Chương 2854
“Đây là ma khí lan tràn trong hang ma phương Tây, có thể ăn mòn tâm trí người khác, khiến người đó rơi vào sự điên cuồng và sát phạt!”.
Diệp Thiên thản nhiên nói, ánh mắt lại nhìn lướt qua Lăng Uyên Thần Kiếm.
Lăng Uyên Thần Kiếm đứng đầu trong các thần binh chính đạo ở Địa Cầu, tràn đầy chính khí hạo nhiên, hoàn toàn đối lập với ma khí tà ác này. Vì vậy, khi cảm nhận được ma khí ở nơi này, Lăng Uyên Thần Kiếm mới có phản ứng mạnh như vậy.
‘Ma khí?”.
Lí Thanh Du và Kỷ Nhược Yên nghiêm nghị nhìn lại: “Vậy chúng ta làm sao qua đó?”.
“Theo sát tôi!”.
Diệp Thiên không nhiều lời, chỉ chậm rãi đi đến bên rìa thế giới ma khí, sau đó bước ra một bước.
Theo bước chân cậu đặt xuống, ma khí tầng tầng lớp lớp ở phía trước giống như gặp phải khắc tinh, tản ra hai bên, chừa ra một lối đi đủ cho ba bốn người sóng vai nhau đi qua.
Lí Thanh Du và Kỷ Nhược Yên thấy vậy đều ngạc nhiên vô cùng. Bọn họ không ngờ Diệp Thiên có thể khiến ma khí sợ như sợ hổ, thực lực này đúng là
chỉ có thể dùng từ kinh hãi thế tục để hình dung.
Hai người đang định đi theo bước chân của Diệp Thiên, nhưng đúng lúc đó lại có thay đổi bất thường xảy ra.
“Soạt!”.
Ban đầu ma khí chừa ra một lối đi, sau một thoáng yên tĩnh ngắn ngủi thì bỗng chuyển động kịch liệt.
Ma khí kéo tới ùn ùn, giống như hai đợt sóng biển khống Tô, từ hai bên trái phải Tân lượt đố ập về phía Diệp Thiên.
‘Hả?”.
Diệp Thiên thầm kinh ngạc, Phệ Thiên Ma Lực theo đó lan ra. Cậu muốn dùng sức mạnh của mình xua tan đám ma khí này, nhưng Phệ Thiên Ma Lực màu đỏ đen hiện ra lại không tạo thành
màu đỏ đen hiện ra lại không tạo thành chút cản trở nào với ma khí xung quanh. Ngược lại, ma khí ở xung quanh giống như tìm được tổ chức và lãnh đạo, điên cuồng đổ về phía này, quấn quýt với Phệ Thiên Ma Lực, xâm nhập vào xương cốt trong cơ thế Diệp Thiên với tốc độ khó có thể dùng lời để hình dung.
“Cái gì?”.
Diệp Thiên không ngờ tới hình thức này, con mắt đỏ sẫm của cậu thoáng chốc trở nên quỷ dị hơn, trong mắt như có ngọn lửa phẫn nộ đang bốc cháy hừng hực.
Da dẻ vốn trắng nõn của cậu bỗng chốc trở nên đỏ thẫm. Khí tức vô cùng điên cuồng lan ra từ cơ thể cậu. Cây đại thụ chọc trời trong vòng mấy chục trượng xung quanh đều bị sức mạnh khủng khiếp chấn nát vụn.
Lí Thanh Du và Kỷ Nhược Yên chỉ cảm nhận được gió mạnh thổi vù vù trước mặt, lao thẳng về phía bọn họ. Hai người cứ ngỡ mình cũng sẽ bị sức mạnh điên cuồng ấy cuốn lấy, nhưng khi luồng sức mạnh đó đến gần bọn họ thì lại chuyển hóa thành một loại sức mạnh êm dịu, không hề làm bọn họ bị thương.
Lúc này, trước mắt Diệp Thiên là một thế giới toàn màu đỏ.
Đây là lần đầu tiên cậu gặp phải tình huống này từ khi cậu bắt đầu con đường võ thuật đến nay. Lòng cậu vững như đá, cho dù là ảo cảnh cũng không thể lay động mảy may, nhưng lúc này, ma khí vô biên lại khiến cơ thể cậu xảy ra thay đổi khác lạ trước nay chưa từng có.