mắt Lục Thiên Thư hơi chớp, ông ta đã nghe
không ít về việc dùng người để tạo trận pháp tấn công, ví
dụ như Chân Võ Thất Tiệt Trận của Võ Đang, Thất Tinh
Liên Hoa Trận của Toàn Chân, Lục Đạo Kiếm Trận của
Điểm Thương Sơn và Kim Quang Phục Ma Trận của Long
Hồ Sơn.
Đó đều là những trận pháp tấn công đình cao có
tiếng của các môn phái lớn trong giới võ thuật Hoa Hạ,
khi thi triền, mỗi người đều là một phần của trận pháp, vô
cùng đồng nhất, cùng cử động, cùng tiến lùi, uy lực bộc
phát cực mạnh.