Có thể đóng băng không gian, ngưng tụ mọi thứ, đây là thủ đoạn mà chỉ có thần tộc Hoàng Tuyền có.
Tại sao Diệp Thiên có thể làm được như vậy?
Diệp Thiên không giải thích nhiều, tiếp tục bước về phía trước.
Mỗi bước đi, khiến cho vô số người hoảng sợ, thân thể của bảy người cảnh giới Chủ Tế, trực tiếp tiêu tan trên trời, biến thành vô số bột vụn!
Tan biến đến cả hài cốt cũng không còn!
Từng ánh mắt, đầu tiên là kinh hãi, sau đó chuyển thành sợ hãi, rồi từ sợ hãi chuyển sang kinh ngạc!
Bảy người cảnh giới Chủ Tế, gần như đại diện cho sức mạnh cao nhất của Thiên Thần Giới, trừ những thủy tổ thần tộc thiên thần ra, thì bọn họ là người mạnh nhất.
Mà Diệp Thiên, trong nháy mắt giết chết bảy người cảnh giới Chủ Tế, không cần tốn sức, thậm chí đến cả ngón tay cũng không cần nhấc lên.
Sao có thể chứ?
Đây là sức mạnh gì?
Phải biết, một năm trước, Diệp Thiên ở trong cuộc so tài vạn tộc ở núi Kỳ Liên, Diệp Thiên đã phải tốn rất nhiều công sức, mới hoàn thành trận chiến, giết chết và đánh bại cảnh giới Chủ Tể - Diệp Nam Tiên.
Mà bây giờ, chẳng qua mới chỉ cách một năm, mà Diệp Thiên có thể chỉ trong hai bước, giết chết bảy người cảnh giới Chủ Tế, một năm này, sức mạnh của Diệp Thiên tăng lên, cực kì thần tốc!
Tất cả mọi người nhà họ Cổ, mới vừa phục hồi tinh thần sau khi bảy người cảnh giới Chủ Tế bị tiêu diệt, sau đó tất cả mọi người đồng loạt ôm quyền, hành lễ với Diệp Thiên.
“Cảm ơn Diệp thần nhân đã cứu nhà họ Cổ tôi!”
“Chào mừng Diệp thần nhân trở về!”
Một đám người bảo hộ từng bị phân tán vì nhà họ Cổ, lần nữa tụ tập một chỗ, giả vờ mình là một phần của nhà họ Cổ, mà Liêu Ưng Long - người đứng đầu tiên trong đám người bảo hộ của nhà họ Cổ, thậm chí còn lao lên phía trước, không còn hung hãn như trước nữa mà thay vào đó là một nụ cười đầy hiền hòa.
Diệp Thiên từ trên trời hạ xuống, rơi vào trong đại viện của nhà họ Cổ, Cổ Hoa và đám người trưởng lão của nhà họ Cổ vội vàng tiến lên tiếp đón.
Diệp Thiên gật đầu với đám người Cổ Hoa, rồi sau đó, ánh mắt quét về phía đám người bảo hộ của nhà họ Cổ.
“Mấy người đã là người bảo hộ của nhà họ Cổ, thì nên tận tâm với công việc, ra sức vì nhà họ Cổ!”
“Diệp Lăng Thiên tôi đảm bảo, chỉ cần mọi người ra sức vì nhà họ Cổ, thì từ nay về sau chắc chắn sẽ có được nhiều chỗ tốt, nhất định nhiều hơn so với những gì mọi người đã tưởng tượng!”
“Những người không muốn ra sức vì nhà họ Cổ, bọn tôi không ép buộc, bây giờ có thể rời đi!”
Diệp Thiên vừa mở miệng, mặc dù lời nói rất bình tĩnh, nhưng uy thế vừa chém chết bảy người cảnh giới Chủ Tế vừa rồi vẫn còn đó, ai dám không nghe theo chứ?”
Đám người bảo hộ không có bất kì do dự nào, rối rít tiến lên.
“Diệp Chủ Tế yên tâm, nhất định chúng tôi sẽ ra sức vì nhà họ Cố, đến chết mới thôi!”
Đám người Cổ Hoa, trên mặt tỉnh bơ, nhưng trong lòng rất hồi hộp.
Diệp Thiên vừa xuất hiện, đã hoàn toàn làm ổn định được tâm trí của đám người bảo hộ nhà họ Cổ.
Giải quyết chuyện đám người bảo hộ xong, Diệp Thiên mới nhìn về phía anh em nhà họ Cổ.
“Lam Nhan, Như Ngọc, hai người đến đây, tôi có mấy lời muốn nói với hai người!”
Hai người vội vàng tiến lên, mà lúc này Diệp Thiên, đột nhiên giơ tay lên, để trên đỉnh đầu hai người, hai luồng sáng, đi vào theo đường thần phủ của bọn họ, đồng thời một đạo truyền âm, rơi vào tai bọn họ.
“Đây là hạt giống chân lực hỗn độn, chân lực hỗn độn là sức mạnh của tổ tiên Cổ Cận Hồn của hai người, mặc dù sau khi tôi giảng hóa, sức mạnh thực sự của chân lực hỗn độn chứa trong đó chỉ còn dưới bốn phần, nhưng vẫn đủ để cho hai người tỏa sáng khắp Thiên Thần Giới, dẫn dắt nhà họ Cổ quật khởi!”
Hai người cảm thấy có hơi ấm truyền vào trong cơ thể, trong lòng càng cảm thấy kinh hãi.
“Chân lực hỗn độn?”