Trong lúc Huyền Minh kinh hãi tuyệt vọng, Hắc Ma Yêu Thánh lại khẽ quát.
"Hắc Ma Huyết Thuẫn Đại Pháp!".
Chỉ thấy cánh tay phải còn lại của ông ta bỗng giơ lên, chộp lấy huyết ma ông ta vừa phun ra, nắm chặt trong lòng bàn tay.
Sau đó, ánh sáng màu đen cuồn cuộn trong lòng bàn tay ông ta, rất nhiều huyết ma hóa thành một quả bom màu đen bị nén chặt, rồi nổ tung.
Uy lực đáng sợ lan khắp thiên địa, vụ nổ này ngăn cản kiếm mang được một giây, nhưng ngay sau đó, kiếm mang tiếp tục ép xuống, chém nát dư ba của vụ nổ, ngay cả đám bụi cũng bị cắt thành hai nửa.
"Vèo!".
Nhát kiếm hạ xuống, mặt đất lập tức xuất hiện một vết kiếm sâu hoắm to mấy chục trượng, chia đôi cả đại lục này.
Diệp Thiên hơi nheo mắt, nhìn về hư không phía trước, lỗ mũi phát ra tiếng hừ lạnh lùng.
"Chạy rồi sao?".
Phía trước đã không còn bóng dáng của Hắc Ma Yêu Thánh và Huyền Minh, chỉ có một vệt sáng đen lặng lẽ biến mất ở tít chân trời phía xa.
Diệp Thiên biết vừa rồi chắc chắn là Hắc Ma Yêu Thánh tế ra bí pháp bỏ trốn, trong chớp mắt đi được triệu dặm, mất tăm mất tích, còn nhát kiếm kia của cậu cuối cùng chỉ chém đứt được một cánh tay của ông ta.
Nhưng Diệp Thiên không đuổi theo, vì tinh túy nguyên thần của Duẫn Tu Tuyệt chỉ có thể cầm cự không đến một giờ, nếu hiệu quả sức mạnh của tinh túy nguyên thần qua đi, thì cậu sẽ rơi vào thời kỳ yếu ớt trong nửa tiếng.
Nếu để Hắc Ma Yêu Thánh biết chuyện này, thì tình cảnh của cậu sẽ vô cùng hung hiểm.
Có thể khiến Hắc Ma Yêu Thánh bị thương nặng và tháo chạy là đã đúng như dự tính của cậu, dù sao Yêu Hoàng Điện cũng sẽ đối đầu với cậu, đây là đối thủ không thể tránh khỏi, tương lai chắc chắn sẽ phải có một trận chiến, bây giờ cần gì phải gấp gáp chứ?
Qua trận chiến ngày hôm nay, cậu đã có hiểu biết đầy đủ về cảnh giới sức mạnh của tu sĩ thánh nhân, đồng thời cũng lần nữa nhìn nhận rõ hơn sự mạnh mẽ của Bá Đồ Thập Tam Kiếm.
Lúc trước ở Cảng Đảo, cậu đã dùng kiếm thứ nhất của Bá Đồ Thập Tam Kiếm để quyết chiến với ông tổ của Vương Chi Cận Gia ở Cảng Đảo, nhưng không thấy hiệu quả rõ rệt. Lúc đó cậu còn tưởng Bá Đồ Thập Tam Kiếm có uy lực kém hơn Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm.
Nhưng bây giờ, cuối cùng cậu đã hiểu, lúc trước là do tu vi của cậu quá yếu, không thể kích phát toàn bộ uy lực của Bá Đồ Thập Tam Kiếm.
Hôm nay cậu dùng tu vi thánh nhân tam phẩm, cuối cùng cũng có thể kích phát uy năng thực sự của nó.
Chỉ một nhát đầu tiên đã chém đứt cánh tay của Hắc Ma Yêu Thánh, khiến ông ta bị thương nặng. Nếu cậu dung hòa toàn bộ Bá Đồ Thập Tam Kiếm thì sẽ có sức chiến đấu khủng khiếp đến mức nào đây?
Lúc này, ở tít chân trời phía xa, đám Ling Huyền Tử đã được giải thoát khỏi uy áp vô địch đáng sợ của Hắc Ma Yêu Thánh, đúng lúc chứng kiến cảnh tượng Diệp Thiên một kiếm chém Yêu Thánh, ai nấy đều há hốc miệng.
Còn Diệp Thiên chỉ bình thản nhìn bọn họ, giọng nói vang lên.
"Nguy hiểm đã qua, ai muốn tìm kiếm báu vật thì cứ tiếp tục".
Dứt lời, cậu quay đầu nhìn về phía lỗ hổng khổng lồ mà vừa nãy Hắc Ma Yêu Thánh phá phong ấn thoát ra, đôi mắt hơi nheo lại.
Cậu có thể cảm nhận rõ ràng dưới lỗ hổng khổng lồ kia còn ẩn chứa một luồng dao động cực kì thuần túy, tuy tà ác nhưng vô cùng mạnh mẽ. Hơn nữa, chân lực hỗn độn của cậu đang có cảm ứng rất mạnh đối với năng lượng trong lỗ hổng kia.
Cậu tung người nhảy xuống lỗ hổng kia, đập vào mắt là một luồng sóng năng lượng màu đen to mấy chục nghìn mét. Những sóng năng lượng này đan xen vào nhau, hóa thành chất lỏng sền sệt, nhìn qua chẳng khác nào một đại dương màu đen.
"Đây là Cửu U Ma Khí phiên bản nhược hóa sao?".
Diệp Thiên nhỏ giọng lẩm bẩm, bàn tay khẽ chạm vào, một tia năng lượng màu đen vừa chạm vào bàn tay cậu, lòng bàn tay liền tỏa ra ánh sáng màu xanh, nuốt chửng tia năng lượng màu đen này.
Trong chớp mắt, Diệp Thiên cảm thấy chân lực hỗn độn trong người mình có xu thế tăng lên.
"Chân lực hỗn độn có thể thôn phệ Cửu U Ma Khí sao? Hay nói cách khác là thôn phệ Cửu U Ma Khí phiên bản nhược hóa?".
Diệp Thiên hơi biến sắc, nghĩ đến cảnh tượng cậu hấp thu ma khí rợp trời ở hang ma phương Tây lúc trước.
Ngay sau đó, cậu không chút do dự, điều động chân lực hỗn độn lên đỉnh điểm, toàn thân tỏa ra ánh sáng màu xanh, cứ thế chìm vào ngọn sóng màu đen.