"Nhưng chỉ có chút thực lực này mà muốn đối đầu với những người kế thừa thần cách như chúng tôi thì liệu có buồn cười quá không?".
"Năm xưa Diệp Kình Thương tự nhận là kỳ tài, cực kỳ mạnh mẽ bá đạo, còn từng theo đuổi tôi. Ông ta là một trong hai hậu sinh vãn bối duy nhất được tôi đánh giá cao trong triệu năm nay, người còn lại là Duẫn Tu Tuyệt, người sáng lập tộc họ Duẫn”.
"Chỉ tiếc là Diệp Kình Thương tài giỏi đến đâu thì cũng không đạt đến yêu cầu của tôi, bởi vì chỉ dựa vào thân xác của người phàm thì sẽ không bao giờ đuổi kịp người kế thừa thần cách!".
"Năm sức mạnh vương giả trong vũ trụ sẽ vĩnh viễn không thay đổi, dù người phàm cố gắng đến đâu, cũng phải cúi đầu thần phục trước năm sức mạnh này".
Bà ta giơ ngón tay lên, chỉ về phía Diệp Thiên.
"Còn cậu, tuy sở hữu chân lực hỗn độn, nhưng dù sao thời gian tu hành cũng quá ngắn, tu vi quá thấp".
"Lúc trước, ngay cả đời đầu của cậu cũng bị chủ nhân của chúng tôi liên thủ giết chết, cậu nghĩ mình có thể thay đổi được gì sao?".
"Đừng giãy giụa nữa, giao Hỗn Độn Thương Minh Hoàn ra rồi tự phế tu vi, làm một người bình thường sinh lão bệnh tử, đây chính là kết quả cuối cùng của cậu".
Dứt lời, ánh sáng tím trong mắt bà ta phóng ra, đồng tử của bà ta cũng biến thành mặt trời rực rỡ.
Cảm ứng được khí tức của Tần Tử Dương bỗng dưng tăng vọt, Thiên Dưỡng Sinh ở bên cạnh cũng đạp mạnh chân xuống đất, đôi cánh màu đen ở sau lưng bỗng xuất hiện, Cửu U Ma Khí đen như mực bắt đầu lan từ đôi cánh ra xung quanh.
Hai đại năng tuyệt đỉnh của vũ trụ đồng thời giải phóng sức mạnh, muốn nhân đây gây áp lực cho Diệp Thiên, để cậu nhận ra sự chênh lệch thực lực.
Tam Kiếp lão nhân thấy thế, ánh mắt trở nên lạnh lẽo, đang định điều động chân lực, nhưng đúng lúc này, Diệp Thiên đã ra tay trước.
Chỉ thấy cậu cất một bước, đứng chính giữa Tần Tử Dương và Thiên Dưỡng Sinh, ba đóa hoa không màu trên đỉnh đầu đồng thời bung nở.
Đồng tử, cánh tay, chân, từng kinh mạch, mạch máu của cậu bắt đầu đổi sắc, từ trong suốt ban đầu dần chuyển sang màu sắc ngôi sao đen trắng đan xen.
Chỉ trong chớp mắt, một luồng khí thế cực kỳ đáng sợ bùng nổ từ cơ thể Diệp Thiên, sức mạnh của Tần Tử Dương và Thiên Dưỡng Sinh bị đánh dạt sang hai bên, nơi Diệp Thiên đứng trở nên trống hoác.
"Hử?".
Tần Tử Dương và Thiên Dưỡng Sinh đều biến sắc, cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Bọn họ không ngờ một mình Diệp Thiên có thể chống lại sức mạnh của hai người, hơn nữa còn không rơi xuống thế hạ phong.
"Sao lại như vậy được?".
Bọn họ cảm thấy vô cùng khó hiểu, với Cửu U Ma Khí cấp năm viên mãn và Nguyên Dương Tử Khí cấp năm viên mãn của bọn họ, sao lại không chống nổi chân lực hỗn độn cấp bốn đỉnh phong của Diệp Thiên chứ?
"Không đúng!", ngay sau đó, hai người đồng thời có phản ứng.
Diệp Thiên vẫn chưa điều động chân lực hỗn độn, mà chỉ dựa vào sức mạnh thân xác thuần túy.
Nghĩ đến đây, bọn họ lại biến sắc, cho dù là đạo thể trường sinh mạnh nhất trong vũ trụ, cũng không thể áp chế được Cửu U Ma Khí và Nguyên Dương Tử Khí cấp năm, rốt cuộc Diệp Thiên đang thi triển thân xác gì?
Trong lúc bọn họ nghi hoặc kinh hãi, Diệp Thiên bỗng toét miệng cười.
"Tôi vốn tưởng người đầu tiên tìm mình sẽ là Thần Sáng Thế!".
"Nhưng hôm nay hai người các ông đã tự tìm đến tận cửa, thì tôi sẽ khai đao với các ông trước".
"Hỗn Độn Thần Vực, mở!".
Cùng với một tiếng quát khẽ của cậu, Tần Tử Dương và Thiên Dưỡng Sinh chỉ cảm thấy môi trường xung quanh có sự thay đổi.
Trước mắt bọn họ hoa lên, ngay sau đó cảnh tượng thay đổi, bọn họ đã xuất hiện ở một sa mạc không một bóng người, hơn nữa nơi này còn tràn ngập một loại sức mạnh không gian cực kỳ kỳ dị, khiến chân lực của bọn họ không thể lan ra ngoài khu vực này.
Diệp Thiên chân đạp hư không, đứng trên đỉnh đầu bọn họ, ánh mắt lạnh lùng.
"Đây là Hỗn Độn Thần Vực, cũng là Táng Tiên Đàm trong miệng vô số người ở thế giới trung tâm Ngân Hà".
"Hôm nay, tại đây, tôi sẽ chôn hai độ kiếp kim tiên mạnh nhất!".