Chương 2108
Thuỷ triều đen như mực, nặng như sắt này, sức mạnh sôi sục ẩn chứa bên trong chính là nguồn dinh dưỡng có lợi nhất cho cậu.
Phệ Thiên Chi Thể của cậu mở ra toàn bộ, hấp thụ hết sức mạnh này, biến thành nguồn dự trữ để đột phá lên Phệ Thiên Thánh Thể.
Vì vậy chỉ trong chốc lát, cậu đã đột phá được rào cản đó, một bước từ Phệ Thiên Chi Thể bước vào Phệ Thiên Thánh Thể.
Hai cấp bậc khác nhau một chữ, nhưng lại là khác biệt như trời và đất!
“Cái gì?”. Ánh mắt Gabriel cứng đờ, mặt biến sắc, tràn đầy hoảng hốt
“Cậu, cậu hấp thụ hết toà bộ nguồn sức mạnh trong sức mạnh thẩm phán rồi sao?
Sao cậu có thể làm được?”
Tia tử thần Thẩm phán ngưng tụ thành sau khi mười sáu người bọn họ dung hợp đã dùng toàn bộ nguồn sức mạnh, thuỷ triều đen đó chính là hình dạng mà sức mạnh đó thi triển ra, sở hữu khả năng ăn mòn; đỉnh cao đương thời, cho dù là một chiếc xe tăng, hay một dàn máy bay rơi vào trong cũng sẽ bị tan biến sạch sẽ.
Nhưng Diệp Thiên lại không hề bị thương tổn gì, không những vậy, lại còn hấp thụ toàn bộ thuỷ triều vào cơ thể, chuyển hoá thành sức mạnh của bản thân, quả thực vượt ngoài sức tưởng tượng của bọn họ.
Lúc trước, tuy thân xác Diệp Thiên rất mạnh nhưng bọn họ cũng e ngại nhưng không đến mức này.
Nhưng lúc này, Gabrie có thế cảm nhận được, Diệp Thiên giống như một con thú khổng lồ từ thời viễn cổ, từ trên người Diệp Thiên, sức mạnh liên tục dao động như sóng biển tuôn ra, như thể dù trời đất có đảo lộn, cậu cũng có thể một tay trấn áp.
Nhất là ánh điện màu tím quanh người Diệp Thiên, giống như cảnh nhân vật chính biến thành người Serbian siêu cấp trong truyện tranh vậy, với kiểu chuyển đổi hình dáng như vậy, sức mạnh cũng tăng lên gấp bội.
Đột nhiên trong lòng Gabriel trở nên lạnh lẽo, tia tử thần Thẩm phán đã là đòn mạnh nhất mà mười sáu người bọn họ hợp nhất sức mạnh, nhưng vẫn bị Diệp Thiên dễ dàng hoá giải.
Nói như vậy, há chẳng phải bọn họ đã không còn cách nào khống chế được Diệp Thiên sao?
Mấy người Long Định Thiên, vẻ mặt ai ai cũng chấn động, căn bản không ngờ được sẽ có kết quả này.
Trước đó bọn họ còn chuẩn bị ra tay cứu Diệp Thiên, ai ngờ, mọi chuyện lại xoay chuyến nhanh như vậy?
Ánh điện trên người Diệp thiên dần dần biến mất tan đi, sau đó ánh sáng tím quanh người cũng dần dần biến mất theo, giống như mọi thứ đầu trở lại tĩnh lặng, biến thành hư vô.
Cậu nâng mắt, sâu trong ánh mắt chỉ cỏ duy nhất sự lạnh nhạt.
“Một đòn vừa nãy, có lẽ là đòn tấn công mạnh nhất của các ông rồi!”
Cậu khẽ lắc đầu, tựa như có phần thất vọng.
“Tập trung sức mạnh của mười sáu người các ông mà cũng chỉ có thể làm đến bước này, có lẽ chỉ có trong thế giới nhỏ thì tôi mới có thể tìm được đối thủ thực sự!”
Cậu khẽ nâng tay, năm ngón tay co lại, tiếng khớp xương vang vọng khắp trời.
“Nói ra thì, xem như các ông đã giúp tôi trớ thành Phệ Thiên Thánh Thể, để “cảm ơn” các ông thì tôi sẽ để các ông được chứng kiến thử thần thông từ phát ra sau khi tôi trở thành Phệ Thiên Thánh Thể!”
Thân xác trở thành thanh, thần thông tự thành, đâu chính là sự kinh khung của Phệ Thiên Thảnh Thể, thần thông tạo ra so với hình thần khu vực vương cấp, hoàng cấp hợp lại, không biết mạnh hơn bao nhiêu lần.