Chương 2657
Sau đó bàn tay này khẽ bóp mạnh khiến cho kiếm quang đủ sức gi3t ch3t kẻ có tu vi sử thi tan thành bột và bay lả tả trong không gian.
Biến cố đột ngột khiến cho tất cả đám đông bất ngờ, còn Diệp THiên khẽ đanh mắt nhìn chăm chăm vào vết nứt không gian kia.
“Vân Thiên, có bút Thiên Linh mà vẫn chỉ có thế đạt tới trình độ này thật khiến người ta thất vọng!”
Một giọng nói từ vùng không gian kia truyền tới, sau đó vết nứt không gian tách ra, một người thanh niên mặc áo bào màu tím vàng xuất hiện ngay phía sau Vân Thiên Chân Quân.
Người này với ánh mắt lạnh lùng quét qua một lượt. Đám đông chỉ cảm thấy ớn lạnh khi nhìn vào đôi mắt người này. Họ cảm nhận được sát ý lạnh lẽo và sự khinh thường như khinh đám chó mèo trong mắt người vừa bước tới. Diệp Thiên đã phải co đồng tử khi nhìn thấy gã.
“Thiên Luân à?”
Người đột nhiên xuất hiện nhìn có vẻ tầm hai bốn, hai lăm tuổi. Ánh mắt lạnh lùng, khuôn mặt tuấn tú, thân hình cao lớn với vẻ tà ma. Rất nhiều cô gái lúc này khi nhìn thấy gã thì lập tức mất hồn, chẳng thể rời mắt khỏi gã. Đôi mắt âm u kia giống như có ma lực có thế hút mọi thần hồn và hấp dẫn những người khác.
Khoảnh khắc người này xuất hiện, những người trước đó tới Đại Thiên Cung tập hợp khi nhận được tín hiệu triệu tập Huyền hồn đều phải nín thở. Đến cả Bạch Viêm Minh, Cao Chấn Tùng, Lạc Vô Cực – những tông chủ của các tông Huyền Môn cũng thất kinh. Từ sâu thẳm trong họ dấy lên sự sợ hãi và hoang mang.
“Thiên Luân?”
“Là ông à?”
Diệp Thiên cầm kiếm Thánh Hồn trong tay. Cậu có thể cảm nhận được rung động mãnh liệt truyền tới từ thanh kiếm của mình như là một dấu hiệu khi gặp phải kẻ địch cực mạnh.
Lần này bốn tông liên thủ, cuối cùng Vân Thiên Điện đột nhiên gây khó dễ, cậu biết là có Thiên Luân đổ thêm dầu vào lửa trong chuyện này nhưng cậu không ngờ là Thiên Luân lại đích thân xuất hiện
Thực lực đám người Vân Thiên Điện bạo tăng, Vân Thiên Chân Quân thì đạt tới cảnh giới sử thi. Khắp cả hiện trường, chỉ duy nhất có cậu là có thể đối địch được với Vân Thiên Chân Quân, còn những người khác đều không phải là đối thủ của ông ta. Cậu vốn định lấy ông ta tế bái kiếm Thánh Hồn nhưng bất ngờ rằng, khi Vân Thiên Chân Quân sắp bị uy hiếp bới uy lực của thanh kiếm và bị gi3t ch3t thì Thiên Luân lại xuất hiện làm loạn kế hoạch của cậu.
Vân Thiên Chân Quân không chết, tu sĩ hùng mạnh khắp tiểu thế giới là Thiên Luân lại xuất hiện, dù cậu có đầy tự tin thì lúc này cũng cảm thấy cực kỳ áp lực.
Một Vân Thiên Chân Quân thôi đã khiến cậu phải sử dụng tới sát chiêu của kiếm Thánh Hồn rồi, giờ thêm một tên Thiên Luân nữa thì dù cậu không sợ thì cậu cũng lo rằng khó mà bảo vệ được hàng nghìn đệ tử của Tứ Tượng Tông cùng với Thi Tú Vân, Bạch Viêm Minh ớ phía sau kia.
Thiên Luân chắp tay sau lưng. Gã đứng đó, vậy mà bầu không khí nặng nề dường như tăng lên gấp bội. Ai cũng cảm thấy như có một gánh nặng trong
lòng và có thể bị đè bẹp bất cứ lúc nào.
Uy lực này khác biệt với uy lực của Vân Thiên Chân Quân. Vân Thiên Chân Quân khiến người ta kiêng dè, còn Thiên Luân thì khiến người ta như muốn sụp đổ.
“Thiên Luân đại nhân!”
Vân Thiên Chân Quân lập tức bừng tỉnh nhìn về phía Thiên Luân, ông ta bỗng chảy mồ hôi lạnh, lưng ướt sững, vội vàng chắp tay trước Thiên Luân và quỳ gối trong không trung.
“Đồ vô dụng!”