Mục lục
Cao thủ tu chân – Diệp Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Róc rách!”

Đan dược vô tận tụ lại thành Đan Hà róc rách, như thể từ nay đến vĩnh hằng, kết nối thời không, giao tiếp với thời gian, trực tiếp ngăn dòng chảy rối thời không.

Cơ thể Thượng Cổ Đan Thần vô cùng to lớn, mất đi phong ấn sức mạnh của Nguyên Thần, cuối cùng nó cũng có thể phát huy hết sức mạnh của mình.

“Phá!”

Sau khi Thượng Cổ Đan Thần xuất hiện, ông ta đánh một chưởng về phía Đan Hà.

Đan Hà chảy xiết bỗng sục sôi, gây ra sóng lớn cao vạn trượng, mỗi đợt sóng cuốn qua đều cắt đứt một tầng dòng chảy rối không gian, nhưng thoáng chốc dòng chảy rối không gian khổng lồ đã giảm xuống hơn một nửa.

Nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt Nguyên Thần hơi thay đổi.

“Ông là Tỉnh, tiểu đan đồng dưới tay Hỗn Độn?”

Chỉ một chốc, Nguyên Thần khinh thường cười nhạo.

“Ông là người đã chết, nhưng lại luyện thành hiện tượng kỳ lạ của Hỗn Độn bằng tàn niệm mà cũng dám đến ngăn cản tôi sao?”

“Đúng là không biết tự lượng sức mình?”

Vừa dứt lời Nguyên Thần tung ra một quyền.

“Ầm ầm!”

Vô số gợn sóng bỗng xuất hiện trong không gian tối tăm, không gian xung quanh sụp đổ từng chút theo đường đi của nắm đấm của Nguyên Thần, sau đó lao nhanh đến chỗ Diệp Thiên và Thượng Cổ Đan Thần.

“Đan Thần tiền bối, chúng ta lên”.

Ánh mắt Diệp Thiên rất bình tĩnh, không hề có sự dao động, ngay lúc không gian đang sụp đổ sắp ép hai người vào giữa, Diệp Thiên bước ra một bước.

Chỉ thấy anh vừa bước ra, màu sắc sao trời trên người dâng lên, sau khi tiếp đất, anh giẫm mạnh vào trên khoảng không vỡ vụn.

“Dong!”

Không gian sụp đổ dừng lại trước mặt anh, như thể lúc này thời không đã ngưng tụ lại, sau đó Diệp Thiên chưởng một đòn, nắm chặt năm ngón tay, đấm mạnh một cú.

Ba cánh hoa hợp lại trên đỉnh đầu anh, biến thành một nụ hoa chuẩn bị nở.

Thân xác, linh năng, thần niệm!

Ngay lúc này sức mạnh của ba thứ này hợp lại thành một.

Tam nguyên quy nhất!

“Gào!”

Đòn tấn công của Diệp Thiên như một con rồng giận dữ lao ra biển khơi, tạo ra một tiếng rồng gầm vang vọng trong không gian tối tăm này.

Lực tấn công của anh đã đẩy vô số không gian bị phá vỡ đi, sau đó nó va chạm trực diện với đòn tấn công của Nguyên Thần.

“Ầm!”

Hai luồng sức mạnh va chạm vào nhau, chỉ trong một chốc ngắn ngủi, ánh mắt Diệp Thiên thay đổi.

“Phụt!”

Anh phun ra một ngụm máu, cánh tay phát ra tiếng răng rắc, lòng bàn chân liên tục bị bị lùi về sau trong hư không, để lộ ra hai vết không gian khá sâu.

Ngũ khí triều nguyên của Diệp Thiên cộng thêm tam hoa tụ đỉnh mà vẫn không ngăn được đòn tấn công của Nguyên Thần, vẫn bị ông ta đánh lùi về sau.

Thấy thế, ánh mắt Thượng Cổ Đan Thần khẽ giật, gầm lên một tiếng.

“A!”

Cơ thể cao cả vạn trượng, phát ra những tiếng gầm như thể đến từ Vạn Cổ, rung chuyển trời đất, tinh hà vũ trụ đều rung chuyển dữ dội trong tiếng gầm của anh.

Sau đó chỉ thấy hai tay anh nắm lại, hai ngọn lửa cháy hừng hực xuất hiện giữa lòng bàn tay, rực lửa, sáng đỏ.

Thần tử Hoàng Tuyền đứng sau Diệp Thiên và Thượng Cổ Đan Thần, tay phải đang nhanh chóng ngưng tụ linh năng trời đất ở xung quanh, tích lũy sát chiêu cuối cùng, ông ta nhìn chằm chằm ngọn lửa trong lòng bàn tay Thượng Cổ Đan Thần.

“Đây là ngọn lửa mạnh nhất vũ trụ - Bát Hoang Kim Diệm?”

Trong vũ trụ có hàng ngàn ngọn lửa, đã là lửa thì vẫn được phân chia cao thấp, mạnh yếu, Bát Hoang Kim Diệm này là Hỏa Diệm Đế Vương của đệ tam trọng thiên, mạnh nhất trong các loại lửa, có thể hủy diệt mọi thứ, làm tan chảy các vì sao.

Thần tử Hoàng Tuyền đã từng tốn rất nhiều thời gian để đi tìm loại ngọn lửa này, vì Bát Hoang Kim Diệm này là ở đệ tam trọng thiên, được sinh ra tự nhiên của vạn pháp, không ở trong tầm kiểm soát của Nguyên Thần.


Chỉ là ông ta không ngờ ngọn lửa mạnh nhất mà ông ta vẫn chưa tìm được lại ở trong tay Thượng Cổ Đan Thần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK