Chương 1283
Đột nhiên bên trong khách sạn xuất hiện tiếng nổ mạnh khiến mọi người sợ hãi, đám người Lâm Thư chuẩn bị đi tìm Diệp Thiên ‘tính sổ’ đều hoảng sợ đứng ngây tại chỗ.
Ngay khi viên đạn sắp bắn trúng mắt Diệp Thiên, bàn tay cậu nâng lên, thoạt nhìn cực kỳ chậm chạp, nhưng lại vượt qua tốc độ hơn nghìn km/s của viên đạn súng bắn tỉa, duỗi hai ngón tay ra kẹp lấy nó.
“Cái gì?”
Barrett nhìn thấy cảnh tượng này qua ống ngắm, sắc mặt cứng lại, sau đó thay đổi kịch liệt.
Súng bắn tỉa của hắn đã được cải tạo đặc biệt, cự li ngắm bắn còn xa hơn, tốc độ viên đạn còn nhanh hơn súng bắn tỉa mạnh nhất của Hợp chúng quốc, dù là cơ thể đã trải qua rèn luyện của siêu phàm thần phẩm cũng dễ dàng bị bắn thủng.
Hắn đã từng thí nghiệm, một viên đạn được chân khí của hắn bổ trợ bắn ra có thể xuyên thủng liên tiếp ba chiếc xe bọc thép, từ đó có thể thấy rõ sức phá hoại của một súng này mạnh đến nhường nào.
Từ ngày hắn leo lên bảng xếp hạng sát thủ, trong toàn bộ mục tiêu săn giết, hắn chưa bao giờ thất bại, mà tất cả đều là một súng ắt chết.
Nhưng không ngờ Diệp Thiên lại tránh thoát một súng ắt chết này của hắn?
Diệp Thiên có thể né tránh một phát súng của hắn, hắn có thể hiểu được, dù sao Diệp Thiên cũng đứng thứ nhất bảng xếp hạng sức mạnh thế giới, nhưng Diệp Thiên lại dễ dàng dùng hai ngón tay tiếp được viên đạn có tốc độ hơn nghìn km/s khiến hắn không thể tưởng tượng nổi.
Ở trong mắt hắn, chỉ sợ dù là cao thủ vương cấp đã từng thống trị thế giới cũng chưa chắc có bản lĩnh này?
“Khốn kiếp, tên này còn là người sao?”
Trong khoảnh khắc Diệp Thiên đón lấy viên đạn, trái tim hắn trở nên nặng nề, ngay lập tức lấy súng trở về, chuẩn bị rút lui.
Là một tên sát thủ, trước khi học cách giết người thì chuyện đầu tiên hắn cần học chính là chạy trốn như thế nào, có thể rời đi an toàn sau khi giết chết mục tiêu, đó mới là một sát thủ chân chính.
Mà Barrett chính là sát thủ trong sát thủ, một phát không trúng, hắn không chút chần chừ mà lập tức rời đi.
“Hừ!”
Nhưng vào lúc này, trong tầm mắt hắn hiện ra nụ cười trào phúng trên khóe miệng Diệp Thiên.
Ngay sau đó Diệp Thiên đưa tay lên, hai ngón tay vung mạnh ra, viên đạn súng bắn tỉa đã từng được tẩm độc kia lập tức bắn ngược trở về, vẫn quỹ đạo đó, nhưng tốc độ lại nhanh gấp đôi ban đầu.
Chưa đầy một lần hít thở, trong đêm tối, viên đạn lấp lóe tia lửa xanh biếc bắn ra giữa trời, đồng tử Barrett co rụt lại, chỉ kịp nghiêng bờ vai tránh né.
“Rầm!”
Đạn xuyên giáp của súng bắn tỉa dùng sức phá hoại mạnh mẽ xuyên thủng bả vai Barrett, bắn gãy một cánh tay của hắn ngay tại chỗ.
Đau đớn nhói vào tận tim, nhưng Barrett không kịp để ý đến cánh tay bị gãy của mình, hắn giậm chân một cái, sau đó phóng lên trời cao, để lại sân thượng đã bị giẫm nát.
Giờ phút này hắn chỉ muốn chạy càng xa càng tốt, cuối cùng hắn cũng hiểu rõ, người mình đang đối mặt không phải là người, mà là ác quỷ, ác quỷ trăm phần trăm.
“Muốn chạy?”
Diệp Thiên vẫn ngồi trên ghế sofa, cậu cũng không để ý đến sắc mặt của đám người Bành Lượng xung quanh, bàn tay khẽ nắm lại, một chai bia bị bóp nát, chất lỏng màu vàng bay đến trước người cậu, ngưng tụ thành hình con rồng, sau đó ‘vèo’ một tiếng bay vào khoảng không xa xăm.
Truy Hồn Tiễn!