Chương 1883
“Đi, chúng ta tới vịnh Thanh La, hôm nay mọi người sẽ được chứng kiến trận chiến mạnh nhất giữa các vương cấp thực thụ!”
Tại vịnh Thanh La, nơi đây lượng cá rất lớn và nhiều, là khu vực tập trung thuyền cá của Càng Đảo và cũng là vùng đất bảo địa cho bọn họ.
Lúc này, vô số thuyền bè đang kéo lưới bên bờ vịnh, bầu trời vốn trong xanh, sóng lặng trời êm, bỗng đột nhiên gió dữ nổi lên, sóng biển bắt đầu cuồn cuộn dâng lên tới tận trời.
Ngư dân nháo nhào kinh ngạc, bọn họ ngẩng đầu lên nhìn thì thấy một luồng sáng màu xanh xuất hiện trên bầu trời, sau đó hóa thành một bóng hình.
“Đó là gì vậy?
Vô số người chỉ trỏ cảm thấy kinh hãi giống như nhìn thấy thần tiên vậy.
Đúng lúc này, có thêm một luồng sáng màu lam nữa quét tới và đáp xuống trước bóng hình kia. Một người thanh niên bước ra trong dáng vẽ đĩnh đạc giống như một cây thương dài vườn thẳng lên trời cao.
“Cận Vô Trần, ông đã quyết tâm thì trận chiến này tôi sẽ không nương tay nữa, chỉ có kẻ thắng mới được rời khỏi đây.
Diệp Thiên ngước nhìn bằng đôi mắt lạnh lùng. Lúc này những dáng vẻ bình thường của cậu đã không còn, cậu đã trở lại là Diệp Lăng Thiên bá đạo khắp thiên hạ.
“Tốt lắm!”
Cận Vô Trần mỉm cười, không hề giống đối diện với một kẻ thù mà giống như là đối diện với một người bạn cũ lâu ngày không gặp.
“Vụt!”
Những ngư dân đứng dưới đều không biết xảy ra chuyện gì, chỉ nghe thấy tiếng nổ vang lên trong không trung, luồng sáng màu xanh lam và xanh lá nhạt đụng độ, sau đó nguồn sức mạnh như sóng trào dâng lên lan ra bốn phía.
Vô số thuyền cá như gặp phải sóng dữ không ngừng lắc lư, rồi dạt ra vị trí hàng trăm mét không thể nào tiếp cận được vào vị trí trung tâm của hai luồng sức mạnh kia.
Đầu bờ vịnh Thanh La, Ngụy Phó dẫn theo mấy người Nhậm Uyển Doanh, Ngụy Tử Phó đang đứng trên một chiếc du thuyền nhỏ.
Đám đông nhìn trân trân lên không trung và đơ hết người. Nhậm Uyển Doanh thì không cả chớp mắt, cô ta cứ nhìn luồng sáng màu xanh trên không trung mà bỗng cảm thấy dâng lên nỗi sợ hãi.
Lúc này, cuối cùng cô ta đã hiểu ra người đàn ông mà mình thích bất phàm như thế nào.
Ngày hôm nay nếu được ghi chép truyền lại cho thế hệ sau thì sẽ được gọi là ‘cuộc chiến vương cấp đỉnh phong’.
“Ầm!
Hai luồng sức mạnh giao thoa giữa không gian, từ xa nhìn tới giống như hai cơn lốc xoáy cực mạnh đang va chạm vào nhau.
“Vụt!”
Hai luồng sức mạnh khiến cho sóng biển dâng cao, sau đó sức mạnh tản ra, hai bóng hình xuất hiện.
Diệp Thiên đạp chân trong không trung, dưới chân cậu không gian tạo thành vết nứt như tách ra một mảng không gian riêng. Cậu bỗng hóa thành luồng sáng và tung nắm đấm.
Cú đấm trông vô cùng binh thường nhưng lại như cả ngọn núi bổ xuống mang theo sức mạnh kinh hồn ập xuống cả thành phố. Một chưởng đủ đế đánh sụp cả một tòa nhà cao tầng.
Cơ thể Cận Vô Trần phát ra ánh sáng nhàn nhạt, ông ta vung tay, không hề né tránh và cũng tung ra một chưởng.