Chương 2421
Diệp Thiên chẳng hề quan tâm đến câu nói của hắn, chỉ đưa tay lên, chém mạnh một nhát kiếm! Chân Võ Chi Ý, nhát thứ hai! “Xoẹt!”
m thanh của kiếm vang dội, tia sét chớp chớp, khi nhát kiếm chém xuống quả tim còn sót lại của Huyết tổ, hắn chắc chắn sẽ hồn bay phách tán, hoàn toàn biến mất khỏi thế giới.
“Không!
Tiếng hét tuyệt vọng vang tận trời xanh của Nachzehrer vang lên, nhưng chẳng có chút tác dụng nào, trong tích tắc, kiếm khí đã nuốt gọn trái tim Huyết tộc.
Ngay lúc sức mạnh của vô số tia sấm chớp sắp huỷ diệt quả tim, đột nhiên có biến.
“Wu!
Một tiếng sói hú rung trời chuyển đất vang lên, đột nhiên một móng vuốt dần nhô ra giữa không trung, kích thước của nó cũng phải cỡ vài chục thước,
quạt một nhát ngay trước luồng kiếm khí, nắm lấy trái tim Huyết tộc trong móng vuốt của mình.
Nhát kiếm của Diệp Thiên chém ngang móng vuốt, những tia máu bắn ra, chiếc móng vuốt khổng lồ bị cắt làm đôi, các tế bào bên trong bị vỡ nát.
Nhưng nhờ sự can dự của chiếc vuốt lớn kia mà trái tim Huyết tộc đã giữ được mạng. Trong nháy mắt, trái tim Huyết tộc thoát ra khỏi chiếc móng vuốt đã bị nát vụn, cố gắng chạy đi với tốc độ gấp ba lần tốc độ âm thanh.
“Hử?”
Ánh mắt Diệp Thiên bỗng khựng lại, chẳng kịp quan tâm xem chủ nhân của chiếc vuột khổng lồ này là ai, cơ thế vụt biến, định đuổi theo trái tim Huyết tộc.
Cậu biết rõ sức mạnh đáng sợ của Huyết tổ. Đây là một đối thủ mà Diệp Thiên buộc phải dùng tới Chân Võ Tiệt Thiên Kiếm mới có thể đánh bại. Hôm nay, cậu buộc phải giết bằng được hắn. Nếu như thất bại, sau này hắn bình phục và quay trở lại chắc chắn sẽ gây ra rắc rối rất lớn, thế giới sẽ gặp một tai hoạ đáng sợ mà trước nay chưa từng có.
Diệt cỏ tận gốc là quy luật chưa từng thay đổi đối với phe phản diện, còn với chính diện cũng phải làm như thế.
Khi cậu đuổi kịp trái tim Huyết tộc, đang chuẩn bị ra tay huỷ diệt, một bóng đen bất ngờ lướt qua với tốc độ còn nhanh hơn cả cậu, luồng sức mạnh rất lớn bất ngờ ập tới, khí thế vô cùng đáng sợ, ngay cả Diệp Thiên cũng phải run lên trong lòng, chỉ đành từ bỏ việc gi3t ch3t Huyết tổ, đưa tay lên chắn trước mặt.
“Binh!”
Kinh lực đáng sợ lao tới, đánh vào nắm đấm của Diệp Thiên, cơ thể Diệp Thiên hơi khựng lại, sau đó bị thổi bay về phía sau khoảng mười thước. Còn trái tim Huyết tộc tranh thủ cơ hội, trốn mình vào không trung, không còn thấy tông ảnh.
Diệp Thiên từ bỏ việc truy sát. Lúc này, trước mặt cậu xuất hiện một bóng hình to lớn, một người sói bị cụt tay lớn cỡ ngọn núi nhỏ, cả người toàn lông lá, mặt mũi hung tợn, trông vô cùng đáng sợ đang đứng chặn đường của Diệp Thiên.
“Ông là ai? Tại sao lại cản đường tôi?”
Diệp Thiên hơi nheo mắt, sát khí cuồn cuộn trong ánh nhìn.
Vốn cậu chỉ thiếu một bước là có thể gi3t ch3t Huyết tổ để đề phòng hậu hoạn.
Nhưng chính một bước này lại bị tên người sói ở trước mặt cản lại, sao cậu có thể không tức giận chứ?
Người sói khổng lồ nhanh chóng thu mình, sau đó hoá thành một ông già cụt tay, đứng đối diện với Diệp Thiên.