Chương 2718
“Tôi không giết đồng minh của ông, nhưng tôi nhất định phải giết ông!”
Nghe Diệp Thiên nói như vậy, ánh mắt Long Đoạn Tung lập tức run lên, cảm giác sợ hãi chưa từng có quét qua cơ thể ông ta.
Cho dù là năm xưa nhà họ Long bị sáu tông Huyền Môn bải xích, đẩy ra khỏi tiểu thế giới, ông ta cũng chưa bao giờ cảm thấy bất lực như lúc này, đối mặt với Diệp Thiên, ông ta thực sự dấy lên một cảm giác không thể chiến thắng được, một suy nghĩ hoàn toàn không thế chống đỡ được.
“Diệp đế vương!”
Ông ta quả không hổ danh là anh hùng đương thời, ra quyết định dứt khoát, đột nhiên thu lại chân lực của mình, chắp tay với Diệp Thiên.
“Việc tôi rời khỏi nhà họ Diệp lúc đầu thật sự là …”. Thực lực của Diệp Thiên lúc này hoàn toàn vượt quá sức tưởng tượng của ông ta, vì vậy ông ta đã đổi ý, sẵn sàng bày tỏ sự yếu đuối của mình và giải thích với Diệp Thiên.
Nhưng ông ta chưa kịp nói xong, Diệp Thiên đã sốt ruột xua tay.
“Không cần nói nhảm, cho dù ông có nói gì thì hôm nay tôi cũng phải giết ông!”
‘Tôi biết trong cơ thể ông vẫn còn có một sức mạnh không thuộc về ông, nếu ông huy động sức mạnh này, Bạch Phá Thiên cũng không phải là đối thủ của ông. Đây hẳn là con át chủ bài của ông!”
“Hãy thể hiện nó ra đi, đó là cơ hội duy nhất của ông!”
Long Đoạn Tung nhìn chằm chằm vào ánh mắt lãnh đạm của Diệp Thiên, trong lòng lại chấn động.
Sức mạnh ẩn chứa trong cơ thể ông ta luôn là bí mật lớn nhất của ông ta, thậm chí thân tín của ông ta cũng không hề hay biết, nhưng Diệp Thiên trong nháy mắt có thể nhìn thấu, tựa như tất cả bí mật phơi bày trong mắt Diệp Thiên, đều không thể che giấu được.
Nhưng sự việc đã đến nước này, ông ta biết rõ Diệp Thiên sẽ không lưu tình với ông ta dù chỉ một chút, cũng không nghe ông ta giải thích nữa. ống ta hiểu rằng bây giờ chỉ có dốc hết sức thì mới có cơ hội sống sót.
Nghĩ đến đây, ông ta liền nhắm mắt lại định thần, trong con ngươi lộ ra vẻ thù địch.
“Diệp Lăng Thiên, là cậu ép tôi đấy!”
Ông ta khẽ lẩm bẩm, sau đó nắm chặt tay, toàn bộ kinh mạch trong cơ thể phát ra âm thanh giòn như đậu.
“Rắc!”
Một tia sáng đỏ b4n ra từ giữa hai lông mày của ông ta, sau đó bay lên trời, hóa thành hào quang ngập trời rồi tóe xuống, giống như một dòng nước màu đỏ, Long Đoạn Tung như được tắm mình trong đó.
Ánh sáng đỏ rực sáng lên, hơi thở của Long Đoạn Tung bắt đầu bay thẳng, nước biển dưới chân bị áp suất cực mạnh tác động, khuấy động không ngừng, khoảnh khắc vô số tôm cá nhảy ra khỏi mặt biển, tất cả đều bị rung chuyển thành màn sương máu mù mịt.
“Tổ tiên nhà họ Long, xin hãy trợ giúp cho tôi!”
Ông ta thét lớn, ánh sáng đỏ trên đỉnh đầu lại nở rộ, sau đó những vầng sáng đỏ này giống như có sinh mệnh, tự động tiến vào trong cơ thể của ông ta rồi chảy vào từng tế bào, từng tấc da thịt của ông ta.
Sức mạnh ấn chứa trong cơ thế ông ta chính là bảo bối ẩn giấu mà tổ tiên nhà họ Long để lại khi rời trần thế đã đưa vào trong cơ thể ông ta.