Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không, chúng tôi còn chưa đánh nhau với Nguyên Thần!”

“Trên đường đi tìm Nguyên Thần, chúng tôi đã thất bại rồi!”

“Bởi vì lúc đó trong năm người chúng tôi, có người nuốt lời, làm loạn tất cả, cuối cùng gây nên cuộc hỗn chiến giữa năm người”.

Nói đến đây, ông ta nhìn về Diệp Thiên với ánh mắt tinh tế.

“Người lật lọng đó, chắc là không cần tôi nói nhiều đúng không?”

Khi Diệp Thiên ngoảnh lại, tim bỗng dưng đập mạnh.

“Ý ông nói, Cổ Cận Hồn là người lật lọng ư?”

Thần tử Hoàng Tuyền cười khẩy, vẻ mặt giễu cợt nói: “Ngoại trừ ông ta thì còn ai nữa?”

“Nếu không phải lúc đó ông ta phản bội, năm người chúng tôi đã có thể đánh bại được Nguyên Thần rồi!”

“Chỉ tiếc là, giữa đường ông ta lại lựa chọn từ bỏ, làm cho chúng tôi mất đi một phần sức mạnh”.

“Buộc phải làm như vậy, bốn người chúng tôi ép ông ta giao ra chân lực hỗn độn, như vậy chúng tôi mới có thể hợp năm sức mạnh đối phó Nguyên Thần, nhưng ông ta đã từ chối!”

“Vì vậy, tôi mới tiếp cận Độc Cô Cảnh Viêm - học sinh của Cổ Cận Hồn vào thời điểm đó, dẫn Cổ Cận Hồn vào vòng tròn được bao quanh bởi bốn người chúng tôi, trận chiến bốn người đấu một đã diễn ra, bốn người chúng tôi muốn giết ông ta, để chiếm đoạt chân lực hỗn độn của ông ta!”

Nói đến đây, Diệp Thiên đột nhiên đứng dậy: “Không thể nào!”

“Cố tiền bối đã đồng ý, sao đến cuối lại lật lọng?”

“Sao ông ấy có thể can tâm làm con rối cho người khác chứ?”

Mặc dù anh mới gặp Cổ Cận Hồn một lần, nhưng vẫn có thể cảm nhận được sức mạnh bá đạo và thần uy vô song của Cổ Cận Hồn.

Nếu Cổ Cận Hồn biết bản thân là con rối được ai đó tạo ra để xây dựng thế giới, với tính cách của ông ta, nhất định sẽ tìm cách thay đổi, phản kháng, cho dù thất bại, ông ta cũng nhất định không lùi bước.

Người như vậy, sao có thể phản bội lúc giữa đường đi đối phó Nguyên Thần chứ?

Đúng lúc này, một ảo ảnh đột nhiên xuất hiện sau lưng Diệp Thiên, sau đó một tiếng gầm rú chấn động hư không.

“Hoàng Tuyền, ông nói dối!”

Giọng nói này, phát ra từ Thái Cổ Đan Thần, ông ta chỉ về phía Hoàng Tuyền với vẻ mặt giận dữ: “Ông cố ý biến thành hình dáng của Diệp Kình Thương, mê hoặc chủ nhân, bây giờ lại vu khống lão chủ nhân, tùy ý bịa đặt, giả mạo chuyện năm đó, ông quả thực là không biết xấu hổ, dám làm không dám nhận!”

Đột nhiên Thái Cổ Đan Thần hiện thân, thần tử Hoàng Tuyền không hề ngạc nhiên, ông ta cũng không hề tức giận vì lời buộc tội của Thái Cổ Đan Thần.

Ông ta ngước mắt nhìn Thái Cổ Đan Thần, lạnh lùng nói: “Nhóc con, năm đó cậu chỉ là một đan đồng dưới trướng của Cổ Cận Hồn, còn Độc Cô Cảnh Viêm là học sinh dưới trướng của ông ta, hai người thậm chí còn không biết ngoại hình thật sự của tôi, thì làm sao mà biết được chân tướng việc năm đó?”

Ông ta vừa nói, vừa cười cợt.

“Loại vô danh tiểu tốt như cậu, cũng chỉ có Cổ Cận Hồn đánh giá cao cậu, sao cậu có thể lọt vào mắt tôi được chứ, dựa vào cậu cũng xứng để tôi nói nửa câu vô ích sao?”

“Nếu cậu cảm thấy tôi đang bôi nhọ lão chủ nhân của cậu, vậy cứ bảo lão chủ nhân nhà cậu ra đây đối chứng, thế nào?”

Nói xong, ông ta chợt ngước lên nhìn Diệp Thiên, ánh mắt này nhìn xuyên thấu vào trán Diệp Thiên, vào thẳng thần phủ của Diệp Thiên, giống như nhìn thấu Diệp Thiên từ trong ra ngoài.

Chỉ nghe thấy thần tử Hoàng Tuyền cười nhỏ nhẹ, vẫy tay.

“Cổ Cận Hồn, hàng triệu năm không gặp, ông luôn ở trong Vạn Cổ Hỗn Độn Thể của Diệp Lăng Thiên không phải chỉ để có thể trở lại Thiên Thần Giới, khôi phục nguyên hồn khí của mình thôi sao?”

“Ông giấu được người khác, nhưng sao lại giấu được tôi?”

“Vẫn không hiện thân sao?”

Dứt lời, Diệp Thiên và Thái Cổ Đan Thần đồng thời chấn động, mà ngay lúc này, bề mặt của cơ thể Diệp Thiên, đột nhiên có rất nhiều ngôi sao đen trắng nhấp nháy, sau đó những chấm sáng này dần dần hội tụ lại một nơi, hóa thành ảo ảnh hình người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK