Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nguyên Thần chỉ cần liên tục tung ra hai quyền là có thể trực tiếp đánh nát Vạn Cổ Hỗn Độn Thể của anh. Đến lúc đó, anh có thể phải đối mặt với nguy cơ cả cơ thể lẫn linh hồn của mình đều bị tiêu diệt.

Lùi một bước mà nói, cho dù anh dốc toàn lực câu giờ cho thần tử Hoàng Tuyền hai mươi hơi thở, hỗ trợ ông ta ngưng tụ sát chiêu, anh chắc chắn sẽ bị trọng thương.

Ai có thể bảo đảm thần tử Hoàng Tuyền dùng sát chiêu giải quyết Nguyên Thần xong sẽ không có ác ý với Diệp Thiên?

Đến lúc đó, anh đã bị thương nặng, làm sao có thể chống lại thần tử Hoàng Tuyền?

Nhất thời, động tác của Diệp Thiên chậm lại, thần tử Hoàng Tuyền thấy Diệp Thiên hồi lâu không phản ứng, ông ta cũng có hơi nóng nảy, vội vàng lên tiếng thúc giục.

Trong khi đó, Nguyên Thần nhìn thấy hết thảy, không ngừng chế nhạo.

"Bọn người phàm đúng là nực cười!"

"Muốn liên thủ khiêu chiến tôi, nhưng trong lòng lại ẩn chứa động cơ thầm kín, mỗi người đều có mưu đồ riêng!"

"Nếu trong lòng các người không thống nhất, các người có tư cách gì mà nói đến chuyện chung sức hợp tác? Có tư cách gì mà bàn luận đến chuyện sẽ đánh bại tôi?"

"Các người là do tôi sáng tạo, là tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ nhất. Hôm nay, tôi sẽ hoàn toàn hủy diệt các người!"

Khi lời nói của ông ta vừa dứt, những tiếng nổ sắc nhọn đột nhiên vang lên trong không gian tối tăm.

Bùm, thường được gọi là tiếng nổ siêu thanh, xảy ra khi một vật thể đạt tốc độ vượt quá tốc độ âm thanh, dẫn đến một tiếng nổ siêu âm lớn do ma sát mạnh với không khí.

Tuy nhiên, các vụ nổ trong không gian tối tăm này không phải là tiếng nổ siêu âm mà là một dạng va chạm và nén lại của các yếu tố không gian, tạo ra sự cộng hưởng hỗn loạn.

Nguyên Thần chỉ bước một bước, toàn bộ không gian tối tăm của Nguyên Thần sụp đổ, tạo thành một cơn cuồng phong và hỗn loạn vô tận, bóp méo cả thời gian và không gian.

Khai thác sức mạnh của sự hỗn loạn không gian và thời gian, ông ta bước lên sao trời vạn cổ, thể hiện phong thái vô song của một vị thần.

Chỉ bằng một cú đấm, cả thế giới rơi vào im lặng. Diệp Thiên và thần tử Hoàng Tuyền cảm thấy một luồng ánh sáng trắng lóe lên, áp lực áp đảo ngay lập tức áp sát họ. Xương cốt khắp cơ thể họ kêu cọt kẹt và rên rỉ, phát ra âm thanh thê lương căng thẳng không thể chịu nổi.

Ở trước mặt Nguyên Thần, đạo thể hoang cổ thật dễ bị tổn thương, không chịu nổi một đòn!

Diệp Thiên và thần tử Hoàng Tuyền đều bị bao bọc bởi sức mạnh xoắn vặn của thời gian và không gian hỗn loạn. Thời gian trong cơ thể bọn họ đang trôi qua rất nhanh, ngay cả đạo thể hoang cổ bất tử bất diệt cũng không thể chịu đựng được sự ăn mòn của những thời đại vô tận này, lộ ra những nếp nhăn và dấu hiệu lão hóa.

Mái tóc đen của thần tử Hoàng Tuyền chuyển sang bạc trắng, giữa hai lông mày xuất hiện những nếp nhăn hằn sâu. Trong chốc lát, ông ta biến thành một ông già lưng còng.

Còn Diệp Thiên, hai mắt cụp xuống, sinh lực giảm đến cực điểm. Thậm chí, mí mắt của anh cũng dần khép lại dưới sự tàn phá của thời gian và không gian hỗn loạn, làn da của anh bắt đầu khô đi, lộ rõ những nếp nhăn và lão hóa liên tục.

Hai người đều ý thức rõ ràng, nếu cứ tiếp tục như vậy, bọn họ sẽ hoàn toàn bị tiêu diệt trong sự ăn mòn của không gian hỗn loạn này!

Vào thời khắc mấu chốt này, một tia sáng chói đột nhiên bắn ra từ trong mắt Diệp Thiên. Chỉ biết anh truyền âm bằng thần niệm, âm thanh truyền thẳng vào màng nhĩ thần tử Hoàng Tuyền.

"Tôi sẽ chặn ông ta hai mươi hơi thở, ông tập trung ngưng tụ sát chiêu. Chúng ta phải đảm bảo một đòn quyết định!"

"Đây là cơ hội duy nhất của chúng ta!"

Lời cuối cùng vừa dứt, đồng tử của thần tử Hoàng Tuyền đột nhiên co rút lại. Diệp Thiên tránh sang một bên, đứng ở trước mặt ông ta. Sau đó, hào quang đầy màu sắc tỏa ra từ cơ thể Diệp Thiên, biến thành một hình dáng khổng lồ.

Thái Cổ Đan Thần!

Một tiếng gầm trầm phát ra từ miệng của Thái Cổ Đan Thần. Lòng bàn tay mở ra, ấn về phía dòng chảy thời gian và không gian hỗn loạn gần như không thể giải quyết được.

"Đan Hà Lưu Vạn Cổ!"

"Nghịch chuyển càn khôn!"

Trong khoảnh khắc, một mùi thơm của tiên dược tràn ngập không khí, tràn ngập không gian. Vô số đan dược màu vàng đỏ thẫm óng ánh bắn ra từ lòng bàn tay của Thái Cổ Đan Thần, đan xen, quấn quýt. Chúng hội tụ thành dòng sông dài tiên dược, chảy như đi vào cõi vĩnh hằng vô biên.


Vào lúc đó, dòng chảy thời gian và không gian hỗn loạn đột nhiên dừng lại!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK