Chương 2261
Mọi người chăm chú nhìn, thấy dưới đáy biển sâu thẳm kia, trong hàng ngàn đường sáng màu vàng ấy dường như ẩn hiện một dáng người.
Có ai đó dưới đáy biển sao?
“Chẳng lẽ…”. Cố Giai Lệ và Tiếu Văn Nguyệt nhìn nhau, cả hai đều đoán được đối phương nghĩ gì. Họ còn chưa kịp nói gì thì đã nghe thấy một tiếng ầm từ phía dưới đáy biển. Tiếng động đó cứ như tiếng xé nát các dây leo một cách dã man.
Những đường sáng màu vàng dưới đáy biển đều bị đứt gãy, ngôi sao sáu cánh to lớn dần dần sụp đổ, ánh sáng màu vàng cũng nhạt bớt đi.
Sau đó, một tiếng nổ chói tang vang lên.
“Bùm!”
Một nguồn năng lượng khủng từ dưới tận đáy biển sâu vọt lên trời. Cột nước cực lớn vụt lên đến tận mây cao đến cả trăm mét. Cả mặt biển lắc lư, sóng vỗ ầm ầm, chiếc thuyền suýt chút nữa thì bị lật ngược.
Những người trên thuyền lũ lượt bám vào boong thuyền, chỉ muốn đứng vững trên thuyền. Cố Giai Lệ và Tiếu Văn Nguyệt cũng chỉ cố đứng cho vững, nhưng nhìn không chớp mắt vào cột nước khổng lồ kia.
Ở chính giữa cột nước thấp thoáng bóng người khiến họ có cảm giác vô cùng quen thuộc. Họ gần như có thể khẳng định đó chính là cậu.
“Bụp!”
Cột nước cuối cùng cũng vỡ tung, một bóng người mảnh khảnh xuất hiện trước mắt mọi người.
Người ấy chân đạp trời đất, anh tuấn phong độ, mái tóc đen tung bay trong gió. Đôi mắt cậu sáng và sâu như sao với trăng. Đó chính là người đã mất tích bảy ngày nay – Diệp Thiên! Diệp Thiên đứng trên không trung, ánh mắt lạnh lùng nhưng trên miệng lại mang vẻ cười cợt.
“Xem ra, lựa chọn phá cũ tạo mới này quả là đúng đắn!”
Lúc này, làn da của cậu trắng và sáng hơn trước, trong suốt như pha lê và căng tròn cứ như mới vừa sinh ra.
Khi cậu cử động chân tay, toàn bộ cơ thể cậu vang lên tiếng tanh tách của khớp xương, sức mạnh trần ngập trong cơ thể. Hôm đó, một mình cậu nghênh chiến với hạm đội thứ ba của Hợp chúng quốc. Không tiếc sức mạnh tinh thân và chân nguyên, cậu cũng phải khiến toàn bộ hạm đội thứ ba bị tiêu diệt. Ai ngờ, Hợp chúng quốc lại không coi sống chết của hạm đội ra thứ vũ khí gì, lại phóng ra bom phá hủy oxygen với sát thương quy mô lớn.
Diệp Thiên phải công nhận uy lực của quả bom phá hủy oxygen này. Cho dù cậu đã hoàn toàn mở ra Phệ Thiên Thánh Thể nhưng trong chốc lát sự bộc phát của quả bom phá hủy oxygen vẫn khiến toàn bộ cơ thể cậu dừng hoạt động. Sự sống trong cơ thể cứ như bị virus nuốt chửng, nhanh chóng biến mất.
Không chỉ vậy, vì Phệ Thiên Thánh Thể liên kết với sức mạnh tinh thần của cậu nên trong lúc cơ thể cậu chịu đứng cú đánh cực lớn khiến cậu sụp đổ mà chết, thần phủ của cậu cũng bị kích thích trong chốc lát, toàn bộ sức mạnh tinh thần biến thành cát, ngay cả linh hồn của cậu cũng tiêu tan.
Lúc ấy, ngay đến bản thân cậu cũng nghĩ mình sẽ chết ở biển lớn này. Nhưng trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc ấy, đến cả cậu cũng không ngờ Phệ Thiên Cửu Chuyển mà mình tạo ra lại bạo phát uy lực thực sự của nó.
Thời điểm tính mạng cậu bị uy hiếp, Phệ Thiên Huyền Khí trong cơ thể vận chuyển với tốc độ cao, hơn nữa không phải hướng phía về trên như trước mà lại đi ngược lại kinh mạch khiến vô số các phân tử kết cấu thân thể hoàn toàn bị phá vỡ. Sau đó lại bắt đầu nhanh chóng tụ lại, chống lại virus hạt nhân của quả bom phá hủy oxygen.