"Kim tiên bán bộ?".
Mạc Thừa Phong vừa dứt lời, tất cả các tu sĩ cường giả đang quan sát trận chiến đều biến sắc.
Giữa nguyên anh và hóa thần cách sự thoái biến, nên nguyên anh thần phẩm được chia từ thần anh nhất biến đến cửu biến, sau chín lần biến hóa mới có thể phá kén thành bướm, đột phá lên hóa thần.
Còn giữa hóa thần và thánh nhân thì cách nhau luân hồi, gọi là lục đạo luân hồi, thế nên hóa thần thần phẩm chia từ hóa thần nhất đạo đến lục đạo, sau lục đạo luân hồn là sẽ thành thánh nhân.
Từ thánh nhân lên độ kiếp thuần túy là sự so sánh của sức mạnh ý chí và thiên phú, không có thoái biến, cũng không có luân hồi gì cả, chỉ có những thiên chi kiều tử được chọn mới có thể đặt chân vào độ kiếp, trở thành kim tiên.
Thế nên giữa thánh nhân và độ kiếp không có sự phân biệt sức mạnh quá nhiều, có chăng chỉ là một cảnh giới giữa thánh nhân và độ kiếp mà thôi.
Cảnh giới này được gọi là kim tiên bán bộ, trên thánh nhân, dưới độ kiếp.
Một trăm thánh nhân thần phẩm chỉ có một người có cơ hội đặt chân vào độ kiếp, tỷ lệ là 1%. Nhưng nếu là kim tiên bán bộ, thì tỷ lệ thăng cấp lên độ kiếp kim tiên sẽ tăng gấp nhiều lần, khoảng 50%.
Đây chính là sự khác biệt về bản chất giữa kim tiên bán bộ và thánh nhân thần phẩm.
Mà đã đến mức độ kim tiên bán bộ thì không cần thể hiện dị tượng thiên địa cũng có thể dùng sức mạnh của bản thân để liên kết với năng lượng vũ trụ, biến nó thành của mình để sử dụng.
Rõ ràng Mạc Thừa Phong này mạnh hơn thánh nhân thần phẩm như Đông Hoàng Thái Nhất không chỉ một bậc.
"Mạc Thừa Phong đã đạt đến cảnh giới này rồi sao?".
Trong trận doanh của tộc họ Diệp, ánh mắt Diệp Huyền chấn động, mang theo sự kinh ngạc tột độ. Phải biết rằng, cho dù là ở tộc họ Diệp cường giả đông đảo, thì kim tiên bán bộ cũng là một tài sản vô cùng quý giá.
Chuyến đi này của bọn họ có tổng cộng sáu trưởng lão dẫn đầu, nhưng trong đó cũng chỉ có một kim tiên bán bộ, năm người còn lại đều là thánh nhân thần phẩm, đủ để thấy kim tiên bán bộ quý giá đến mức nào.
Đan Thần Cốc chỉ là một thế lực hạng nhất mà cũng có một kim tiên bán bộ. Hiện giờ, nó đã đủ tư cách để đứng ngang vai ngang vế với thế lực siêu hạng nhất như Chân Vũ Thánh Môn.
Đôi mắt xinh đẹp của Hoa Lộng Ảnh hơi run rẩy, ánh mắt càng ngày càng tỏ vẻ lo lắng. Tuy sức mạnh của Diệp Thiên đã hồi phục hoàn toàn, nhưng kẻ địch mà cậu phải đối mặt lại càng đáng sợ hơn.
Đối mặt với Mạc Thừa Phong khí thế uyên thâm, Diệp Thiên nheo mắt lại, nhưng vẻ mặt vẫn không chút thay đổi.
Nhưng Đông Hoàng Thái Nhất ở phía sau cậu lại khẽ cười thành tiếng.
"Không ngờ Mạc cốc chủ bế quan tu luyện chục nghìn năm, cuối cùng lại đột phá được cảnh giới thánh nhân thần phẩm, tiến thêm một bước".
Khóe môi ông ta mỉm cười, nhưng ánh mắt không chút kiêng dè, ngược lại còn trở nên lạnh lẽo.
"Nếu Mạc cốc chủ đã thi triển toàn bộ thì sao tôi có thể giấu giếm chứ?".
Dứt lời, ông ta lập tức giơ bàn tay lên.
Chiếc chuông cổ trong lòng bàn tay ông ta khẽ rung lên, phát ra những tiếng ngân dài khi thì du dương khi thì trầm buồn.
"Chuông Đông Hoàng, đoạt tạo hóa!".
Ông ta khẽ quát một tiếng, đỉnh chuông Đông Hoàng bỗng phóng ra một luồng đỏ máu yêu dị. Luồng đỏ máu này ban đầu chỉ bằng ngón tay cái, nhưng khoảnh khắc bắn vào người Đông Hoàng Thái Nhất, nó bỗng chốc xao động mãnh liệt, biến thành một cầu vồng màu đỏ máu hơn trăm mét.
Lúc này, cơ thể của Đông Hoàng Thái Nhất cũng cao lên, từ một người đàn ông cao gần hai mét trong chớp mắt đã biến thành một người khổng lồ cỡ nhỏ cao khoảng bốn mét.
Khí tức của ông ta cũng tăng vọt, nhanh chóng đạt tới ngưỡng thánh nhân thần phẩm, nhưng vẫn chưa dừng lại. Chỉ nghe thấy trong người Đông Hoàng Thái Nhất vang lên tiếng răng rắc do khớp xương giãn ra, sau đó là tiếng lách tách như hạt đậu phát nổ.
Cuối cùng khí tức của ông ta cũng đột phá thánh nhân thần phẩm, so với trước đó không chỉ mạnh hơn gấp đôi, thậm chí chẳng kém Mạc Thừa Phong bao nhiêu.
Sự thay đổi này khiến các tu sĩ cường giả xung quanh đều biến sắc.