Người sáng lập Yêu Hoàng Điện, cũng chính là điện chủ đời đầu của Yêu Hoàng Điện, vốn là đại yêu một giới, dựa vào linh trí và tuệ căn của mình mà từng bước tu luyện thành thánh, trút bỏ yêu hình, biến thành hình người.
Sau khi sáng lập Yêu Hoàng Điện, dưới ánh nhìn của mọi người, ông ta đã đội vương miện, đăng cơ thành hoàng, tự xưng yêu hoàng.
Cảnh tượng hoành tráng này đã được vô số tu sĩ vũ trụ chứng kiến tận mắt, và ghi chép trong "Dị Tượng Kiến Văn Lục". Rất nhiều hậu bối của Yêu Hoàng Điện đều khắc ghi cảnh tượng này trong lòng, coi nó là thánh tượng, cực kì tôn kính.
Nhưng điện chủ Yêu Hoàng Điện đời này là Đông Hoàng Thái Nhất lại vô cùng sáng tạo, ngộ được sức mạnh chỉ thuộc về riêng mình từ bức tranh yêu hoàng đăng cơ, ngày đêm mày mò khổ tu, cuối cùng cũng tu thành bức tranh dị tượng thiên địa chấn động trời đất này.
Yêu Thánh Miện Thành Hoàng!
Bức tranh dị tượng thiên địa này cũng được xếp vào tốp 30 sự tồn tại mạnh nhất trong Dị Tượng Kiến Văn Lục.
Bây giờ, Đông Hoàng Thái Nhất dùng tu vi thánh nhân cửu phẩm thi triển nó, trong chớp mắt, năng lượng vũ trụ cuồn cuộn được tiếp dẫn tới, hội tụ thành từng chùm năng lượng khổng lồ, khiến yêu hoàng đội vương miện điểm xuyết ánh sao lấp lánh, dường như chấp chưởng tinh không, khí thôn tinh hà.
Khí tức của Đông Hoàng Thái Nhất cũng lập tức tăng vọt, từ thánh nhân cửu phẩm lên thánh nhân thần phẩm.
"Thánh nhân thần phẩm?".
Diệp Thiên và Hoàng Đế cùng đanh mặt lại.
Do bị nhốt trong chuông Đông Hoàng nghìn năm, thế nên tuy sức mạnh thần niệm của Hoàng Đế đã đạt tới cảnh giới tu pháp, nhưng thực lực bản thể chỉ là hóa thần thần phẩm. Hiện giờ ông ta dùng sức mạnh Kỳ Môn Độn Giáp chống lại hóa thần dưới bát phẩm thì còn thắng được, nhưng đối mặt với Đông Hoàng Thái Nhất là thánh nhân cửu phẩm, thậm chí đạt tới thánh nhân thần phẩm thì có vẻ vô cùng miễn cưỡng.
Còn Diệp Thiên là nguyên anh thần phẩm, cho dù đồng thời dùng tới tam hoa tụ đỉnh và Phệ Thiên Trường Sinh Thể, nhưng muốn đối phó với một thánh nhân thần phẩm có dị tượng thiên địa thì áp lực cũng cực kỳ lớn.
Hành động này của Đông Hoàng Thái Nhất hiển nhiên là muốn giải quyết nhanh chóng dứt khoát trận đấu này.
"Từ nay về sau, Trái Đất chỉ còn đứa con sao trời duy nhất, đó chính là tôi!".
Đôi mắt Đông Hoàng Thái Nhất bắn ra tia sáng đỏ, khí tức uyên thâm đến đỉnh điểm.
Ngay sau đó, ông ta giẫm mạnh chân xuống hư không, cả thiên địa đều trở nên run rẩy, Chân Vũ Thần Kiếm Trận được bày ở bên dưới cũng vì cú giẫm này của ông ta mà dao động dữ dội, hiển nhiên phải chịu xung kích rất lớn.
Diệp Thiên cũng khẽ rên lên, lùi lại phía sau một bước, trong thần phủ hơi căng trướng. Chân Vũ Thần Kiếm Trận và sức mạnh thần niệm của cậu nhất tâm đồng thể, Chân Vũ Thần Kiếm Trận bị tổn thương thì đương nhiên sức mạnh thần niệm của cậu cũng chịu sự phản chấn rất mạnh.
Lúc này, Đông Hoàng Thái Nhất quả thực mạnh đến mức không thể tưởng tượng được.
"Nộp mạng đi!".
Đông Hoàng Thái Nhất thấy Diệp Thiên lùi lại, ánh mắt lóe lên tia sáng sắc bén, sát khí ngút trời, cất bước tiến tới, không chút tránh né, đặt luôn chân vào chín trận pháp do Hoàng Đế bày bố.
Hoàng Đế thấy thế, sức mạnh thần niệm lập tức bùng lên, hóa thành luồng sóng năng lượng có thể thấy được bằng mắt thường, đồng thời khởi động chín trận pháp.
Chín luồng sức mạnh khác nhau đồng thời bùng phát, nhất thời phong lôi rền vang thiên địa, băng hỏa giao nhau, ánh sáng ngũ sắc điểm xuyết tỏa ra, phạm vi mấy chục nghìn mét vuông đều bị sức mạnh pháp tắc lấp đầy, kín kẽ như bưng, khiến người ta không thở nổi.
Chín trận pháp có tên là Cửu Tinh Liên Hoàn Trận, là tuyệt học át chủ bài của Hoàng Đế, do ông ta tự diễn giải sáng tạo từ thuật Kỳ Môn Độn Giáp.
Sau khi phát động, cửu trận lúc phân lúc hợp, phát huy uy lực vô cùng đáng sợ.
Hồi ở Trái Đất, ông ta từng dùng chiêu này đánh bại thống lĩnh của các dị tộc thượng cổ như Đông Hoàng Thái Nhất, Chúc Dung, Cộng Công, bá chủ một phương.
Nhưng bây giờ, tu vi của ông ta mạnh hơn trước kia gấp hơn mười lần, Cửu Tinh Liên Hoàn Trận được khởi động đúng là kinh thiên động địa, sơn hà thất sắc.
Cho dù là thánh nhân bát phẩm sa chân vào đó thì cũng phải chật vật, khó mà thoát thân.