Chương 2220
Hắn không kịp suy nghĩ, dao cấp hồn lại tấn công hắn lần hai.
Hắn chau mày, trong giây phút nguy cấp này hắn vứt bỏ hết tất cả những suy nghĩ phức tạp, ánh mắt thông suốt, cơ thể giữ trạng thái bình tĩnh ổn định nhất, tất cả mọi thứ trước mắt đều trở lên chậm chạp rõ ràng.
Hắn là đại thống linh Chấp Pháp Đường của nhà họ Thi, một trong những cao thủ đình cao nhất trong Huyền Môn của tiểu thế giới, mặc dù đây chi là một phân thân của hắn nhưng không phải ai cũng có thể động vào. Mặc dù bây giờ Diệp Thiên có vượt qua khỏi sức tường tượng của hắn nhưng hắn cũng sẽ dùng mọi cách để chiến đấu tới cùng với Diệp Thiên. “Thủy Mộ Thiên Hoa!”
Đối diện với sự truy kích của dao cấp hồn, hắn bỗng hạ người xuống, giống như thân pháp Thiên Cân Trụy của võ giả, nặng nề bước trên mặt hồ.
“Ào ào!”
Mặt hồ xanh biếc lay động, sóng nước dâng cao hóa thành một bức tường nước cao mấy chục mét chặn trước mặt hắn.
“Vèo!”
Dao cấp hồn giống như tên lửa đạn đạo xuyên lục địa có hệ thống tự động phong tỏa theo dõi đối tượng, tập trung vào Thi Đoạn Uyên, phi nhanh tới.
Tinh thần lực bị ngưng tụ, trên không trung gần như không có ma sát, tốc độ nhanh gấp đôi tốc độ âm thanh, xuyên thẳng qua màn nước, đâm vào chính giữa.
Diệp Thiên chắp tay đứng giữa không trung, con ngươi xẹt qua một tia kỳ lạ, những thay đổi nhỏ bé nhất xung quanh cậu đều cảm nhận được, cho dù cách một bức tường nước cậu cũng có thể nắm chắc được vị trí của Thi Đoạn Uyên.
“Ào!”
Trong tường nước đột nhiên có tiếng động lớn, chỉ trong chốc lát hồ nước xanh biếc bị một cơn sóng địa chấn làm chao đảo mặt hồ, sóng dâng cao lao về bốn phía.
Dao cấp hồn xuyên qua màn nước, theo cảm nhận của Diệp Thiên, đòn công kích vừa rồi đã gặp một lực cản gì đó.
“Hửm?”
Ánh mắt Diệp Thiên hơi ngưng tụ, nhìn xuống bên dưới, cậu có chút khó hiểu, có thứ gì có thể ngăn cản được sự tấn công của dao cấp hồn vậy?
Đúng lúc này bức tường nước lao lớn đồ sộ tan vỡ, nước bắn tung tóe, Thi Đoạn Uyên cũng dần xuất hiện.
Chỉ thấy mặt hồ chuyển động, Thi Đoạn Uyên đạp chân xuống mặt hồ, xung quanh hắn là một cái chuông khổng lồ mười trượng bao bọc hắn lại.
Chiếc chuông gần như trong suốt, ánh sáng tỏa ra, mang phong cách cổ xưa, bên trên còn có chữ cổ bao quanh.
Ánh mắt Diệp Thiên hơi ngưng tụ, cậu có thể chắc rằng, chiếc chuông vàng này chính là thứ vừa cứu Thi Đoạn Uyên một mạng, đỡ giúp hắn một đòn trí mạng.
“Đây là pháp khí bảo mệnh nổi tiếng của nhà họ Thi sao?”
Lâm Đạp Phong thấy cảnh tượng này, vẻ mặt chấn động.
Long Đạo Huyền nghe vậy cũng biến sắc.
“Ý cậu là chuông cổ tạo hóa!”
Trong tiểu thế giới, những gia tộc và tông môn lớn mạnh đều có vũ khí và con át chủ bài riêng của mình, chuông cổ tạo hóa là pháp khí bảo mệnh gia truyền của nhà họ Thi, chỉ có nhân vật cấp cao nhất trong nhà họ Thi mới có được.