Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong con đường ánh sáng, thân hình của Diệp Thiên lao về phía trước với tốc độ hơn mấy trăm nghìn năm ánh sáng. Do đang ở trong thông đạo không gian không có lực ma sát, nên tốc độ này vẫn không khiến Diệp Thiên có cảm giác khác thường, nếu ở nơi có ma sát không khí, thì hiển nhiên độ mạnh của thân xác cậu hiện giờ sẽ không chịu nổi.

Trước mắt cậu, cảnh tượng vũ trụ với vô số đốm sáng lần lượt lướt qua, còn bản thân cậu cũng bị cảnh đẹp kì ảo diễm lệ này thu hút.

Con đường vũ trụ vốn đã đầy bí ẩn và hiểm nguy, cậu không thể không cảm khái, nếu không phải Diệp Kình Thương thi triển bản lĩnh của đại năng, để cậu đến thẳng thế giới trung tâm Ngân Hà, thì không biết cậu sẽ phải trải qua bao nhiêu mối nguy hiểm chưa biết trên con đường này mới có thể đến được bờ bên kia Ngân Hà.

Nhưng cho dù có thủ đoạn của Diệp Kình Thương chống đỡ, thì hành trình đến thế giới trung tâm Ngân Hà vẫn mất tròn ba ngày.

Ngày thứ tư, cuối cùng con đường ánh sáng trước mặt Diệp Thiên cũng đã đến điểm cuối chứ không tiếp tục kéo dài nữa, cậu cất bước đi ra.

Cậu vừa rời khỏi, con đường ánh sáng được kéo dài từ dải Ngân Hà tới, không biết đã vượt qua khoảng cách bao nhiêu, bỗng hóa thành đốm sáng đầy trời, biến mất trong vũ trụ sâu thẳm.

Lúc này, Diệp Thiên đã đặt chân xuống mặt đất, cậu chỉ cảm thấy xung quanh linh khí dồi dào, nồng độ linh khí gấp mấy chục lần dải Ngân Hà, độ tinh thuần cũng vượt xa linh khí ở dải Ngân Hà.

Diệp Thiên gần như không cần suy nghĩ đã có thể khẳng định mình đã thực sự đến thế giới trung tâm Ngân Hà, cũng chỉ có thế giới trung tâm Ngân Hà mới có linh lực có nồng độ và chất lượng cao như vậy.

"Đây chính là phạm vi của thế giới trung tâm Ngân Hà sao? Nhìn linh lực của nơi này là đủ biết tại sao nó có thể sinh ra nhiều đại năng đỉnh phong tung hoành vũ trụ như vậy".

Diệp Thiên có chút cảm khái, cậu cảm nhận được chân lực hỗn độn trong người mình đã không kiềm chế được nữa, bắt đầu tự vận chuyển và điên cuồng hấp thu linh lực thiên địa ở xung quanh, lại có xu thế tăng lên.

Chỉ có điều hấp thu linh lực thiên địa trong phạm vi lớn như vậy dù sao cũng quá hỗn tạp. Thế nên Diệp Thiên phải kiềm chế tốc độ hấp thu của chân lực hỗn độn, để nó đồng hóa linh lực thiên địa thành những tia chân lực hỗn độn tinh thuần nhất, trở nên lớn mạnh hơn.

Phía trước không xa là một thành phố nguy nga, rất nhiều tòa nhà cao tầng mọc lên san sát. Bóng dáng của cậu lóe lên, nhanh chóng lại gần thành phố, cậu bắt buộc phải tìm hiểu xem rốt cuộc mình đang ở đâu.

Bên ngoài thành phố không có bất cứ cảnh giới gì, cũng không có trạm gác, mọi thứ có vẻ rất bình yên hiền hòa, thậm chí chẳng có ai nhìn cậu lấy một cái.

Cậu đi thẳng đến trung tâm thành phố, sắc mặt bỗng thay đổi.

Trên đầu cậu có rất nhiều phi hành khí hình dạng kì quái bay qua bay lại giữa các tòa nhà, nhưng không hề hỗn loạn mà rất ngay ngắn trật tự, bởi vì tuyến đường trên không thiết kế cả đèn giao thông, những chiếc phi hành khí này đi đi dừng dừng, tuân thủ đúng luật.

Còn đường phố bên dưới không có bất cứ phương tiện giao thông gì, chỉ có người đi bộ. Nếu người đi bộ vẫy tay, thì trên trời sẽ có một số phi hành khí sơn màu vàng trắng chủ động hạ xuống, đón người lên. Hiển nhiên những phi hành khí này có công năng giống với phương tiện giao thông ở Trái Đất, chỉ là kĩ thuật cao cấp hơn.

Diệp Thiên nhìn mọi thứ xung quanh, con người ở đây ăn mặc không khác mấy so với Trái Đất, thậm chí còn thời trang hơn, đi trước thời đại hơn, khiến cậu có cảm giác như đến Trái Đất ở thì tương lai.

Diệp Thiên nhìn xung quanh một lúc mới giải phóng sức mạnh thần niệm, tỏa ra xung quanh, định rình trộm xem xung quanh có sự tồn tại của người tu tiên không.

Thần niệm của cậu mở ra, lập tức bao trùm lấy cả thành phố. Nhưng đúng lúc này, bên tai cậu vang lên một tiếng hừ khẽ, đây là thần niệm truyền âm. Sau đó, cậu cảm nhận được một luồng sức mạnh thần niệm vô cùng dồi dào, từ tít phía Tây ập tới, choảng nhau với sức mạnh thần niệm của cậu.

"Xoẹt!".

Giữa hư không vang lên một tiếng động rất khẽ, một khoảng không gian trên bầu trời thành phố khẽ rung chuyển, hơi vặn vẹo méo mó.

Tuy luồng sức mạnh thần niệm này không yếu, nhưng so với Diệp Thiên thì còn kém khá nhiều, theo suy đoán của Diệp Thiên thì chắc hẳn là tu vi nhập đạo sơ kỳ.

Hai bên va chạm, luồng sức mạnh thần niệm này gần như bị Diệp Thiên áp đảo ngay lập tức, nhưng chỉ trong chốc lát, lại có một luồng sức mạnh thần niệm khác đánh tới, giao đấu trực diện với thần niệm của Diệp Thiên.

"Xoẹt xoẹt!".

Hư không rung chuyển dữ dội, dấy lên làn sóng thần niệm có thể thấy được bằng mắt thường. Luồng sức mạnh thần niệm này cũng là nhập đạo sơ kỳ, bị thần niệm của Diệp Thiên đánh trúng cũng phải rút lui.

Sau khi đánh lui hai luồng sức mạnh thần niệm, Diệp Thiên không thừa thắng đuổi theo, mà nhanh chóng thu hồi sức mạnh thần niệm, giấu nhẹm nó đi.

Cậu đứng trên đường phố, ánh mắt hơi thay đổi.

"Nhìn từ độ mạnh yếu của hai luồng sức mạnh thần niệm này thì chắc chắn người ra tay đã đạt tới hóa thần, hơn nữa, ít nhất cũng trên hóa thần tam phẩm".

Cậu không khỏi cảm khái, không hổ là thế giới trung tâm Ngân Hà, chỉ trong một thành phố mà đã có không dưới hai sự tồn tại cảnh giới hóa thần.

Hơn nữa, cậu còn chưa mở rộng cảm nhận đến mức tối đa. Cậu mơ hồ có cảm giác trong thành phố này còn có không ít sự tồn tại có tu vi cực mạnh đang ẩn náu. Tuy không thể uy hiếp đến cậu, nhưng tu sĩ cường giả với số lượng như vậy đã mạnh hơn dải Ngân Hà không biết bao nhiêu lần.

"Thú vị đấy!".

Diệp Thiên nhếch môi mỉm cười, hứng thú càng dâng cao hơn, cậu đang vô cùng mong chờ và hưng phấn với môi trường mới này.

Thời gian tiếp theo, cậu lượn một vòng trong thành phố, thông qua nói chuyện và hỏi thăm mọi người, cậu đã biết đại khái vị trí của mình.

Tinh cầu cậu đang ở thuộc khu vực vòng ngoài của thế giới trung tâm Ngân Hà, có tên là sao Khâu Dương.

Và thành phố cậu đang đứng hiện giờ tên là Hàm Thành!

Còn những thứ khác thì cậu tạm thời chưa rõ, dù sao dựa vào đôi câu mấy lời của người đi đường xung quanh, thì cậu chỉ có thể biết được mấy thông tin này.

Cậu lượn lờ trên phố, đi mãi về phía Tây Hàm Thành. Bỗng nhiên cậu nhìn thấy một câu lạc bộ tư nhân, trên tấm biển viết: Hội giao lưu của người tu tiên!

Mà đây cũng chính là phương vị truyền luồng sức mạnh thần niệm đầu tiên đến giao đấu với cậu khi nãy.

Cậu có thể cảm nhận được trong câu lạc bộ tư nhân này đang có mấy chục tu sĩ tụ tập.

"Vào trong thử xem!".

Để thu thập được nhiều thông tin hơn, cậu lập tức cất bước, định tiến vào câu lạc bộ tư nhân này. Nhưng vừa đi đến cửa chính của câu lạc bộ, ánh mắt cậu bỗng sững lại, liếc thấy bảng thông báo phía trên câu lạc bộ.

Chỉ thấy trên bảng thông báo công bố một cáo thị, được viết bằng chữ Tinh Không.

"Hai ngày sau, núi Vân Vụ sẽ mở, đến lúc đó, thiên tài địa bảo nhiều không kể xiết, tôi dán riêng thông báo ở đây, chân thành mời những tu sĩ có năng lực cùng lập đội đến đó, nếu có ý định thì mời vào câu lạc bộ nói chuyện kĩ hơn".

Hiển nhiên cáo thị này được dùng để dụ người giúp đỡ, nhưng điều này không quan trọng, điều thực sự khiến Diệp Thiên chú ý là bên dưới cáo thị có danh sách những thiên tài địa bảo có khả năng xuất hiện ở núi Vân Vụ.

Trong danh sách này có bốn chữ khiến đồng tử của Diệp Thiên lập tức co lại.

Trường Sinh Hỏa Đằng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK