Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng cái này không có cảm giác quái chút nào dị, trái lại làm cho nàng tràn ngập phong tình mê người, như liệt diễm, lại phảng phất như băng sương, tập trung vẻ đẹp không giống vào một thân, cho dù là khổ hạnh tăng cũng tim đập thình thịch.

Mị lực của nàng, đã vượt qua cấp độ đẹp.

Chỉ lấy dung mạo mà nói, vị Cung chủ trước kia của Côn Bằng Cung không kém nàng, thậm chí còn cao quý hơn mấy phần, nhưng nói đến sức mê hoặc đối với nam nhân, vậy thế gian tuyệt không ai sánh bằng vị nữ hoàng này!

Chí ít cho tới bây giờ, Lăng Hàn còn chưa từng thấy nữ nhân nào hơn nàng.

Chẳng trách Trụ Thiên Hoàng, Bích Lạc Hoàng đều sẵn lòng vì nàng từ bỏ giang sơn xã tắc, đây quả thật là nghiêng nước nghiêng, mạnh như đám người Trụ Thiên Hoàng, khẳng định nhìn thấu khí tức hỗn độn trên người Loạn Tinh nữ hoàng a.

Tin tưởng Tinh Thần cảnh cũng có thể làm được, truyền thuyết đám người Tả Tướng vào triều cũng không dám nhìn Loạn Tinh nữ hoàng, khẳng định là sợ nhìn nhiều sẽ làm ra "việc ngốc" a.

Nhưng hiện tại, một vưu vật tuyệt sắc như thế, cảnh giới lại bị cắt, chỉ cần Lăng Hàn sẵn lòng, hoàn toàn có thể đoạt vị nữ hoàng này, hấp dẫn như vậy... có nam nhân nào chống được?

Loạn Tinh nữ hoàng hiển nhiên cũng biết điểm ấy, nàng không chút biến sắc, nhưng cả người tỏa ra khí tức Viễn cổ Hồng Hoang, thật giống như muốn phá cấm chế của Vô Tương Thánh Nhân, khôi phục tu vi mạnh mẽ của nàng.

Từng hư ảnh đại xà xuất hiện ở sau lưng nàng, mỗi một con đều lớn hơn núi cao, không, còn muốn lớn hơn Tinh Thần, phảng phất há miệng là có thể cắn nuốt mất một ngôi sao.


- Cửu Xà! Ngươi là Cửu Xà Tộc!

Thanh âm của Vô Tương Thánh Nhân đột nhiên vang lên, tràn ngập hưng phấn cùng kinh hỉ.

- Ha ha ha, chẳng trách vừa nãy bản tôn cảm thấy hơi thở của ngươi giống như đã từng quen biết, hóa ra là Cửu Xà trong truyền thuyết!

- Huyết mạch như vậy, lại thêm bản tôn dạy dỗ, đồ đệ tương lai của bản tôn tất nhiên là đệ nhất thiên hạ!

Cửu Xà Tộc?

Trong lòng Lăng Hàn buồn bực, nghe Vô Tương Thánh Nhân hưng phấn, Cửu Xà Tộc hẳn vô cùng mạnh mẽ, đáng tiếc hắn chưa từng nghe nói.

Loạn Tinh nữ hoàng không hề bị lay động, chỉ trùng kích cấm chế trên người.

- Tiểu cô nương, không nên uổng phí khí lực, tuy ngươi nắm giữ huyết mạch Cửu Xà, nhưng dù sao mới chỉ là Tinh Thần cảnh, mà bản tôn là Sáng Thế Cảnh! Sáng Thế là Thánh, ngươi cùng bản tôn chênh lệch quá to lớn, một ý nghĩ của bản tôn liền có thể trấn áp bầu trời, bày xuống cấm chế há là ngươi có thể giải trừ?

Vô Tương Thánh Nhân nói.

Loạn Tinh nữ hoàng không chịu nhận mệnh, nàng là một đời bá chủ, làm sao cũng không thể bó tay chịu trói.

- Tiểu tử, còn đứng ngây ra đó làm gì, nhanh một chút a, nữ nhân xinh đẹp như vậy ngươi cũng không động tâm, ngươi sẽ không phải là thái giám chứ?

Vô Tương Thánh Nhân cố ý châm lửa.

Lăng Hàn cười hì hì nói:

- Thực sự là Hoàng Đế không vội thái giam vội a.

- Đệt!

Vô Tương Thánh Nhân có chút tức giận, hắn đường đường là Thánh Nhân, nếu không phải hiện tại chỉ còn dư lại một đạo tàn hồn, chỉ có thể hi vọng Lăng Hàn cùng Loạn Tinh nữ hoàng sinh ra một đồ đệ mạnh nhất cho hắn, hắn cần phải khách khí sao?

Lăng Hàn nhìn Loạn Tinh nữ hoàng nói:

- Ngươi không cần lo lắng, tuy ta không phải loại chỉ chung thủy với một người, nhưng cũng không phải loại gặp nữ nhân liền có ý chiếm đoạt.

Loạn Tinh nữ hoàng có chút xấu hổ, nàng từ trước tới nay vẫn cao cao tại thượng, không cần người khác đồng tình hay bố thí. Nếu không phải tu vi bị áp chế, nàng tùy ý một kích liền có thể cắt Lăng Hàn thành mảnh vỡ.

Nhưng người ở dưới mái hiên, không thể không vúi đầu, nàng không giải được cấm chế trên người, thì thật cần xem sắc mặt của Lăng Hàn, bằng không nếu Lăng Hàn cường bạo nàng, nàng cũng chỉ có liều ngọc đá cùng vỡ.

- Tiểu tử, miệng rất cứng a, không biết ngươi có thể kiên trì bao lâu, bản tôn ngược lại không vội, cũng các ngươi mười năm trăm năm kéo dài là được rồi.

Vô Tương Thánh Nhân rất vô lại nói.

Nói xong, tiếng nói của hắn không vang lên nữa, thật giống như không muốn phản ứng hai người Lăng Hàn.

Một ngày, hai ngày, ba ngày, thời gian lặng yên trôi qua, trong không gian tầng thứ chín, cũng chỉ có Lăng Hàn cùng Loạn Tinh nữ hoàng, cô nam quả nữ.

Lăng Hàn chưa bao giờ cho rằng mình là tấm gương đạo đức, nhưng đại trượng phu có cái nên làm có việc không nên làm, coi như mị lực của Loạn Tinh nữ hoàng to lớn hơn nữa, hắn cũng sẽ không cường bạo một "cô gái yếu đuối".

Đây là một vấn đề nguyên tắc, giới hạn là không thể đánh vỡ.

Mỗi ngày hắn đều tu luyện, trong cơ thể có Ma nguyên, sinh mệnh tinh khí nơi này cực kỳ cường thịnh, tu vi tiến cảnh của hắn chắc chắn sẽ không chậm.

Chỉ tiếc, hắn không thế tiến vào Hắc Tháp, bằng không lại thêm Luân Hồi Thụ ngộ đạo, tiến bộ của hắn sẽ càng nhanh hơn.

Dù như vậy, hắn cũng tiến triển cực nhanh, tốc độ tiến cảnh tuyệt đối đáng sợ.

Mười ngày, hai mươi ngày, một tháng.

Lăng Hàn cùng Loạn Tinh nữ hoàng có thể nói nước giếng không phạm nước sông, tuy hai người cùng ở một phòng, nhưng căn bản không có nói câu nào.

Nữ hoàng đại nhân rất ngạo kiều a!

Lăng Hàn thầm nói, phải biết hắn nhịn được không xuống tay với nàng, vậy cần tự chủ bao lớn?

- Lão già thối tha! Lão già thối tha!

Lăng Hàn lớn tiếng kêu lên.

- Tiểu tử thúi, ngươi gọi bản tôn là gì?

Vô Tương Thánh Nhân tức giận nói.

- Ngươi già mà không đứng đắn, tự nhiên là lão già thối tha.

Lăng Hàn cười nói.

- Ta nói lão già thối tha, những người khác đâu?

- Ngươi không cố gắng làm tân lang, quản những người khác làm gì?

Vô Tương Thánh Nhân hừ hừ nói, có vẻ không hài lòng, nếu không phải hắn chỉ còn dư lại một đạo tàn hồn, nói không chắc ngay cả hắn cũng động lòng với Cửu Xà nữ.

- Xem ra tiểu gia trong thời gian ngắn là không thể rời đi, ngươi giúp ta nói với mấy bằng hữu, bảo bọn họ đi trước, không cần lo lắng cho ta.

Lăng Hàn nói.

- Tại sao bản tôn phải giúp ngươi?

Vô Tương Thánh Nhân bất mãn nói, hắn đã từng là Thánh nhân, hiện tại lại phải truyền lời thay một tiểu bối, đây cũng quá mất mặt đi.

Lăng Hàn cười to nói:

- Hiện tại là ngươi muốn cầu cạnh ta, vậy thay ta làm một ít sự tình không phải nên sao? Huống hồ, đây là chuyện giữa ta và ngươi, hà tất liên lụy tới người khác?


- Tiểu tử thúi!


Vô Tương Thánh Nhân lẩm bẩm một câu.


- Được rồi, bản tôn sẽ thay ngươi chuyển cáo nữ nhân kia, chà chà, không thấy được, ngươi còn là một tình chủng nha.


---------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK