Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cảm nhận được chưa?”.

Diệp Thiên đạp chân vào hư không, ánh mắt lấp lánh ánh sáng.

“Có sức mạnh thần niệm của tôi gia trì, sức mạnh pháp tắc nó kích phát ra sẽ chia sức mạnh của ông và nó thành hai thứ nguyên, chưa tới cảnh giới thánh nhân thì ông đừng hòng giết được tôi”.

Lúc này, Diệp Thiên quả thực không khỏi cười thầm, dù sao trước kia cậu cũng từng ăn một vố của Càn Khôn Luyện Thần Ấn. An Hà Đạo đã dựa vào nó mà thành công rời đi trước mắt cậu hai lần.

Trừ khi tu vi đạt tới cảnh giới thánh nhân, sở hữu sức mạnh to lớn có thể phá nát sức mạnh pháp tắc, hoặc là cảm ngộ được trước đại đạo vũ trụ, đồng thời dùng sức mạnh pháp tắc để triệt tiêu lẫn nhau, nếu không chỉ đành bó tay.

Có thể nói rằng, nếu không cảm ngộ được đại đạo, thì dưới cảnh giới thánh nhân, không ai có thể phá vỡ màn sáng màu vàng do Càn Khôn Luyện Thần Ấn ngưng tụ thành. Cách duy nhất là dùng tu vi mạnh hơn Diệp Thiên thật nhiều, để làm tiêu hao thần niệm của cậu, khiến cậu không thể điều động Càn Khôn Luyện Thần Ấn, thì mới có thể khiến cậu bị thương.

Đối mặt với những lời chế giễu của Diệp Thiên, vẻ mặt Tiêu Thiên Thần cũng trở nên lạnh lẽo. Ông ta thực sự không ngờ món chí bảo để lại ở thần điện Thái Dương lại có thủ đoạn đặc biệt như vậy.

Bây giờ, Diệp Thiên giống như trốn sau thế giới thứ nguyên không ai có thể chạm đến. Bất cứ đòn tấn công nào dưới cảnh giới thánh nhân cũng không thể động đến cậu, mà sẽ bị màn sáng màu vàng do Càn Khôn Luyện Thần Ấn kích phát đánh bật ra.

Ông ta không khỏi bắt đầu suy nghĩ, rốt cuộc lần này mời Diệp Thiên đến sao Thiên Thần là đúng hay sai?

Vô số suy nghĩ lóe lên trong đầu ông ta, vẻ mặt ông ta cũng bắt đầu trở nên vi diệu.

Tiêu Thiên Thần đanh mắt nhìn Diệp Thiên, “Bóng Đêm Trắng Xám” ở đầu ngón tay bất ngờ tan biến, hoa chỉ cảnh trên đỉnh đầu ông ta cũng biến mất, ý chí chiến đấu đang che trời rợp đất lập tức trở nên vô hình.

“Diệp đạo hữu!”.

Ông ta ôm quyền hành lễ với Diệp Thiên, vẻ mặt vô cùng chân thành nói: “Hãy kết thúc trận đấu này tại đây đi!”.

“Ồ?”, nghe thấy Tiêu Thiên Thần nói thế, Diệp Thiên cảm thấy rất ngạc nhiên, lông mày nhíu lại.

Chỉ nghe Tiêu Thiên Thần nói tiếp: “Không giấu gì cậu, tất cả những việc cậu gặp ở Thiên Thần Tông trước đó là do chính tôi lên kế hoạch, nhưng đều có nguyên nhân cả”.

“Cậu là đối tác hợp tác do tôi lựa chọn, tôi cũng phải biết xem rốt cuộc cậu có tư cách để ngồi ngang hàng với tôi, cùng tôi thống trị dải Ngân Hà hay không”.

“Sau một phen giao đấu, nhiều thủ đoạn của Diệp đạo hữu quả thực phải khiến lão phu cảm thán không thôi. Nguyên anh nhất phẩm mà đã có sức chiến đấu chẳng kém gì hóa thần như thế này, nếu cho cậu thêm thời gian, sau này thiên hà vũ trụ chắc chắn sẽ do cậu thống trị!”.

“Tại sao bây giờ chúng ta không ngồi xuống, uống một chén rượu, bàn bạc kế hoạch cùng chấp chưởng dải Ngân Hà nhỉ? Tôi tin chắc nếu hai ta liên thủ, cho dù là thế giới trung tâm Ngân Hà rộng lớn vô biên cũng sẽ có chỗ đứng cho chúng ta!”.

Cổ Khê Nhược ở phía xa nghe thấy thế, ánh mắt lập tức dao động, mang theo vẻ khó tin.

Tiêu Thiên Thần chủ động nhượng bộ sao?

Nhưng càng là như vậy, cô ta lại càng cảm thấy không thể tin được. Như vậy chẳng phải bản thân Tiêu Thiên Thần đã thừa nhận mình không làm gì được Diệp Thiên, nên mới lựa chọn phương pháp ổn thỏa bất đắc dĩ nhất này sao?

Lẽ nào Diệp Thiên thực sự mạnh đến mức đó?

Nghe xong những lời Tiêu Thiên Thần nói, vẻ mặt của Diệp Thiên trở nên vô cùng kỳ quái.

Cậu ngước mắt lên nhìn, cười như không cười nói: “Ý của ông là tất cả những chuyện trước đó đều là kiểm tra tôi, xem tôi có đủ tư cách đứng ngang hàng với ông hay không?”.

“Đúng là như vậy”, Tiêu Thiên Thần không hề biến sắc, gật gật đầu. Cậu không nhìn thấy bất cứ dấu vết giả vờ nào trên mặt ông ta, mọi thứ đều cực kì tự nhiên.

“Tuy Tiêu Thiên Thần tôi không dám tự cho mình siêu phàm, nhưng trong dải Ngân Hà này, tôi chắc chắn cũng được coi là một cường giả hiếm hoi, đương nhiên sẽ không chọn một kẻ tầm thường để làm đối tượng hợp tác rồi!”.

“Tôi phải chắc chắn cậu có thực sự sở hữu sức mạnh hơn cả Dương Diệt Sinh hay không. Bây giờ, việc khảo nghiệm đã kết thúc!”.

Ông ta làm động tác mời với Diệp Thiên: “Diệp đạo hữu, xin mời, chúng ta hãy rời chân đến Liên Hoa Thủy Các của sao Thiên Thần, để tôi được chiêu đãi cậu chu đáo, cùng nhau bàn việc quan trọng”.

Tiêu Thiên Thần vừa nói xong chữ cuối cùng, Diệp Thiên bất ngờ cất tiếng cười lớn: “Ha ha ha!”.

Tiếng cười của cậu như sóng biển, lan khắp bốn phía, chứa đầy sự chế giễu và khinh bỉ, gần như muốn xé rách tất cả mặt đất xung quanh.

Một lát sau, Diệp Thiên mới ngừng cười, nhìn Tiêu Thiên Thần với vẻ mặt khinh thường.

“Tiêu Thiên Thần, trước khi đến sao Thiên Thần, tôi còn kính trọng ông ba phần, bởi vì ông là hóa thần duy nhất có xuất thân từ dải Ngân Hà mà tôi từng gặp!”.

“Nhưng bây giờ xem ra, tôi đúng là coi trọng ông quá rồi. Đã đánh nhau đến mức này mà ông còn không biết liêm sỉ nói trước đó chỉ là thử thách tôi!”.

“Thiên Thần Tông có lão già không cần thể diện như ông chấp chưởng, thảo nào cũng toàn loại vô liêm sỉ bỉ ổi hạ lưu!”.

“Ông nghĩ hôm nay chúng ta có thể làm lành được sao?”.

Nghe những câu chửi của Diệp Thiên, Tiêu Thiên Thần vẫn không hề nổi giận, da mặt dày như tường thành của ông ta vẫn nở một nụ cười rạng rỡ.

“Cậu nói tôi bỉ ổi hay vô liêm sỉ cũng được, nhưng tình hình hiện giờ chính là tôi không làm gì được cậu, cậu cũng không thắng được tôi!”.

“Nếu đã không quyết định được kết quả, thì chúng ta cần gì phải giằng co nữa chứ? Hai người hợp tác, cùng thống trị dải Ngân Hà, hưởng thụ tất cả tất nguyên tu luyện của dải Ngân Hà, giúp chúng ta lên đến đại đạo tu tiên cao hơn, đây mới là lựa chọn tốt nhất”.

“Cậu và tôi đều là người tu tiên, phải biết rằng truy cầu sức mạnh mới là tất cả, chẳng phải những ân oán tình thù cũng chỉ là gió thoảng mây bay mà thôi sao?”.

“Đương nhiên không phải vậy rồi”, không chờ Tiêu Thiên Thần nói xong, Diệp Thiên đã ngắt lời ông ta.

“Nếu chỉ chăm chăm tu hành tiến về phía trước mà bỏ mặc ân oán khoái ý thì còn có ý nghĩa gì?”.

“Chỉ có sức mạnh mà không có quyết tâm sử dụng sức mạnh mới là sự bi ai lớn nhất!”.

“Huống hồ, ông còn nói sai một chuyện!”.

Ánh mắt Tiêu Thiên Thần đanh lại: “Chuyện gì?”.

Chỉ thấy Diệp Thiên toét miệng cười, ánh mắt trở nên lạnh lùng hơn.

“Ai bảo tôi không thắng được ông?”.

Dứt lời, thần mang trong mắt Diệp Thiên bùng nổ, Càn Khôn Luyện Thần Ấn hơi rung động giữa hư không. Tiêu Thiên Thần lập tức cảm thấy không gian phía sau bất ngờ rung chuyển, một quyền ấn khổng lồ gần như trong suốt đã đánh lên lưng ông ta.

Quyền này không hề có sự báo trước, thậm chí cón không có cảm giác quỹ đạo khi kình lực di động, dường như cứ thế xuất hiện trước mặt ông ta. Đến khi bị nó đánh trúng lưng, thì ông ta mới kịp phản ứng, điều động sức mạnh thần niệm và chân lực đồng thời chống đỡ.

“Bốp!”.

Nhưng dù sao phản ứng của Tiêu Thiên Thần vẫn chậm hơn một nhịp, quyền ấn khổng lồ gần như trong suốt kia khảm vào hai tầng phòng ngự của Tiêu Thiên Thần, đánh vòng phòng ngự của ông ta lõm hẳn xuống, rồi nặng nề đánh trúng lưng ông ta.

Tiêu Thiên Thần rên lên một tiếng, bàn chân loạng choạng giữa hư không, lao về phía trước mấy trăm mét.

Khóe miệng ông ta rỉ ra máu tươi, đến lúc hoàn hồn, ánh mắt còn thêm một tia kinh hãi.

“Đây là quyền thần niệm và… sức mạnh không gian?”.

Ông ta có thể cảm nhận được, quyền vừa rồi không có thêm bất cứ chân lực gì, mà chỉ thuần túy được ngưng tụ từ thần niệm. Nhưng điều này vẫn chưa đủ khiến ông ta kinh ngạc, ông ta kinh hãi là vì phương vị phát động quyền này.

Không có bất cứ dấu hiệu báo trước, không có bất cứ động tác chuẩn bị nào. Rõ ràng Diệp Thiên đang đứng trước mặt ông ta, nhưng lại tấn công ông ta từ phía sau. Đây không phải đòn tấn công bình thường, mà là đòn tấn công đặc biệt xen lẫn với sức mạnh không gian.

Diệp Thiên đứng giữa hư không, bình thản chắp tay.

“Tiêu Thiên Thần, bây giờ tôi muốn đối phó với ông thì chỉ cần một suy nghĩ thôi!”.

Có Càn Khôn Luyện Thần Ấn trong tay, bất cứ đòn tấn công nào trong phạm vi nghìn dặm cũng chỉ cần một suy nghĩ của cậu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK