- Gặp qua tiền bối.
Từ lão đầu nhìn hắn, ánh mắt đột nhiên lóe sáng, tiếp đó lại ẩn xuống, ho khan một chút nói:
- Thiếu nhỉên, ngươi luyện thành sáu pháp quy nhất?
Lăng Hàn cả kinh, bật thốt lên:
- Làm sao tiền bối biết?
- Ha hả, nếu không như vậy, lực lượng của ngươi làm sao có thể ở trong một tháng ngắn ngủi cường đại lên một mảng lớn?
Từ lão đầu hỏi ngược lại.
Lão đầu có thể nhìn ra lực lượng cụ thể của mình sao?
Lăng Hàn gật đầu nói:
- Tiền bối quả nhiên nhãn lực cao minh, vãn bối bội phục.
Từ lão đầu cười ha hả nói:
- Bất quá tiểu tử, tình cảnh của ngươi không ổn nha.
Lăng Hàn cũng cười cười nói:
- Không có cách nào, vãn bối còn chịu được.
Từ lão đầu nhìn chằm chằm Lăng Hàn, qua một hồi lâu mới nói:
- Lão nhân có một môn pháp thuật không tính quá lợi hại, ngươi có hứng thú học hay không?
Lão nhân này tuyệt đối là cường giả, hắn nói không coi là quá lợi hại, vậy khẳng định là khiêm tốn.
Lăng Hàn vội vàng nói:
- Xin tiền bối chỉ giáo.
Từ lão đầu nhắm hai mắt lại, như chợp mắt, thời điểm Lăng Hàn cho là hắn muốn ngủ, hắn mới đột nhiên mở miệng nói:
- Môn bí thuật này tên là Thất Sát Trấn Hồn Thuật, lấy lực lượng thần hồn trùng kích đối thủ, có thể làm cho đối phương rơi vào trong mê mang ngắn ngủi. Thần hồn của ngươi càng cường đại, càng kiên cố, như vậy có thể tạo thành ảnh hưởng lại càng lớn.
Lăng Hàn vui mừng không thôi, thần hồn của hắn rất cường đại, cũng rất kiên cố, nhưng không có kỹ xảo nào có thể để thần hồn phát huy ra hiệu quả.
Ở dưới tác dụng của Luân Hồi Trà, thần hồn của hắn vượt xa Phá Hư tầng chín thông thường, mà hắn lại tu luyện Bất Diệt Thiên Kinh tầng thứ hai, thần hồn cũng càng ngày càng kiên cố.
Nếu hắn học được Thất Sát Trấn Hồn Thuật mà nói, dưới không phòng bị, ngay cả Sơn Hà Cảnh cũng có thể trúng chiêu, bị hắn làm mê mang.
Mà hiệu quả lớn nhất là cái gì?
Trong nháy mắt tê dại, mặc kệ thời gian ngắn bao nhiêu, nhất định sẽ rơi vào trạng thái vô ý thức, vậy hắn có thể thu đối phương vào trong Hắc Tháp.
Vào Hắc Tháp, vậy hắn có thể chúa tể tất cả!
Ngươi nói, Lăng Hàn có thể không kinh hỉ sao?
- Bất quá tiền bối, ta không có ý bái sư.
Lăng Hàn nói.
Từ lão đầu cười cười nói:
- Chỉ là thuật pháp không vào mắt mà thôi, coi như lão nhân nhìn ngươi thuận mắt, dạy cho ngươi.
- Tạ ơn tiền bối!
Lăng Hàn nghiêm nghị nói, dừng một chút hắn lại nói.
- Ngày khác nếu vãn bối có địa phương giúp được, nhất định sẽ không chối từ!
Từ lão đầu cười ha hả, gật đầu nói:
- Tốt, có khi ngày nào đó ngươi thật có thể giúp lão nhân a.
Lăng Hàn biết, trên đời không có vô duyên vô cớ hận, cũng không có vô duyên vô cớ yêu, muốn nói đối phương yêu tài mới truyền thụ cho hắn môn Thất Sát Trấn Hồn Thuật này, Lăng Hàn sẽ không tin, dù sao mới chỉ thấy qua hai lần mà thôi.
Nhưng môn bí pháp này nghe rất thích hợp hắn, để hắn cự tuyệt không được.
- Ngươi qua đây.
Từ lão đầu nhìn Lăng Hàn gật đầu.
Lăng Hàn đi tới, Từ lão đầu đưa ngón tay ra, đầu ngón tay có một đoàn bạch quang chớp động, nhấn về trán của hắn.
Đây là rất nguy hiểm, nếu như Từ lão đầu mang theo sát ý, nhẹ nhàng nhấn một cái, Lăng Hàn ngay cả cơ hội trốn vào Hắc Tháp cũng không có, trực tiếp hồn phi phách tán.
Lăng Hàn chọn tin tưởng, bởi vậy, hắn ổn lập như núi.
Ngón tay của Từ lão đầu nhấn đến, ông… trong đầu Lăng Hàn cuồn cuộn lên vô số tự phù.
Mỗi một chữ đều cực kỳ phức tạp, không thể lấy ngôn ngữ để diễn tả, để giải thích, như một bộ phận của Thiên Địa Đại Đạo, là một loại quy tắc, chỉ có thể hiểu mà không cách nào dạy bằng lời.
Lăng Hàn ngồi xuống, không nhịn được đi lục lọi, tìm tòi, mỗi khi có một chút tiến bộ, hắn đều vui không tự kìm hãm được. Nhưng ngay lúc hắn nhập thần, vai lại bị vỗ một cái, cắt đứt suy nghĩ của hắn.
Hắn mở mắt ra, chỉ thấy Từ lão đầu cười cười với hắn, nói:
- Ngươi đã minh tưởng ba ngày, ngày hôm nay hẳn có một ước hội a?
Lăng Hàn cả kinh, đã đi qua ba ngày, làm sao cảm giác tựa như chỉ trong nháy mắt?
Hắn gật đầu, nói:
- Tạ ơn tiền bối, ngày khác sẽ tới bái phỏng.
- Đi thôi.
Từ lão đầu phất phất tay.
Lăng Hàn vừa đi về phía Thiên Phong Sơn, vừa dư vị Thất Sát Trấn Hồn Thuật, mỗi qua một lát cũng làm cho hắn cảm thụ sâu một ít, không khỏi hưng phấn, hận không thể lập tức xoay người lại, hảo hảo suy tính môn bí pháp này một chút.
Thất Sát, Trấn Hồn, đây thật ra là bí pháp có hai giai đoạn.
Tiểu thành là Trấn Hồn, lấy thần niệm đi oanh kích đối thủ, làm cho ý thức của đối phương tê liệt, này ở trong chiến đấu cơ hồ là trí mạng.
Nếu như hai người thực lực tương đương, thậm chí, thực lực của ta còn yếu hơn, nhưng ta đánh ra Thất Sát Trấn Hồn Thuật, để ngươi tê liệt một chút, sau đó cho một kiếm, thì có khả năng trực tiếp định thắng cục.
Bất quá, thực lực sai biệt quá lớn, thì còn chưa kịp xuất kiếm đối phương đã tỉnh lại.
Không có biện pháp, đây chỉ là vũ kỹ, không phải thần thông nghịch thiên, có thể cho ngươi không nhìn cảnh giới võ đạo.
Nhưng sau khi đại thành, trực tiếp giết hồn diệt phách, Thất Sát tổng cộng phân bảy tầng, một tầng lợi hại hơn một tầng, nhưng mà, đối với thần hồn bản thân cũng có yêu cầu cực cao, nếu không thể trui luyện thần hồn bản thân kiên cố không gì sánh được, thì làm sao phong, chém thần hồn của người khác?
Sau khi tu thành Võ Đạo Chi Tâm, liền có năng lực chém thần hồn của đối phương, bất quá đây có hiệu quả tốt nhất với tà vật, tỷ như Thi Binh, nhưng đối với sinh linh bình thường, Võ Đạo Chi Tâm càng nhiều hơn chính là một loại đánh giá, biểu hiện ở trên đả thương địch thủ không quá rõ ràng.
Môn bí thuật này có khả năng chính là từ Võ Đạo Chi Tâm diễn biến ra, tiến thêm một bước khai phát tác dụng của thần hồn.
Vừa đi vừa nghĩ, hắn đi tới dưới Thiên Phong Sơn.
Đây là một trong ba ngọn núi của học viện, ở giữa sườn núi có một bình đài, là nơi tiến hành so tài, nền đá cũng trải qua gia cố, ngay cả Sơn Hà Cảnh Đại viên mãn cũng rất khó phá hư.
Bằng không đánh xong một trận lại tu bổ, này có phiền hay không?
- Lăng Hàn tới!
Thấy Lăng Hàn từ chân núi đi tới, tất cả mọi người hưng phấn kêu lên.
Sinh tử đấu, ở trong lịch sử học viện rất ít xuất hiện. Mà học sinh nơi này đều trẻ tuổi, khả năng trước kia một mực vùi đầu khổ tu, thậm chí ngay cả một lần kinh nghiệm thực chiến cũng không có, vì vậy đối với chảy máu, mất mạng có chờ đợi không rõ.
---------------