Đúng lúc này, một bóng dáng phi thân tới, quỳ hai gối trước mặt ông ta.
"Hắc Ma đại nhân, chúc mừng đại nhân phá được phong ấn xuất quan!".
Người tới chính là Huyền Minh, ông ta hơi cúi đầu trước người đàn ông tráng kiện này, ánh mắt đầy sùng kính.
"Ồ?", người đàn ông cúi đầu nhìn Huyền Minh, sát khí trong mắt hừng hực, nhưng một lát sau bỗng toét miệng cười.
"Huyền Minh, hóa ra là cậu à?".
"100 nghìn năm không gặp, đã lên tới hóa thần rồi, không tệ!".
Huyền Minh giết hóa thần như ngóe mà lúc này cũng tỏ vẻ sợ sệt, chẳng khác nào học sinh đối mặt với giáo viên, lắc đầu liên tục.
"Hắc Ma đại nhân quá khen rồi, trước mặt Hắc Ma đại nhân thì chút tu vi này của tôi chỉ là muỗi thôi".
"Năm đó, đại nhân vì đại cục của Yêu Hoàng Điện mà quyết chiến với "Liễu Âm Thánh Giả" một trận ở đây, giết được ông ta nhưng lại bị ông ta phong ấn, mang lại 100 nghìn năm yên ổn cho Yêu Hoàng Điện chúng ta, đại nhân chính là đại công thần của Yêu Hoàng Điện!".
"100 nghìn năm trôi qua, hôm nay là ngày sức mạnh phong ấn do Liễu Âm Thánh Giả lập ra yếu nhất, nên tôi phụng lệnh của yêu hoàng đương nhiệm, dùng Yêu Hoàng Thánh Tượng Đồ tập kết máu thịt tươi mới của hơn chục nghìn tu sĩ này, giúp đại nhân thoát ra!".
"Lúc này, yêu hoàng và mấy vị trưởng lão đã bày sẵn rượu ở Yêu Hoàng Điện chờ đại nhân trở về, để đón gió tẩy trần cho đại nhân".
Người đàn ông cường tráng chính là Hắc Ma Yêu Thánh, từng là một trong những tu sĩ cảnh giới thánh nhân nổi danh hiển hách của Yêu Hoàng Điện.
Nghe xong những lời Huyền Minh nói, ánh mắt ông ta lóe lên một tia dao động, gật đầu.
"Các cậu có lòng rồi!".
Ông ta bị trấn áp ở đây 100 nghìn năm, sức mạnh kiệt quệ, khí huyết suy bại, nhưng vẫn dựa vào một thân ma khí, biến phần đáy núi Vân Vụ thành một ma trì sâu không thấy đáy, hấp thu khí huyết của rất nhiều sinh linh ở núi Vân Vụ làm chất dinh dưỡng, cứ thế kéo dài đến tận bây giờ.
Nhưng hôm nay, máu thịt tươi mới của hơn chục nghìn tu sĩ vào núi tìm kiếm báu vật chính là bước quan trọng nhất giúp ông ta thoát khỏi vây khốn. Nếu không nhờ vậy thì ông ta phải bị trấn áp ở đây ít nhất mấy chục năm nữa.
"Hắc Ma đại nhân, chúng ta đi luôn chứ?".
Huyền Minh xin chỉ thị của Hắc Ma Yêu Thánh.
Nhưng ông ta lại xua tay.
"Tôi đã thoát khỏi phong ấn, chuyện quay về Yêu Hoàng Điện không gấp".
"Bởi vì ở đây vẫn còn mấy con sâu chưa chết, mà máu thịt của một con trong số đó lại mang đến cảm giác vô cùng hấp dẫn với tôi".
Dứt lời, ông ta cúi đầu nhìn, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên đang đứng dưới đất.
Ông ta nhìn Diệp Thiên sắc mặt lạnh tanh, lè lưỡi liếm môi, đôi mắt ánh lên tia sáng vô cùng tham lam thèm khát. Ông ta tu Cửu U Ma Khí, tuy là Cửu U Ma Khí phiên bản nhược hóa rất nhiều, nhưng tương đồng với đặc tính của Cửu U Ma Khí, phải dùng giết nuôi giết, dùng máu thịt của sinh linh vạn vật để nuôi dưỡng bản thân.
Mà Phệ Thiên Trường Sinh Thể của Diệp Thiên có sức hút rất lớn đối với ông ta, sao ông ta có thể bỏ qua chứ?
"Ranh con, hãy giao máu thịt của cậu cho tôi đi!".
Ông ta mỉm cười, sau đó giơ bàn tay lên, khẽ ép về phía Diệp Thiên.
Tu vi của ông ta vô cùng mạnh mẽ, tuy bị giam cầm 100 nghìn năm, bây giờ vẫn trong trạng thái yếu ớt, nhưng vẫn là tu sĩ cảnh giới thánh nhân hàng thật giá thật. Cú đập tay này của ông ta đủ để đập nát bét một hóa thần thần phẩm một cách dễ dàng.
Diệp Thiên cảm nhận được sức mạnh ép tới cũng hơi biến sắc. Cậu biết mình không thể tránh, nếu cậu tránh đòn này, thì chắc chắn đám Long Huyền Tử, Long Tuyết Viên ở phía sau sẽ nát bét như tương.
Tuy cậu với những người này không thân không thích, nhưng dù sao cũng là đồng đội, cậu cũng không muốn trơ mắt ra nhìn bọn họ hóa thành cát bụi.
Huống hồ, Hắc Ma Yêu Thánh này vừa thoát ra đã có mục tiêu rõ ràng, muốn chén luôn thân xác của cậu, sao cậu có thể để đối phương được hời như vậy chứ?
"Muốn ăn máu thịt của tôi?".
"Cho dù ông là thánh nhân, thì hôm nay tôi cũng bắt ông phải trả giá!".
Diệp Thiên cười khẩy, sau đó không chút do dự, thần mang trong mắt lóe lên, một luồng quang ấn màu vàng nhạt xuất hiện trước mặt cậu, bị cậu bóp nát.
"Vù!".
Trong chớp mắt, một chưởng ấn khổng lồ màu xanh đội đất lao lên, đánh vào hư không trong ánh mắt chấn động của Huyền Minh.
"Vèo!".
Đòn này chặn được bàn tay đang ép xuống của Hắc Ma Yêu Thánh, hai luồng sức mạnh va vào nhau, núi Vân Vụ vốn đã hoang tàn lại nổ tung thành những mảnh vụn đầy trời.
Đám Long Huyền Tử, Long Tuyết Viên bị cuồng phong cuốn lấy, thổi về phía xa, nhanh chóng mất tăm mất tích.
Hiện trường chỉ còn lại một mình Diệp Thiên đang đứng ngạo nghễ, đôi mắt không cảm xúc nhìn Hắc Ma Yêu Thánh chằm chằm.
"Cậu... cậu cũng là thánh nhân?".
Giờ phút này, cuối cùng Hắc Ma Yêu Thánh cũng biến sắc.