Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà tất cả điều này, chẳng qua chỉ cần thời gian…

Sau trận chiến chấn động của Diệp Thiên, tại cuộc so tài vạn tộc ở núi Kỳ Liên, nhà họ Cổ thành công chiếm vị trí đầu tiên trong bảng Thương Khung, tái hiện lại vinh quang năm đó của nhà họ Cổ, thậm chí còn thắng lợi hơn. Diệp Thiên đánh một trận, trước mặt vô số người, khiêu chiến thần tộc Hoàng Tuyền đang nắm giữ vị trí đầu tiên, và đánh bại ba người bảo vệ võ đài của thần tộc Hoàng Tuyền, thậm chí còn đánh chết Diệp Không Động, và Diệp Nam Tiên ở cảnh giới Chủ Tế, làm rung chuyển hoàn toàn Thiên Thần Giới.

Bây giờ, tất cả mọi người đều biết, nhà họ Cổ đang bảo hộ một vị chiến lực có sức mạnh vô song, đến ngay cả cao thủ có cảnh giới Chủ Tế cũng có thể giết chết. Những người trước đây coi thường nhà họ Cổ, thậm chí những thần tộc đã từng đè đầu cưỡi cổ nhà họ Cổ, giờ đây đã hoàn toàn mất đi tiếng nói. Trong vòng một tháng sau đó, vô số cao thủ kéo nhau đến Cổ Thành, đến thăm nhà họ Cổ, tất cả đều tiến cử mình và tự nguyện trở thành người bảo hộ của nhà họ Cổ, bỏ ra một phần lực vì nhà họ Cổ, chỉ để có chút hào quang trong bảng Thương Khung. Bây giờ, nhà họ Cổ, đã không còn là Thần tộc hiu quạnh không ai quan tâm, sau khi thu nạp rất nhiều cao thủ tán tu của Thiên Thần Giới, giờ đây nhà họ Cổ đã lắc mình, biến thành một trong những Thần tộc mạnh nhất, có đủ thực lực và uy tín để cạnh tranh với các thần tộc ngang hàng khác.

Trong nháy mắt, một năm lặng yên trôi qua, hiện tại Cổ Thành, đã cực kỳ sầm uất, thịnh vượng, vô số cao thủ đại năng đi qua bầu trời của Cổ Thành, đều tự động hạ xuống, không dám suồng sã.

Mà hôm nay, là kỉ niệm một năm nhà họ Cổ giành chiến thắng cuộc so tài vạn tộc, bên trong nhà lớn, tổ chức một bữa tiệc hoành tráng, bày ra một chiếc bàn dài, tộc trưởng Cổ Hoa, đang ngồi trên ghế chủ vị, đang nâng cốc chúc rượu những người bảo hộ nhà họ Cổ.

“Các vị, nhà họ Cổ chúng tôi có thể phồn vinh như ngày hôm nay, đều là nhờ có sự giúp đỡ của mọi người!”

“Những ai đang ngồi đây, đề là khách quý của nhà họ Cổ tôi, là một phần không thể thiếu của nhà họ Cổ, Cổ Hoa tôi, cảm ơn mọi người luôn yêu thương nhà họ Cổ, tại đây tôi kính mọi người một ly!”

Nói xong, ông ta uống một hơi cạn sạch.

Mặc dù những người có thực lực cường đại này luôn bảo hộ nhà họ Cổ, nhưng thực chất rất coi thường tu vi tứ tượng của Cổ Hoa, nhưng vì Diệp Thiên người mà một năm nay không xuất hiện, tất cả bọn họ đều phải vui vẻ mỉm cười, cạn ly.

Mà khi Cổ Hoa quay đầu, hai anh em Cổ Lam Nhan và Cổ Như Ngọc, tuy nâng ly cùng uống, nhưng trong lòng họ cảm thấy trống rỗng và buồn tẻ, rất khó chịu.

Bởi vì mọi thứ mà nhà họ Cổ có được như này hôm nay, đều do Diệp Thiên mang đến, nhưng Diệp Thiên không chỉ biến mất từ khi giúp nhà họ Cổ giành được vị trí đầu tiên trong bảng Thương Khung, mà bây giờ còn không xuất hiện trong buổi hội họp này.

Vốn dĩ mọi công lao trong việc này đều là của anh, anh mới là người có tư cách ngồi ở vị trí chủ tiệc.

“Anh!”

Cổ Như Ngọc nhìn Cổ Lam Nhan, ánh mắt sâu kín: “Anh nói thử xem, rốt cuộc Diệp thần nhân đã đi đâu? Anh ấy còn quay lại không?” Cổ Lam Nhan nhìn em gái mình đang xuất thần, thầm thở dài trong lòng, nhưng anh ta không đành lòng nói dối: “Diệp thần nhân và chúng ta, không phải người cùng cấp bậc, chuyện của anh ấy, chúng ta không thể nhúng tay vào, với nhà họ Cổ, anh ấy chỉ ra tay giúp đỡ, vì tình nghĩa tổ tiên mà tôi!”

“Có thể anh ấy sẽ không quay về nữa!”

Nghe được những lời này, thân thể mảnh dẻ của Cổ Như Ngọc run lên, sắc mặt lập tức tái nhợt, trong mắt tràn đầy thất vọng và bàng hoàng.

Cô ta sẽ không bao giờ được gặp lại người đã cõng nhà họ Cổ trên lưng đó nữa sao?

Mà ngay lúc cô ta nhận ra gì đó, người đàn ông mặc đạo bào, ngồi ở hàng thứ hai, đột nhiên đứng dậy.

Ông ta ném ly rượu sang một bên, ngước mắt, nhìn thẳng vào Cổ Hoa.

“Gia chủ, những người bảo hộ đang ngồi ở đây, lúc đến nhà họ Cổ đã nói rõ, chúng tôi đến là vì Diệp Chủ Tế!”

“Cho đến nay, chúng tôi vẫn luôn muốn gặp mặt anh ấy, nhưng mấy người lại nói anh ấy đang bế quan, không thể lộ diện, mà bây giờ đã qua một năm, anh ấy cũng không lộ diện dù chỉ một lần!” Đôi mắt người bảo hộ hơi nheo lại: “Gia chủ, tất cả chúng tôi chỉ muốn gặp Diệp Chủ Tế một lần, hôm nay là ngày kỉ niệm nhà họ Cổ giành được vị trí đầu tiên trên bảng Thương Khung, tiệc rượu lần này, anh ấy phải có mặt mới đúng, nhưng bây giờ, không nhìn thấy bóng dáng anh ấy đâu!”

“Liêu Ưng Long tôi cả gan hỏi một câu, rốt cuộc là Diệp Chủ Tế đang bế quan, hay căn bản gia chủ ông cũng không biết anh ấy đang ở đâu?”

Lời này vừa dứt, toàn bộ yến hội nhà họ Cổ, trở nên xôn xao. Mà trong lòng Cổ Hoa cũng run lên, vẻ mặt lập tức thay đổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK