Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Thái Cổ Thần Quyết?".

Diệp Thiên ngước mắt lên nhìn cánh cửa đầu tiên ghi chữ "nhập đạo", ánh mắt hơi dao động.

Một lát sau, cậu mới gật đầu với bà lão, cất bước đi tới, đứng trước cánh cửa.

Cậu liếc nhìn những hoa văn kì dị ngoằn ngoèo khó hiểu trên cánh cửa, chần chừ một lát rồi mới giơ bàn tay đặt lên đó.

"Vù!".

Sức mạnh thần niệm lập tức lan tới cánh cửa, hóa thành một luồng lực lớn, định đẩy nó ra.

Nhưng đúng lúc này, mé bên kia của cánh cửa bỗng có một luồng sức mạnh hung hãn cuồn cuộn truyền tới.

"Cũng là sức mạnh thần niệm?".

Diệp Thiên biến sắc, cậu có thể cảm nhận được luồng sức mạnh bất ngờ truyền tới này có khí tức giống với sức mạnh của cậu, hơn nữa mức độ mạnh yếu cũng giống hệt với sức mạnh thần niệm mà cậu tế ra.

"Đây là..."

Đôi mắt cậu hơi đanh lại, sau đó sắc mặt lại thay đổi.

Bởi vì đối phương truyền tới lực cản, ngăn cậu đẩy cửa ra, thế là cậu liền điều động sức mạnh thần niệm lên cao hơn, muốn một phát đẩy được cánh cửa. Nhưng cậu tăng cường sức mạnh thần niệm, thì sức mạnh truyền từ mé bên kia cánh cửa tới cũng theo đó tăng lên.

Dường như thế giới bên trong cánh cửa này sẽ nương theo độ mạnh yếu của cậu, đồng thời tự thay đổi bản thân. Diệp Thiên mạnh nó liền mạnh, Diệp Thiên yếu nó liền yếu, luôn giữ thế giằng co cân bằng với sức mạnh của Diệp Thiên.

Bà lão chắp tay đứng bên cạnh Diệp Thiên, nhìn vẻ mặt kinh ngạc của cậu, bà ấy không có phản ứng gì, chỉ bình thản nói: "Thái Cổ Thần Quyết là một trong những công quyết tu luyện linh hồn mạnh nhất trong vũ trụ, đủ để đứng trong tốp ba, muốn có được nó thì độ khó vượt xa sự tưởng tượng của cậu".

"Cánh cửa Càn Khôn này sẽ dựa vào độ mạnh yếu sức mạnh của cậu, để tự thay đổi kháng lực bất cứ lúc nào. Không mạnh hơn, cũng không yếu hơn cậu một chút xíu, mà luôn giữ thế cân bằng với cậu".

"Đây chính là cái gọi là "một bản thân khác"!".

"Muốn thành công đẩy được cánh cửa đầu tiên, thì cậu phải chiến thắng "bản thân"!".

Diệp Thiên nghe xong, trong lòng lại càng cảm thấy nghi hoặc, thứ này cậu mạnh nó sẽ mạnh, cậu yếu nó sẽ yếu, hoàn toàn chính là một phiên bản khác của cậu, cũng chẳng khác nào soi gương.

Muốn giải quyết nó thì đâu có dễ dàng như vậy?

"Chiến thắng bản thân sao?", Diệp Thiên khẽ thì thầm, trên đời có vô số kẻ địch mạnh, nhưng kẻ địch đáng sợ nhất vẫn luôn là bản thân. Bây giờ, cậu đang phải đối mặt với chính hoàn cảnh đó.

"Thú vị đấy, vậy thì hãy thử xem".

Ngay sau đó, thần mang trong mắt cậu tụ lại, ý chí chiến đấu dâng cao, sức mạnh thần niệm tràn từ lòng bàn tay của ảo ảnh linh hồn như nước lũ, rót hết vào cánh cửa.

"Vù!".

Trong chớp mắt, cánh cửa phát ra tiếng vang khẽ, bắt đầu run rẩy, luồng sức mạnh truyền từ phía sau cánh cửa tới cũng theo đó tăng lên, tiếp tục giữ thế giằng co với Diệp Thiên.

Cánh cửa vẫn bất động, còn Diệp Thiên vẫn không nhanh không chậm, không kiêu không nản, tiếp tục huy động sức mạnh thần niệm, thần mang trong mắt cậu dường như ngưng tụ thành thực thể ở phía trước.

Không gian xung quanh tầng tầng lớp lớp, đã bị sức mạnh thần niệm làm xao động thành những nếp nhăn rất nhỏ.

Lực cản phía sau cánh cửa vẫn đang tiếp tục tăng lên, dù Diệp Thiên có mạnh đến đâu, nó vẫn không kém cạnh cậu chút nào, sống chết cản lại sức mạnh của cậu.

Bà lão chắp tay đứng ở bên cạnh, khóe môi nở một nụ cười, trong lòng thầm nghĩ: "Lúc trước, khi gã đàn ông tệ bạc kia có được Càn Khôn Luyện Thần Ấn, thì tu vi thần niệm vừa đạt tới tu pháp, nhưng cho dù là vậy, ông ta cũng phải mất bảy ngày mới đẩy được cánh cửa đầu tiên".

"Nhìn tu vi của thằng nhóc này vẫn còn cách thần niệm tu pháp một khoảng nữa, chắc là cũng phải mất nửa tháng mới mở được cánh cửa đầu tiên này".

Đúng lúc bà ta đang thầm nghĩ, thì phía Diệp Thiên bỗng có dị động.

Chỉ nghe thấy cánh cửa "két" một tiếng, rồi bất ngờ hiện ra một kẽ hở.

"Cái gì?".

Ánh mắt bà lão thay đổi, Diệp Thiên đã khiến cánh cửa khổng lồ này nhúc nhích rồi sao?

Không những vậy, điều khiến bà ấy kinh ngạc hơn là phương hướng cánh cửa mở ra, không phải là về phía trước, mà là về phía sau, mở về phía Diệp Thiên.

Cũng tức là Diệp Thiên không đẩy cánh cửa này, mà là kéo nó ra.

"Thằng nhóc này!", ánh mắt bà ấy tỏ vẻ kinh ngạc, một lát sau liền lập tức hiểu ra.

"Cậu ta thay đổi phương hướng phát lực thần niệm?".

Tu vi thần niệm của bà ấy vô cùng khủng khiếp, mười Diệp Thiên của bây giờ cũng không sánh bằng, thế nên bà ấy lập tức nhận ra thủ đoạn mà cậu sử dụng.

Lúc trước, Diệp Thiên vẫn luôn biến sức mạnh thần niệm thành lực đẩy để đẩy cánh cửa này ra, nhưng lực cản do cánh cửa Càn Khôn tự sinh ra lại hóa giải nó một cách hoàn hảo, khiến cậu mất công vô ích.

Nhưng khi điều động sức mạnh thần niệm lên đỉnh phong nhất, Diệp Thiên lại bất ngờ thu lực, biến đẩy thành kéo, thay đổi phương hướng trong chớp mắt.

Tuy cánh cửa Càn Khôn lập tức sinh ra cảm ứng, cũng giải phóng lực kéo tương ứng, muốn triệt tiêu sức mạnh thần niệm của Diệp Thiên, nhưng cuối cùng vẫn chậm hơn một bước.

Đoán trước được việc Diệp Thiên tăng hay giảm sức mạnh gần như đã là cực hạn mà nó có thể làm được. Diệp Thiên bất ngờ thay đổi phương hướng vận kình, cho dù là cánh cửa Càn Khôn cũng chậm hơn một nhịp, để Diệp Thiên kéo ra một khe hở.

Mà đối với Diệp Thiên, khe hở này đã là đủ rồi.

Sức mạnh thần niệm vô hình vô tướng, ảo ảnh linh hồn của cậu lập tức hóa thành một làn khói xanh, chui qua khe hở, vào được thế giới đằng sau cánh cửa.

Chứng kiến cảnh tượng này, bà lão đầu tiên hơi ngẩn ra, sau đó không nhịn được cất tiếng cười lớn.

"Ha ha ha".

"Diệp Kình Thương, lão già khốn kiếp, tôi còn tưởng ông sinh ra toàn một lũ vô tích sự cổ hủ ở tộc họ Diệp, không ngờ trong đám hậu nhân của ông cũng có một đứa đa mưu túc trí, biết dùng kĩ xảo như vậy".

Không thể không nói, phương pháp mở được cánh cửa Càn Khôn của Diệp Thiên hôm nay khiến bà ấy lần đầu được thấy, vô cùng hài lòng.

Còn Diệp Thiên lúc này đã đặt chân vào thế giới phía sau cánh cửa Càn Khôn, vừa vào trong, làn khói xanh do phân thân thần niệm của cậu hóa thành đã ngưng tụ lại, hóa thành bóng người hoàn chỉnh.

Sau đó cậu ngước mắt lên nhìn, vẻ mặt ngẩn ra.

Đây là một không gian độc lập chỉ rộng chừng hơn trăm mét vuông, ở cuối không gian, một tấm bia đá lớn đứng thẳng giữa hư không, trên bia đá viết đầy chữ Tinh Không đang tỏa ra ánh vàng lấp lánh, nhất là bốn chữ lớn ở hàng đầu tiên, nhìn rất chói mắt.

Thái Cổ Thần Quyết!

Bên dưới bốn chữ lớn này là một loạt phương pháp tu luyện khó hiểu. Từng dòng từng chữ tiết lộ những phương pháp tu luyện cổ xưa mà Diệp Thiên chưa bao giờ tiếp xúc, khiến người ta nhìn rồi là không thể dời mắt đi được.

"Đây chính là phương pháp tu luyện thần niệm chính thống sao?".

Diệp Thiên thì thào, giờ phút này, ngay cả cậu cũng phải kinh ngạc cảm thán.

Nhưng đúng lúc này, trên tấm bia đá bỗng có một luồng sáng ngưng tụ thành hình ở chính giữa. Ngay sau đó, luồng sáng bỗng chốc kéo dài, hóa thành một chùm tia sáng, bắn mạnh về phía ảo ảnh linh hồn của Diệp Thiên.

Tốc độ nhanh đến mức như xuyên thủng không gian, Diệp Thiên thậm chí còn không kịp tránh, bị tia sáng này xuyên thẳng vào ấn đường.

Lúc này, tộc văn của tộc họ Diệp ở ấn đường cậu lại hiện lên, sau đó dần dần dung hòa với tia sáng.

Cùng lúc đó, sức mạnh thần niệm của Diệp Thiên bỗng trở nên cuồn cuộn, cứ như nhận được nguyên liệu bổ dưỡng nhất, bắt đầu từ từ được tăng lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK