Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thái Cổ Thần Đan là tổ tiên của đan dược trong thiên hạ. Mọi loại đan dược đều do ông ta tạo ra. Hỗn Độn Tử Kim Đan cũng do ông ta luyện chế.

Viên đan cửu sắc mặc dù không biết có là một loại đan dược hay không nhưng từ hình dáng của đan dược nằm trong người Diệp Thiên thì cậu cho rằng Thái Cổ Đan Thần chắc chắc có thể giúp được cậu điều gì đó.

Trong nháy mắt, sau lưng cậu hình thành nên bóng hình của Thái Cổ Đan Thần.

“Điều này...”

Đại trưởng lão của Diệp Tộc còn đang bàng hoàng thì sự xuất hiện của Thái Cổ Đan Thần càng khiến họ thất kinh hơn.

Nhất là đại trưởng lão. Tu vi của ông ta mạnh nhất, thế nhưng khi nhìn thấy Thái Cổ Đan Thần thì ông ta cũng phải kinh sợ.

Tu vi của hư ảnh này dù chỉ tầm giữa ngũ phẩm độ kiếp và lục phẩm độ kiếp, thấp hơn của ông ta hai bậc, nhưng không biết tại sao mà ông ta luôn cảm thấy có cảm giác vô cùng đáng sợ, khiến cơ thể không lạnh mà run.

Bảy người khác thì càng không phải nói tới. Biểu cảm của họ không khác gì đang gặp phải một kẻ địch vô cùng khủng khiếp.

Lúc này Thái Cổ Đan Thần không sở hữu cơ thể to lớn hàng vạn trượng mà chỉ cao tầm hai mét, lơ lửng bên cạnh Diệp Thiên. Ông ta chẳng buồn quan tâm tới đám người đại trưởng lão mà chỉ nhìn cậu: “Chúa công có gì dặn dò?”

Diệp Thiên bèn hỏi những câu hỏi mà cậu cảm thấy nghi ngờ. Thái Cổ Đan Thần sau khi nghe thấy thì khẽ tái mặt.

Hỗn Độn Tử Kim Đan là do ông ta tạo ra, đương nhiên là ông ta biết phương pháp luyện chế. Thế nhưng về viên đan cửu sắc thì ông ta lại không biết.

“Chúa công, để tôi kiểm tra xem”, Thái Cổ Đan Thần gật đầu, sau đó đưa tay lên, đặt trước ngực của Diệp Thiên”.

Một lúc sau ông ta tái mặt: “Phúc duyên, đúng là phúc duyên rồi”.

“Chúa công, viên đan cửu sắc trong người cậu chính là sức mạnh sao trời hiếm có của hàng tỷ năm trước đây”.

Diệp Thiên gật đầu. Về công hiệu của sức mạnh sao trời thì cậu cũng có biết.

Thái Cổ Đan Thần tiếp tục nói: “Sức mạnh sao trời rất có ích trong việc gia tăng tu vi. Hơn nữa còn có lợi trong việc gia tăng sức mạnh thể xác nữa”.

“Cậu đã tu thành trường sinh đạo thể, nếu như có thể luyện hóa được cả sức mạnh sao trời nữa thì trường sinh đạo thể của cậu sẽ đạt tới một cảnh giới mới”.

“Chỉ có điều sức mạnh sao trời trong người cậu quá lớn, có lẽ đó là sức mạnh do một ngôi sao đã tồn tại hàng tỉ năm tạo ra nên giờ cậu muốn luyện hóa nó là điều không dễ dàng.

“Ít nhất, cậu cũng cần đạt tới tu vi kỳ thánh nhân thì mới có thể làm được”.

“Kỳ thánh nhân sao?”, Diệp Thiên nghe thấy vậy bèn chau mày. Giờ cậu mới vừa bước vào hóa thần, muốn đạt tới thánh nhân không biết còn cần bao lâu nữa. Rõ ràng là điều này không phù hợp với tình trạng hiện tại của cậu.

“Sức mạnh của sao trời bỏ qua một bên vậy, còn Hỗn Độn Tử Kim Đan thì sao?”, Diệp Thiên lại hỏi.

Thái Cổ Đan Thần trầm ngâm rồi mới lên tiếng: “Hỗn Độn Tử Kim Đan cần cậu đạt tới thần phẩm thánh nhân rồi sử dụng. Dược lực của đan dược này có thể giúp cậu bước vào cảnh giới độ kiếp”.

“Trước đó mà cậu sử dụng thì sẽ không có tác dụng gì hết”.

Diệp Thiên nghe xong thì tái mặt. Cậu vốn tưởng có thể tìm được phương pháp luyện hóa Hỗn Độn Tử Kim Đan và viên đan cửu sắc từ Thái Cổ Đan Thần, thật không ngờ lại công cốc. Tóm lại là tại vì giờ đây cơ thể cậu quá yếu nên cậu mới bị hạn chế như vậy.

“Không có cách nào có thể giúp tôi trong thời gian ngăn gia tăng tu vi sao?”, cậu cảm thấy bất cam bèn nhìn ông ta và hỏi.

Thái Cổ Đan Thần lắc đầu: “Phương pháp thì có, cũng có thể luyện chế được ít đan dược giúp cậu trong thời gian ngắn đạt tới cảnh giới thánh nhân thậm chí là miễn cưỡng lên được độ kiếp”.

“Thế nhưng dù sao thì cũng là dựa vào dược lực từ bên ngoài mà, không phải do cậu khổ luyện mà thành. Như vậy sẽ gây ra ảnh hưởng không tốt cho việc tu luyện của cậu sau này”.

Thái Cổ Đan Thần biết, Diệp Thiên là Hỗn Độn Thần Tử chuyển thế, ông muốn nhìn thấy Diệp Thiên có thể từng bước từng bước ghi dấu ấn của mình, nâng cấp tu vi của mình lên cao nhất, trở thành người có uy lực vô địch thiên hạ một lần nữa.

Ông ta không muốn Diệp Thiên vì lợi ích trước mặt mà làm mất đi tiềm lực của bản thân. Còn Diệp Thiên, cậu cũng biết điểm này. Cậu đanh mặt, đành buông xuôi. Nếu cậu muốn thật sự đạt tới đỉnh cao thì không thể nào chỉ dựa vào dược lực và ngoại vật, phải hấp thụ được sức mạnh tinh thuần nhất hoặc là phải khổ luyện.

“Nếu đã vậy thì bỏ qua mọi chuyện sang một bên đi”, Diệp Thiên lầm bầm. Cậu biến Thái Cổ Đan Thần thành một luồng sáng và biến mất. Cả từ đường lập tức chìm vào im lặng.

Đúng lúc này, đại trưởng lão ghĩ tới điều gì đó bèn đột nhiên nhìn Diệp Thiên.

“Cửu đệ, cậu muốn trong thời gian ngắn có thể nâng cấp tu vi đúng không?”

Diệp Thiên ngước nhìn và gật đầu, sau đó cười khổ: “Đúng là tôi nghĩ vậy, nhưng chuyện này không vội được. Tôi không chấp nhận việc sử dụng ngoại vật và dược lực để hỗ trợ đâu. Như vậy sẽ ảnh hưởng đến việc tu hành của tôi sao này”.

Đại trưởng lão nghe thấy vậy bèn xua tay “Không, nếu như cậu thật sự muốn trong thời gian ngắn có thể nâng cấp tu vi thì Diệp Tộc chúng ta có một nơi có thể giúp được”.

“Nếu cậu vào đó, có thể giúp cậu nhanh chóng gia tăng tu vi, hơn nữa còn không hề có tác dụng phụ.

“Ồ”, hai mắt Diệp Thiên sáng lên. Cậu tỏ ra hào hứng.

Nhị trưởng lão lúc này cũng bừng tỉnh, nhìn đại trưởng lão: “Đại ca, ý của đại ca là Thương Minh Giới?”

Đại trưởng lão nói với Diệp Thiên: “Cửu đệ, trong Diệp Tộc có một nơi được gọi là Thương Minh Giới. Nói là một nơi nhưng thực ra là một pháp bảo thời gian, do bố ngẫu nhiên lấy được ở một khu di tích thượng cổ”.

“Trong Thương Minh Giới có một không gian độc lập, nếu vào đó một năm thì tương đương với một ngày ở bên ngoài. Lúc bố có được Thương Minh Giới, đưa về Diệp Tộc đã khắc ấn ký linh hồn của mình lên. Chỉ có người sở hữu tộc văn của ông ấy mới có thể khởi động được pháp bảo”.

“Ở được trong Thương Minh Giới dài hay ngắn phụ thuộc vào thần niệm mạnh hay yếu. Bố từng sử dụng tu vi thần niệm cảnh giới tề vũ tôn đế ở trong đó hàng trăm năm mới ra ngoài”.

“Trăm năm sao”, Diệp Thiên ngạc nhiên.

Nếu như theo cách nói của đại trưởng lão, một năm trong Thương Minh Giới bằng một ngày bên ngoài thì trăm năm cũng chỉ mới tầm hơn 30 ngày.

Lúc cậu đột phá hóa thần thì sức mạnh thần niệm của cậu cũng đã đạt tới tu pháp sơ kỳ. Nếu như cộng thêm tam hoa tụ đỉnh và sức mạnh tộc văn nữa thì cậu có thể đạt tới tu pháp hậu kỳ.

Mặc dù còn kém xa tu vi thần niệm cấp tề vũ tôn đế của Diệp Kình Thương nhưng cậu thấy ít nhất cậu cũng có thể ở trong Thương Minh Giới được tầm 10 ngày. Như vậy có thể tu luyện được khoảng thời gian là 10 năm rồi.

Với tiềm lực và thiên chất của cậu, mười năm từ nhất phẩm hóa thần lên tới thánh nhân chắc cũng tự tin được 70% sẽ thành công.

Đôi mắt Diệp Thiên đột nhiên hừng hực lửa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK