Chương 3084
Kỷ Nhược Yên nghe thấy liền sững sờ, cảm thấy không biết nên làm gì cả, một lúc sau cô ta mới lắc đầu.
“Em không muốn bây giờ đi gặp họ!”.
“Mấy hôm nữa là anh rời khỏi trái đất rồi, em muốn chờ anh trở về trái đất rồi chúng ta sẽ cùng đi!”.
“Hơn nữa nếu người nhà anh biết có sự tồn tại của con chúng ta, mục tiêu sẽ càng lớn hơn, càng nhiều người biết càng phức tạp, khó tránh khỏi bị tiết lộ ra ngoài!”.
“Trước khi anh quay về, cứ để một mình em chăm sóc Kỷ Viêm đi, em sẽ cho nó toàn bộ sự yêu thương và bảo vệ để nó được lớn lên một cách an toàn và khỏe mạnh!”.
Khi Kỷ Nhược Yên nói, trong mắt lộ ra vẻ kiên quyết một cách chắc chắn, khiến ánh mắt của Diệp Thiên có hơi xao động.
Cậu im lặng một lúc lâu, rồi mới thở dài gật đầu.
“Đây quả thực là cách tốt nhất, chỉ là những ngày mà anh chưa trở về, em sẽ phải vất vả rồi!”.
Kỷ Nhược Yên hoàn toàn không để trong lòng, cô vỗ nhẹ vào vai Diệp Thiên, nói một cách rất hiếu chuyện: “Làm người phụ nữ của Đế Vương Bất Bại, là xác định đường sẽ không dễ đi!”.
Nói xong, cô ta khẽ đẩy Diệp Thiên ra, đẩy cậu về phía Tiếu Văn Nguyệt.
“Anh có thể gặp em là em đã mãn nguyện rồi!”.
“Thời gian anh rời khỏi trái đất chỉ còn vài ngày nữa, quãng thời gian này anh chắc chắn sẽ phải chào tạm biệt bạn bè người thân, mau đi đi, em và con nhất định sẽ chờ ngày anh quay về trái đất!”.
Hai mắt Diệp Thiên dịu dàng nhìn, tặng cho Kỷ Nhược Yên một cái ôm ấm áp sau đó đặt vào tay Kỷ Nhược Yên chiếc ngọc phù mà cậu luôn mang bên mình, sau đó mới thu tay lại.
“Yên tâm, anh sẽ trở về!”.
Nói xong, cậu nhìn Kỷ Viêm đang ngủ ngon với vẻ không nỡ, rồi cùng Tiếu Văn Nguyệt quay người rời đi.
Trên đường, Tiếu Văn Nguyệt đi bên cạnh Diệp Thiên, chờ một lúc không thấy Diệp Thiên nói năng gì, cô ta mới lên tiếng: “Chị Kỷ Nhược Yên đúng là một người biết đại thể, coi trọng việc lớn!”.
“Có chị ấy chăm sóc cho Kỷ Viêm, anh cứ yên tâm đi!”.
Diệp Thiên gật đầu, sự dao động trong ánh mắt đã bớt lại.
“Anh tin cô ấy, chỉ là…”, nói đến đây, cậu đột nhiên chững bước lại, như thể nhớ ra điều gì đó, sau đó lại mỉm cười với Tiếu Văn Nguyệt: “Tiểu Nguyệt, cùng anh đi tìm một người nhé!”.
“Tìm một người?”.
Tiếu Văn Nguyệt tò mò nói: “Anh muốn tìm ai vậy?”.
“Tim một người có đủ thực lực để âm thầm bảo vệ hai người họ, và sẽ không bị cô ấy phát hiện!”.
“Hơn nữa người này còn nợ anh một giao hẹn, lần này đúng lúc anh sẽ tính sổ hết luôn!”.
Nói xong, ánh mắt Diệp Thiên nheo lại, sức mạnh tinh thần giao tiếp với vạn vật đất trời, toàn bộ không gian trong trái đất đều liên kết lại với nhau hóa thành một chiếc mạng lưới vô hình lớn, hiện ra trong thần phủ của Diệp Thiên, bất kỳ chuyện gì xảy ra trong bất kỳ nơi nào trên trái đất đều không thể che giấu được sự cảm nhận của cậu.
Vô số tin tức đều nhanh chóng được thanh lọc trong đầu cậu, khoảng mười phút sau, hai mắt cậu mở bừng ra, một tia sáng lóe lên.
“Tìm thấy người đó rồi!”.