Những người này đều ẩn danh hơn 20 năm nay, chưa
từng xuất hiện, nhưng không ngờ hôm nay lại cùng xuất
hiện với đám người cùa Thế Giới Hắc Ám.
“Sao có thể chứ?”.
Ba người Kỳ Nhược Yên, Liêu Như Thành, Lục Chí Văn
đều trố mắt ra nhìn, đội hình của Thế Giới Hắc Ám lúc này
thế mà lại có hằn sáu vị chí tôn võ thuật, thực sự quá
khủng khiếp.
Năm người này đột nhiên xuất hiện, ngay cả Quách
Dương cũng cảm thấy sốc, giọng nói run run.
“Thế mà lại là các người sao?”.
“Hoá ra là các người?”.
Nhìn thấy người tới, vẻ mặt Quách Dương sững sờ,
trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi.
Những người này, từng là bại tướng dưới tay ông ta,
từng người một bị ông ta đánh bại. Nhưng ông ta không
thể ngo rằng, sau khi bọn họ biến mất không dấu tích,
đều gia nhập Thế Giới Hắc Ám, thậm chí còn trờ thành sát
thủ cấp Địa Sát.
“Này, Quách Dương, trông ông có vẻ kinh ngạc nhì?”.
Năm người còn lại xuất hiện, quyền chường môn
Chung Li Mị lùi lại một bước, đứng ở phía trước là Cô Tinh
Tà Quân mặc áo choàng đen.
Ánh mắt hắn lạnh lùng, thậm chí còn xen lẫn vè căm
ghét và khinh thưong.
Bọn họ đều đã từng đối đầu với Quách Dương một lần,
nhưng lại bị Quách Dương đánh bại. Sau đó bọn họ rất ăn
ý mà lựa chọn gia nhập Thế Giới Hắc Ám, lưu lạc ở giới võ
thuật Hoa Hạ như một bóng ma cô độc.
“Quách Dương, hơn hai mươi năm trước, thất bại mà
ông gây ra cho mỗi người chúng tôi, ai nấy đều khắc cốt
ghi tâm, cho nên hôm nay Thế Giới Hắc Ám chúng tôi sẽ
toàn lực ra tay!”.
“Ông cho rằng một tên nhãi con có tư cách để Địa Sát
chúng tôi có mặt tại đây sao? Đối tượng thủ tiêu hàng đầu
của chúng tôi chính là ông!”.
“Trong hai mươi năm qua, ông có nhiều tiến bộ, hơn
nữa còn đứng thứ sáu trong bảng xếp hạng cao thù Hoa Hạ, điều này khiến chúng tôi vô cùng ghen tị!”.
“Nhưng đáng tiếc, bao năm qua, chúng tôi vẫn nuôi
lòng hận thù với ông, tu vi cũng không cách nào so sánh
được. Hôm nay, chúng ta ở Lư Thành, nợ cũ nợ mới tính
một thể!”.
“Tối nay ông và Kỳ Nhược Tuyết sẽ phải bỏ mạng ở
đây, những người còn lại cũng phải nhận kết cục tượng tự.
Tôi muốn diệt sạch Tam Tuyệt Môn!”.
Cô Tinh Tà Quân cười lạnh lùng, vẻ mặt ác độc.
Quách Dương cau mày, vẻ mặt nghiêm túc, ngay cả
chí tôn võ thuật đứng thứ sáu bảng xếp hạng cao thủ Hoa
Hạ, nhưng khi đối mặt với thế trận này, cũng bắt đầu bồn
chồn, lo lắng.
Năm xưa, những người này đều là cao thủ đủ sức chen
chân vào bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ, tuy rằng từng người một bị ông ta đánh bại, nhưng cũng chỉ là một chọi
một, hơn nữa ông ta chỉ thắng sít sao mà thôi. Bây giờ,
năm người họ cùng hợp lực, Quách Dương thầm nghĩ, ba
chọi một thì còn được, nhưng một chọi năm, chắc chắn là
rất khó để cân được.
Lục Thiên Thư chắp tay sau lưng, tâm trạng hơi xuống
dốc, trong số sáu Địa Sát, ngoại trừ Chung Li Mị có thực
lực tương đưong ông ta, năm người còn lại đều mạnh hơn
ông ta một bậc, ngang hàng với Quách Dương. Một khi
bọn họ ra tay thật, chiếm thế thượng phong là điều chắc
chắn.
“Sao lại thế?”.
từng xuất hiện, nhưng không ngờ hôm nay lại cùng xuất
hiện với đám người cùa Thế Giới Hắc Ám.
“Sao có thể chứ?”.
Ba người Kỳ Nhược Yên, Liêu Như Thành, Lục Chí Văn
đều trố mắt ra nhìn, đội hình của Thế Giới Hắc Ám lúc này
thế mà lại có hằn sáu vị chí tôn võ thuật, thực sự quá
khủng khiếp.
Năm người này đột nhiên xuất hiện, ngay cả Quách
Dương cũng cảm thấy sốc, giọng nói run run.
“Thế mà lại là các người sao?”.
“Hoá ra là các người?”.
Nhìn thấy người tới, vẻ mặt Quách Dương sững sờ,
trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi.
Những người này, từng là bại tướng dưới tay ông ta,
từng người một bị ông ta đánh bại. Nhưng ông ta không
thể ngo rằng, sau khi bọn họ biến mất không dấu tích,
đều gia nhập Thế Giới Hắc Ám, thậm chí còn trờ thành sát
thủ cấp Địa Sát.
“Này, Quách Dương, trông ông có vẻ kinh ngạc nhì?”.
Năm người còn lại xuất hiện, quyền chường môn
Chung Li Mị lùi lại một bước, đứng ở phía trước là Cô Tinh
Tà Quân mặc áo choàng đen.
Ánh mắt hắn lạnh lùng, thậm chí còn xen lẫn vè căm
ghét và khinh thưong.
Bọn họ đều đã từng đối đầu với Quách Dương một lần,
nhưng lại bị Quách Dương đánh bại. Sau đó bọn họ rất ăn
ý mà lựa chọn gia nhập Thế Giới Hắc Ám, lưu lạc ở giới võ
thuật Hoa Hạ như một bóng ma cô độc.
“Quách Dương, hơn hai mươi năm trước, thất bại mà
ông gây ra cho mỗi người chúng tôi, ai nấy đều khắc cốt
ghi tâm, cho nên hôm nay Thế Giới Hắc Ám chúng tôi sẽ
toàn lực ra tay!”.
“Ông cho rằng một tên nhãi con có tư cách để Địa Sát
chúng tôi có mặt tại đây sao? Đối tượng thủ tiêu hàng đầu
của chúng tôi chính là ông!”.
“Trong hai mươi năm qua, ông có nhiều tiến bộ, hơn
nữa còn đứng thứ sáu trong bảng xếp hạng cao thù Hoa Hạ, điều này khiến chúng tôi vô cùng ghen tị!”.
“Nhưng đáng tiếc, bao năm qua, chúng tôi vẫn nuôi
lòng hận thù với ông, tu vi cũng không cách nào so sánh
được. Hôm nay, chúng ta ở Lư Thành, nợ cũ nợ mới tính
một thể!”.
“Tối nay ông và Kỳ Nhược Tuyết sẽ phải bỏ mạng ở
đây, những người còn lại cũng phải nhận kết cục tượng tự.
Tôi muốn diệt sạch Tam Tuyệt Môn!”.
Cô Tinh Tà Quân cười lạnh lùng, vẻ mặt ác độc.
Quách Dương cau mày, vẻ mặt nghiêm túc, ngay cả
chí tôn võ thuật đứng thứ sáu bảng xếp hạng cao thủ Hoa
Hạ, nhưng khi đối mặt với thế trận này, cũng bắt đầu bồn
chồn, lo lắng.
Năm xưa, những người này đều là cao thủ đủ sức chen
chân vào bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ, tuy rằng từng người một bị ông ta đánh bại, nhưng cũng chỉ là một chọi
một, hơn nữa ông ta chỉ thắng sít sao mà thôi. Bây giờ,
năm người họ cùng hợp lực, Quách Dương thầm nghĩ, ba
chọi một thì còn được, nhưng một chọi năm, chắc chắn là
rất khó để cân được.
Lục Thiên Thư chắp tay sau lưng, tâm trạng hơi xuống
dốc, trong số sáu Địa Sát, ngoại trừ Chung Li Mị có thực
lực tương đưong ông ta, năm người còn lại đều mạnh hơn
ông ta một bậc, ngang hàng với Quách Dương. Một khi
bọn họ ra tay thật, chiếm thế thượng phong là điều chắc
chắn.
“Sao lại thế?”.