Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Thiên tung một quyền ra, thiên địa nín thở, sức mạnh khủng khiếp nghiền mặt đất mấy nghìn mét của Hàm Thành thành đống đổ nát, khu vực trung tâm Hàm Thành còn bị một lạch trời chia đôi, nhìn mà kinh hãi.

Tất cả mọi người đang có mặt đều ngây người ra, đờ đẫn nhìn vết nứt khổng lồ ở trung tâm câu lạc bộ, vẻ mặt hoang mang.

Đây là một đòn của nguyên anh tứ phẩm sao?

Diệp Thiên vẫn ngồi trên ghế, tay trái vẫn giữ tư thế cầm chén trà, còn tay phải chậm rãi thu quyền, ánh mắt xa xăm.

Trong câu lạc bộ im lặng một cách đáng sợ, một lúc lâu sau mới có người kinh hãi kêu lên.

Đôi mắt xinh đẹp của Long Tuyết Viên đầy vẻ khó tin, cứ nhìn chằm chằm Diệp Thiên.

"Đây... là do anh làm?".

Giọng nói của cô ta mang theo mấy phần run rẩy và sợ hãi, cú đấm này của Diệp Thiên nhìn thì nhẹ nhàng, nhưng uy lực quả thực quá đáng sợ.

Lãnh Tinh Tà là nguyên anh bát phẩm mà lúc này không thấy bóng dáng đâu, khí tức biến mất hoàn toàn, hiển nhiên đã bị một quyền của Diệp Thiên đánh thành bột mịn, ngay cả linh hồn cũng không còn. Đây là khái niệm gì chứ?

"Hắn nói nhiều quá!".

Diệp Thiên bình thản lắc đầu, không có bất cứ cảm xúc gì.

Lãnh Tinh Tà đã nảy sinh ý đồ giết cậu, nếu không phải có Long Tuyết Viên ở đây thì hắn đã ra tay thật rồi.

Đối với loại người này thì cậu tuyệt đối sẽ không nương tay, dù sao đây cũng là thế giới trung tâm Ngân Hà, quy luật cá lớn nuốt cá bé còn trắng trợn hơn cả dải Ngân Hà và thiên hà Xích Minh.

Nhân từ với kẻ địch chính là tàn nhẫn với bản thân!

Nghe thấy giọng nói lạnh lẽo của Diệp Thiên, đôi mắt xinh đẹp của Long Tuyết Viên chấn động, nhưng không thốt được lời nào.

Còn các tu sĩ khác ở xung quanh lại càng ngậm chặt miệng, thậm chí không dám thở mạnh.

Trong đội ngũ, Lãnh Tinh Tà chỉ đứng sau người trung niên cảnh giới hóa thần, nhưng tu vi mạnh mẽ như vậy mà vẫn bị một quyền của Diệp Thiên đánh chết tươi. Như vậy chẳng phải trước mặt Diệp Thiên, bọn họ còn không bằng con gà con chó, tiện tay là giết được sao?

Đúng lúc này, người trung niên mặc Hoa phục ngồi ở ghế chủ vị động đậy.

Ông ta đứng lên, hai mắt nheo lại, nhìn chằm chằm Diệp Thiên.

Sau đó, ông ta chậm rãi đi từng bước về phía cậu.

Đúng lúc này, Long Tuyết Viên cũng hoàn hồn, vội kêu lên: "Bố!".

Người này chính là bố của cô ta, Long Huyền Tử, tu sĩ hóa thần duy nhất được sinh ra ở sao Khâu Dương, thống trị quá nửa giới tu tiên của sao Khâu Dương, ngay cả Kiếm Tông cũng phải coi trọng ba phần.

Long Tuyết Viên tưởng Long Huyền Tử muốn ra tay với Diệp Thiên, nhất thời trong lòng vô cùng lo lắng.

Còn Long Huyền Tử cứ như không nghe thấy tiếng gọi của cô ta, chỉ mấy bước đã tới trước mặt Diệp Thiên.

Diệp Thiên cũng ngước mắt lên nhìn ông ta, vẻ mặt bình thản, dường như không coi hóa thần tứ phẩm như ông ta ra gì.

Long Huyền Tử và Diệp Thiên bốn mắt nhìn nhau, một lát sau, ông ta trầm giọng lên tiếng.

"Diệp Thiên tiểu hữu, Lãnh Tinh Tà đắc tội với cậu trước, quả thực là lỗi của cậu ta!".

"Nhưng cậu vừa ra tay đã dùng tới sát chiêu, quả thực là xuống tay hơi nặng!".

"Cậu có biết đòn tấn công vừa rồi đã đắc tội với Kiếm Tông không?".

Ông ta vừa dứt lời, tất cả những người đang có mặt đều biến sắc.

Lẽ nào Lãnh Tinh Tà đã móc nối quan hệ với Kiếm Tông rồi?

Nhưng Diệp Thiên vẫn tỏ vẻ vô cùng bình thản: "Vậy sao?".

Long Huyền Tử nhìn dáng vẻ không chút để tâm của Diệp Thiên, không khỏi lắc đầu.

"Tuy Lãnh Tinh Tà chỉ là tán tu thiên tài của sao Khâu Dương, nhưng không lâu trước đó đã lọt vào mắt xanh của một vị trưởng lão truyền công thuộc Kiếm Tông, được ông ta chọn là một trong những đệ tử nòng cốt trong lần tuyển chọn này, còn đưa cho cậu ta một lệnh bài thần phù của Kiếm Tông".

"Vị trưởng lão truyền công kia của Kiếm Tông có tu vi hóa thần thất phẩm, hơn nữa bây giờ đang ở ngay Hàm Thành".

"Cậu giết Lãnh Tinh Tà thì chắc chắn lệnh bài thần phù của Kiếm Tông sẽ khiến ông ta sinh ra cảm ứng, ông ta sẽ lập tức men theo dao động của lệnh bài thần phù để tìm tới".

Long Huyền Tử đanh mắt nhìn Diệp Thiên, chỉ về phía cánh cửa ở bên cạnh.

"Diệp Thiên tiểu hữu, chúng tôi không có ý định đối đầu với cậu, nhưng cậu mới ra tay đã đắc tội với Kiếm Tông, chúng tôi cũng không dám lập đội với cậu, hi vọng cậu đến từ đâu thì trở về đó đi".

"Tránh làm liên lụy đến đám tu sĩ cường giả chúng tôi, bị cường giả của Kiếm Tông trút giận".

Đây chính là mục đích của ông ta, ông ta chỉ muốn Diệp Thiên nhanh chóng rời đi, nếu không vị trưởng lão truyền công cảnh giới hóa thần kia của Kiếm Tông tìm tới, thì rất có khả năng bọn họ sẽ bị liên lụy.

Long Tuyết Viên đứng ở bên cạnh cũng tỏ vẻ kinh hãi, cô ta không biết chuyện Lãnh Tinh Tà đã được chọn làm đệ tử, lại càng không biết cường giả hóa thần của Kiếm Tông đang ở Hàm Thành.

Còn Diệp Thiên nghe Long Huyền Tử nói xong chỉ mỉm cười.

"Trưởng lão truyền công của Kiếm Tông sao?".

"Nếu ông ta muốn tới tìm tôi thì cứ việc, yên tâm đi, Diệp Thiên tôi trước giờ luôn tự làm tự chịu, sẽ không làm liên lụy đến người bên cạnh đâu".

Cậu vừa dứt lời, một luồng khí tức cực kì mạnh mẽ lao từ chân trời tới, những nơi nó đi qua giống như ma vương giáng thế. Bầu trời đang chạng vạng vốn xám mờ lại càng trở nên tối tăm, mây đen sà xuống, vô cùng quỷ bí âm trầm.

"Ầm ầm ầm!".

Giữa thiên địa vô duyên vô cớ vang lên tiếng sấm sét, tia chớp lóe lên, hiện ra một bóng người với vẻ mặt giận dữ.

Đây là một ông lão mặc đạo bào, chân đạp hư không, xuất hiện bên trên câu lạc bộ, cứ thế đứng từ trên cao nhìn xuống, thông qua lỗ hổng Diệp Thiên gây ra khi nãy, ngạo nghễ nhìn mọi người bên trong câu lạc bộ.

"Long đạo hữu", ông lão nhìn ngay về phía Long Huyền Tử, trầm giọng nói.

"Là ai đã giết Lãnh Tinh Tà?".

Tuy ông ta gọi Long Huyền Tử là đạo hữu, nhưng giọng nói lại mang theo ý chất vấn, hiển nhiên không coi hóa thần tứ phẩm như ông ta ra gì.

Long Huyền Tử nghe thấy câu hỏi của ông lão, ánh mắt lập tức trở nên run rẩy, nhất thời không biết nên trả lời thế nào.

Còn các tu sĩ cường giả xung quanh đã bị uy áp khủng khiếp của ông lão dọa cho run như cầy sấy, trong lòng sợ hãi.

Bọn họ không ngờ trưởng lão truyền công Kiếm Tam Tư có địa vị cực cao trong Kiếm Tông lại đến tận đây.

Kiếm Tam Tư thấy Long Huyền Tử không trả lời, ánh mắt lập tức trở nên lạnh lẽo.

"Long Huyền Tử, ông nên biết rõ Lãnh Tinh Tà là đệ tử nòng cốt đã được chọn sẵn của Kiếm Tông chúng tôi, giết cậu ấy chính là đối đầu với Kiếm Tông, ông biết như vậy có nghĩa là gì chứ?".

"Nếu bao che cho kẻ sát nhân thì tôi chỉ đành coi các ông là đồng phạm, giết luôn một thể!".

Ông ta vừa dứt lời, mọi người trong câu lạc bộ đều chấn động, không ít tu sĩ cường giả chỉ muốn lập tức quay đầu bỏ chạy, mấy người trong số đó còn đứng lên, định chỉ tay về phía Diệp Thiên.

Nhưng đúng lúc này, tiếng cười khẽ của Diệp Thiên vang lên.

"Kiếm Tông khẩu khí lớn quá!".

Cậu nhìn Kiếm Tam Tư, ánh mắt bình thản nói: "Lãnh Tinh Tà là do tôi giết, không liên quan đến người khác".

"Ông muốn trả thù cho anh ta thì cứ thử xem".

Giọng nói của Diệp Thiên sang sảng, Kiếm Tam Tư ngoảnh lại nhìn cậu chằm chằm.

"Nguyên anh tứ phẩm?".

Cảm nhận được tu vi của Diệp Thiên, ánh mắt ông ta lại càng tỏ vẻ khinh miệt, sau đó thần mang trong mắt lóe lên, một luồng sức mạnh vô hình che trời rợp đất ập tới, bao trùm Diệp Thiên vào chính giữa.

Đây là sức mạnh thần niệm của tu sĩ cảnh giới hóa thần, tuy ông ta không chuyên tu thần niệm, nhưng với tu vi hóa thần thất phẩm, thì ông ta hoàn toàn có thể thi triển uy lực thần niệm ngang với nhập đạo trung kỳ.

Diệp Thiên không hề tránh né, chỉ nhếch môi cười khẩy, trong mắt bỗng bắn ra ánh sáng màu xanh.

"Vù!".

Sức mạnh thần niệm đáng sợ từ mặt đất cuốn lên, lao thẳng lên trời, hóa thành một con rồng thần niệm vô hình, va chạm với sức mạnh thần niệm của Kiếm Tam Tư.

"Ầm!".

Sóng năng lượng khổng lồ chấn động hư không, dường như khu vực này bị hất tung lên, tất cả mọi người, bao gồm Long Huyền Tử là hóa thần tứ phẩm, chỉ cảm thấy thần phủ chấn động dữ dội, dường như ngay cả linh hồn của bọn họ cũng đang run rẩy.

Còn Kiếm Tam Tư ở trên trời đanh mặt lại, khẽ rên một tiếng, lùi về phía sau.

Trận giao đấu thần niệm này ông ta đã thua?

"Bịch bịch bịch!".

Ông ta lùi lại ba bước liên tiếp mới đứng vững, ánh mắt không còn sự bình thản như lúc trước, mà chứa đầy kinh ngạc.

"Sức mạnh thần niệm nhập đạo hậu kỳ? Cậu chính là tu sĩ luyện thần rình trộm Hàm Thành lúc vừa nãy sao?".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK