Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lĩnh vực Tu La sao?”, Diệp Thiên nheo mắt.

Cùng với sức mạnh càng gia tăng thì thông tin được ghi lại trong thần phủ của anh cũng giúp anh biết được nhiều điều, kể cả về cảnh giới chưởng khống.

Trong vũ trụ này, người đạt tới cảnh giới chưởng khống mới thật sự là hiếm. Hàng trăm vị thần phẩm độ kiếp cũng chưa chắc có nổi một người thăng cấp được lên cảnh giới chưởng khống. Vậy nên khắp cả vũ trụ cũng chưa chắc có nổi 100 vị cảnh giới chưởng khống.

Vì vậy cũng chỉ có anh và Độc Cô Cảnh Viêm hiện tại là biết được về bí mật của cảnh giới này.

Cảnh giới chưởng khống giống như kỳ độ kiếp hay kỳ thánh nhân, được phân ra làm các cấp dựa vào thực lực mạnh yếu. Nhưng điểm khác biệt là kỳ độ kiếp và kỳ thánh nhân dựa vào phẩm cấp để phân chia, còn cảnh giới chưởng khóng thì dựa vào mức độ cảm ngộ của người đạt cảnh giới chưởng khống phân chia.

Cảnh giới chưởng khống phân làm mười cấp, nhất nguyên, nhị nguyên, tam tài, tứ tượng, ngũ khí, lục hợp, thất trọng, bát hoang, cửu thiên và thập phương.

Mà lĩnh vực Tu La do Độc Cô Cảnh Viêm nhắc tới thì chỉ người nào đạt tới ngũ khí mới có thể thi triển được.

Người có tu vi đạt tới ngũ khí trở lên thì có thể luyện ra một loại sức mạnh được gọi là Tu La Chi Khí, hai vị cao thủ đạt tới ngũ khí cùng đạt tới nhận thức và cùng phóng ra Tu La Chi Khí thì sẽ tạo ra được lĩnh vực Tu La, bao trùm lấy họ và cách biệt với toàn bộ những người xung quanh.

Cách duy nhất để thoát khỏi lĩnh vực này là quyết chiến tới cùng. Không chỉ phần thắng bại mà còn là quyết chiến sinh tử. Chỉ có người chiến thắng mới thoát ra được. Kẻ thua sẽ bị rơi vào luyện ngục Tu La vĩnh viết không thể siêu thoát. Đây chính là sự đáng sợ của lĩnh vực Tu La.

Diệp Thiên đã luyện hóa viên đan cửu sắc và đột phá thần phẩm thánh nhân, sau đó anh lại luyện hóa Hỗn Độn Tử Kim Đam, đột phá thành công kỳ độ kiếp. Không chỉ vậy, anh còn đồng thời luyện hóa ba loại sức mạnh của Thủy Tổ Vạn Thú và Tử Dương Đế, Lục Mục Thiên Ma hợp nhất làm một. Anh của bây giờ đã đạt tới cửu phẩm độ kiếp, cách thần phẩm độ kiếp còn một bước nữa thôi.

Nhìn thấy Tu La Chi Khí mà Độc Cô Cảnh Viêm phóng ra, Diệp Thiên mỉm cười: “Muốn mở lĩnh vực Tu La quyết chiến đến cùng với tôi, ông nghĩ kỹ chưa?”

Độc Cô Cảnh Viêm nói không chút do dự: “Diệp Lăng Thiên, đừng lãng phí thời gian nữa. Dù cậu chưa đạt tới cảnh giới chưởng khống nhưng với chiến lực của cậu cùng truyền thừa của Cổ Cận Hồn thì chắc chắn cậu cũng đã nắm vững Tu La Chi Khí rồi”.

“Phóng ra Tu La Chi Khí của cậu đi, hoàn thiện lĩnh vực Tu La của chúng ta, cuộc chiến này cậu không né tránh được đâu”.

Đối với Độc Cô Cảnh Viêm thì đây là một cuộc chiến sinh tử, ông ta không còn đường lui nữa. Nếu như thất bại, dù Diệp Thiên không giết thì vị đó cũng sẽ không tha cho ông ta. Nếu đã vậy thì chi bằng quyết chiến đến cùng.

Đám đông có mặt vô cùng bàng hoàng. 90% những vị khách có mặt ở đây đều là người trái đất. Bọn họ khó có thể tưởng tượng được, một người mạnh như Diệp Thiên lại còn có người vẫn muốn thách đấu với anh.

Những người như Lạc Tông Diễm thì tối mặt. Độc Cô Cảnh Viêm im lặng đã mười năm, giờ đề xuất cuộc chiến thì chắc chắn là có sự chuẩn bị. Dù Diệp Thiên cũng đã trải qua thêm 10 năm tu luyện nhưng khi hai bên va chạm, ai thắng ai thua thì bọn họ cũng không dám tự tin nói trước.

Diệp Thiên không hề phản ứng lại ngay lập tức mà chỉ ngước nhìn tám cô gái. Tám cô chỉ mỉm cười.

“Người tới là khách, khác đã có lời yêu cầu, tôi là chủ nhà thì sao có thể không đồng ý chứ. Bà xã, mọi người đi nghỉ trước đi. Hôm nay anh phải giải quyết mối ân oán này”.

Nói xong cơ thể anh phóng ra ánh sáng nhạt, hóa thành màu đỏ và cùng tạo ra Tu La Chi Khí với Độc Cô Cảnh Viêm. Đây là Tu La Chi Khí của Diệp Thiên.

Sau khi hai nguồn Tu La Chi Khí liên kết thì họ ngắt kết nối hoàn toàn với những thứ khác của trái đất, ở tỏng một vùng thứ nguyên khác biệt.

Các quan khách có mặt vẫn nhìn rõ được hai người, đây chính là điểm thần kỳ của lĩnh vực Tu La. Những người quan sát ở bên cạnh có thể chứng kiến cuộc chiến của bọn họ, thế nhưng không thể can dự vào. Chỉ có thể trơ mắt ra nhìn kết quả mà thôi.

Thấy Diệp Thiên cũng đã bước vào lĩnh vực Tu La, sắc mặt của Độc Cô Cảnh Viêm trở nên dữ tợn hơn bao giờ hết.

“Diệp Lăng Thiên, hôm nay để cậu biết sự khổ luyện mà tôi dành cho cậu mười năm qua”.

Cùng với tiếng gầm của ông ta, vùng ngực cũng phóng ra một cột sáng màu vàng nhạt mang theo khí tức lạnh giá. Cột sáng bắt đầu biến hình tạo thành một bàn tay cỡ lớn.

Bàn tay này chẳng biết dùng từ gì để miêu tả. Đám đông chỉ thấy vùng không gia của lĩnh vực Tu La được kéo dài, còn bàn tay kia cũng to tới mức không nhìn thấy điểm tận cùng.

Đám đông có thể nhìn thấy một vùng sáng đang chèn ép Diệp Thiên. Cơ thể anh dường như là con kiến dưới sự chèn ép của bàn tay kia vậy.

Lăng Thanh Long, Long Định thiên cũng co đồng tử, chỉ cảm thấy không thể tin được. Dù là ở một không gian khác, không gian bên ngoài nhưng họ vẫn cảm nhận được sức mạnh khủng khiếp của Độc Cô Cảnh Viêm.

Bọn họ tính toán với đòn tấn công này có thể hủy diệt được cả hệ Thái Dương, thậm chí là cả hệ Ngân Hà. Sức mạnh này bọn họ thật sự không dám tưởng tượng. Nó vượt tầm nhận thức của họ.

Một kẻ như vậy mà coi Diệp Thiên là đối thủ thì chẳng phải thực lực của Diệp Thiên cũng đã đạt tới mức đó rồi hay sao?

“Lục hợp chưởng khống”.

Diệp Thiên ở trong lĩnh vực Tu La, cảm nhận được đòn tấn công cực mạnh của Độc Cô Cảnh Viêm bằng ánh mắt khẽ dao động. Mười năm trôi qua, Độc Cô Cảnh Viêm từ tam tài đã gia tăng thực lực lên lục hợp thì đã có thể coi là mạnh lên bằng tốc độ của mũi tên luôn rồi.

Thế nhưng một lúc sau anh chỉ lắc đầu thở dài.

“Độc Cô Cảnh Viêm, nói thật, mười năm qua cùng với việc tu vi gia tăng thì tôi cũng đã nhìn thấu nhiều việc. Tôi thật sự không muốn giết ông. Nếu là bố tôi thì ông ấy cũng không muốn giết ông. Nói ra thì người kế thừa thần các các người chỉ là những con rối, những kẻ bị hại mà th”i".

Diệp Thiên liếc nhìn ông ta: “Đáng tiếc là ông đã lựa chọn con đường đúng ra không nên chọn”.

Cùng với câu nói cuối cùng vang lên. Anh khẽ chỉ điểm vào không gian.

“Bùm”

Làn sóng dao động kỳ lạ phóng ra che kín cả bầu trời, đủ để chấn nhiếp bàn tay khổng lồ kia và cứ thế kéo dài trong không gian”. Sau dó Diệp Thiên chắp tay làm kiếm, khẽ tạo ra một đường.

Đường kiếm quang màu trắng giống như chém cả đất trời bổ xuống bàn tay màu vàng kia, chém nó làm hai. Rồi đường kiếm cứ thế chém xuống người Độc Cô Cảnh Viêm không chút trở ngại.

“Vụt”.

Độc Cô Cảnh Viêm tái mặt, vội lùi lại nhưng dù có nhanh thế nào thì cũng không kịp. Kiếm quang với kiếm khí khủng khiếp đã chém vào ngực của ông ta.

“Phụt”.

Máu tươi xối ra, Độc Cô Cảnh Viêm bị một vết kiếm ngay vùng ngực, nhìn thấy cả xương, thậm chí là còn nhìn thấy cả tim.

Ông ta thất kinh với vẻ không dám tin. Thần lực tinh nguyên mà ông khổ luyện mười năm để gia tăng tu vi lên lục hợp mà lại không đỡ nổi nhát kiếm của Diệp Thiên sao?

Ông ta ngước nhìn anh và thấy anh vẫn đặt một tay sau lưng.

“Độc Cô Cảnh Viêm, mười năm trôi qua, giờ chúng ta không còn là đối thủ nữa rồi”.

“Cuộc chiến này tôi sẽ kết thúc nhanh thôi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK