Nếu nói trọng tài viên tinh anh phải sở hữu thực lực
cảnh giới siêu phàm, thì trưởng trọng tài ít nhất cũng có
thực lực vượt trên cảnh giới siêu phàm. Chúa tể Thầm
phán vương còn mạnh hơn, e rằng sức mạnh đã vượt
ngoài giới hạn và nhận thức thông thường.
Chẳng trách viện trọng tài lại được công nhận là tổ
chức hắc ám mạnh nhất hiện nay. Có những cao thủ lớn
mạnh như thế, nhìn chung các nước trên thế giới, e rằng
không có nước nào dám nói là có thể tập hợp được đội
hình đáng sợ như vậy.
Với thực lực của viện trọng tài, dư sức san bằng một
nước nhỏ.
Chúa Tề Hắc Ám nhìn chằm chằm Diệp Thiên,
nghiêm túc nói: “Trong viện trọng tài ngoài bốn cấp bậc
đó ra, thành viên của nó còn có bảng xếp hạng sức chiến đấu”.
“Cái gọi là xếp hạng sức chiến đấu đều dựa theo
thực lực cá nhân của mỗi người. Lãnh đạo viện trọng tài
nhất trí đưa ra một bàng điểm tổng hop, trong đó A là
thấp nhất, tiếp theo là hạng S, tiếp nữa là hạng SS, cuối
cùng là hạng SS”.
“Cao thủ hạng A đa số đều tương đương với cấp bậc
chí tôn võ thuật, cao thủ hạng S đại diện cho cao thủ
cảnh giới siêu phàm. Còn hạng SS và hạng SSS cao
hơn, tôi cũng không biết rốt cuộc là ở cấp độ nào,
không thể nói rő với cậu”.
“Nhưng cậu được nội bộ viện trọng tài xếp hạng S”.
Diệp Thiên không trả lời, chỉ rơi vào trầm tư.
Bản thân cậu được xếp hạng gì, cậu không quan
tâm. Cậu rất muốn biết mười sáu Thầm phán vương
mạnh nhất kia được xếp hạng gì, là SSS hay còn cao hơn nữa.
Chúa Tề Hắc Ám nhìn về mặt của Diệp Thiên, lập tức
cười gượng lắc đầu.
“Tôi biết cậu muốn hỏi gì, tôi cũng tò mò giống như
cậu, nhưng tôi không thể cho cậu đáp án. Bất kể là
trưởng trọng tài hay là Thẩm phán vương đối với tôi mà
nói đều quá xa vời, thực lực bọn họ thế nào, tôi không
thể biết được”.
Trên mặt Diệp Thiên dần thu bớt về kinh ngạc, gật
đầu với Chúa Tể Hắc Ám.
“Những lời ông nói với tôi tối nay rất có ích, không
khiến tôi thất vọng”.
Chúa Tề Hắc Ám không trà lời, hắn chợt ngầng đầu
lên, nhìn chằm chằm Diệp Thiên: “Diệp Lăng Thiên, bây
giờ cậu đứng đầu bàng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ, có
thể dùng một quyền giết chết cao thủ cành giới siêu
phàm, quả thật rất mạnh. Hơn nữa, cậu lại còn trẻ, tiềm
lực tương lai vô hạn”.
“Nhưng tôi vẫn chân thành nhắc nhờ cậu một câu,
nếu muốn đối mặt trực tiếp với viện trọng tài, bây giờ
cậu vẫn chưa đủ sức”.
“Nếu viện trọng tài thật sự quyết tâm ra tay đối phó
cậu, phái ra mấy chục trọng tài viên tinh anh vây giết
cậu thì dù cậu có ba đầu sáu tay cũng khó có thể chống lại”.
Diệp Thiên mìm cười, không có về gì quá kinh hoàng
hay kiêng dè.
“Phái người đến vây giết tôi?”, cậu khẽ cắn ngón tay,
trong mắt toát ra sự tự tin vô cùng mạnh mẽ.
“Chì cần viện trọng tài dám đến tìm tôi, bất kể có
vây giết tôi bao nhiêu lần, kết quà cuối cùng vẫn sẽ giống như lần ở Kiềm Tây”.
Viện trọng tài đúng là cực kì bí ẩn mạnh mẽ, cao thủ
nhiều vô số. Nếu võ giả tầm thường đắc tội với viện
trọng tài, ngoài chìa cổ đợi chém ra thì chỉ có lựa chọn
quy thuận.
cảnh giới siêu phàm, thì trưởng trọng tài ít nhất cũng có
thực lực vượt trên cảnh giới siêu phàm. Chúa tể Thầm
phán vương còn mạnh hơn, e rằng sức mạnh đã vượt
ngoài giới hạn và nhận thức thông thường.
Chẳng trách viện trọng tài lại được công nhận là tổ
chức hắc ám mạnh nhất hiện nay. Có những cao thủ lớn
mạnh như thế, nhìn chung các nước trên thế giới, e rằng
không có nước nào dám nói là có thể tập hợp được đội
hình đáng sợ như vậy.
Với thực lực của viện trọng tài, dư sức san bằng một
nước nhỏ.
Chúa Tề Hắc Ám nhìn chằm chằm Diệp Thiên,
nghiêm túc nói: “Trong viện trọng tài ngoài bốn cấp bậc
đó ra, thành viên của nó còn có bảng xếp hạng sức chiến đấu”.
“Cái gọi là xếp hạng sức chiến đấu đều dựa theo
thực lực cá nhân của mỗi người. Lãnh đạo viện trọng tài
nhất trí đưa ra một bàng điểm tổng hop, trong đó A là
thấp nhất, tiếp theo là hạng S, tiếp nữa là hạng SS, cuối
cùng là hạng SS”.
“Cao thủ hạng A đa số đều tương đương với cấp bậc
chí tôn võ thuật, cao thủ hạng S đại diện cho cao thủ
cảnh giới siêu phàm. Còn hạng SS và hạng SSS cao
hơn, tôi cũng không biết rốt cuộc là ở cấp độ nào,
không thể nói rő với cậu”.
“Nhưng cậu được nội bộ viện trọng tài xếp hạng S”.
Diệp Thiên không trả lời, chỉ rơi vào trầm tư.
Bản thân cậu được xếp hạng gì, cậu không quan
tâm. Cậu rất muốn biết mười sáu Thầm phán vương
mạnh nhất kia được xếp hạng gì, là SSS hay còn cao hơn nữa.
Chúa Tề Hắc Ám nhìn về mặt của Diệp Thiên, lập tức
cười gượng lắc đầu.
“Tôi biết cậu muốn hỏi gì, tôi cũng tò mò giống như
cậu, nhưng tôi không thể cho cậu đáp án. Bất kể là
trưởng trọng tài hay là Thẩm phán vương đối với tôi mà
nói đều quá xa vời, thực lực bọn họ thế nào, tôi không
thể biết được”.
Trên mặt Diệp Thiên dần thu bớt về kinh ngạc, gật
đầu với Chúa Tể Hắc Ám.
“Những lời ông nói với tôi tối nay rất có ích, không
khiến tôi thất vọng”.
Chúa Tề Hắc Ám không trà lời, hắn chợt ngầng đầu
lên, nhìn chằm chằm Diệp Thiên: “Diệp Lăng Thiên, bây
giờ cậu đứng đầu bàng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ, có
thể dùng một quyền giết chết cao thủ cành giới siêu
phàm, quả thật rất mạnh. Hơn nữa, cậu lại còn trẻ, tiềm
lực tương lai vô hạn”.
“Nhưng tôi vẫn chân thành nhắc nhờ cậu một câu,
nếu muốn đối mặt trực tiếp với viện trọng tài, bây giờ
cậu vẫn chưa đủ sức”.
“Nếu viện trọng tài thật sự quyết tâm ra tay đối phó
cậu, phái ra mấy chục trọng tài viên tinh anh vây giết
cậu thì dù cậu có ba đầu sáu tay cũng khó có thể chống lại”.
Diệp Thiên mìm cười, không có về gì quá kinh hoàng
hay kiêng dè.
“Phái người đến vây giết tôi?”, cậu khẽ cắn ngón tay,
trong mắt toát ra sự tự tin vô cùng mạnh mẽ.
“Chì cần viện trọng tài dám đến tìm tôi, bất kể có
vây giết tôi bao nhiêu lần, kết quà cuối cùng vẫn sẽ giống như lần ở Kiềm Tây”.
Viện trọng tài đúng là cực kì bí ẩn mạnh mẽ, cao thủ
nhiều vô số. Nếu võ giả tầm thường đắc tội với viện
trọng tài, ngoài chìa cổ đợi chém ra thì chỉ có lựa chọn
quy thuận.