Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Hắn thật thành công sao?

Có người nói thầm.

- Thật sự sắp thành công, gia hỏa này sẽ trở thành Đan sư trẻ tuổi nhất lịch sử.

- Ách, Lạc Quân ngồi vị trí này chưa nóng chỗ đã chắp tay dâng tặng hay sao?

- Quái vật như vậy tới từ nơi nào? Ta không tin có một thiên tài đột nhiên xuất hiện như vậy.

Tất cả mọi người đều phát điên, mặc dù Đan đồ trong Thánh Dược đường có một đống lớn, nhưng số lượng Đan sư chỉ khoảng mấy trăm, có thể thấy được trở thành Đan sư khó cỡ nào. Cho nên mỗi một Đan đồ có thể trở thành Đan sư đều bị người ta biết rõ, nhưng chỉ có mấy người nổi danh mà thôi.

Bây giờ lại là đột nhiên xuất hiện một gia hỏa càng xa lạ, hết lần này tới lần khác yêu nghiệt đến rối tinh rối mù, vừa vào đã luyện chế Hóa Cơ đan, thể hiện ra tiềm lực thành tựu Đan sư Thiên cấp.

Đường Nghiêm càng cảm thấy hứng thú, hắn là kỳ lân tử của Đường gia, tương lai nhất định kế thừa vị trí gia chủ Đường gia, cho nên hắn phải suy nghĩ như nhân vật gia chủ tương lai Đường gia, hắn thấy Lăng Hàn đáng giá hắn đầu cơ kiếm lợi.

Hắn không hiểu đan đạo nhưng lại không phải kẻ điếc, tự nhiên nghe được người khác nói gì, biết có thể luyện chế Hóa Cơ đan ý nghĩa ra sao.

Nếu Đường gia có thể giao hảo với Đan sư Địa cấp thượng phẩm thậm chí Đan sư Thiên cấp, địa vị sẽ càng vững như bàn thạch, thực lực tăng mạnh.

Tại sao hắn giao hảo với Lạc Quân, cũng vì nguyên nhân này.

Thời gian không ngừng trôi qua, Lăng Hàn vẫn ổn định cục diện, không có chút dấu hiệu nổ lô.

Sắc mặt Lạc Quân xám xanh, hắn có một loại dự cảm, Lăng Hàn thật sự thành công.

Hắn hận.

Thiên tài như ngươi đi tinh cầu nào không được? Cho dù đi tới nơi nào cũng trở thành thiên chi kiêu tử, minh tinh lấp lánh không gì sánh được, nhưng hết lần này tới lần khác chạy tới chỗ của hắn, làm hào quang của hắn lu mờ ảm đạm, thậm chí hắn sắp trở thành chuyện cười.

Vì cái gì? Vì cái gì? Vì cái gì?

Hắn siết chặt quả đấm, nếu như có thể hắn nhất định sẽ xông vào luyện đan thất giết Lăng Hàn.

Ba giờ sắp qua đi, bỗng nhiên Lăng Hàn đưa tay vỗ một cái, tám viên đan dược lăng không bay lên, hắn lập tức rót lực lượng tiên cơ vào sau đó dung nhập vào đan dược, đây là một bước cuối cùng luyện chế Hóa Cơ Đan.

Người khác luyện chế Hóa Cơ đan khó khăn, Lăng Hàn lại luyện rất dễ dàng.

- Thành đan!

- Không có nổ lò, xong rồi.

- Hóa Cơ đan đấy!

- Thiên tài, tuyệt đỉnh thiên tài!

Tất cả mọi người hô to giống như gặp quỷ.

Trên thực tế cũng đúng là như vậy, trong lịch sử Nguyệt Hoa tinh chưa từng xuất hiện Đan sư có thể luyện chế Hóa Cơ đan, nó đã sớm vượt qua cảnh giới Trúc Cơ, không có lực lượng Trúc Cơ thì làm sao luyện thành Hóa Cơ đan?

Xưa nay chưa từng có, cực kỳ trâu bò!

Lúc Lăng Hàn đi ra, hiện trường lặng ngắt như tờ, ánh mắt tất cả mọi người nhìn hắn mang theo một tia sùng bái.

Không có người nào là đồ ngốc, mặc dù Lăng Hàn và Lạc Quân đều trở thành Đan sư cùng một ngày, hơn nữa đều phá vỡ ghi chép Đan sư trẻ tuổi nhất, nhưng so sánh với nhau sẽ rõ ràng, Lăng Hàn trẻ hơn Lạc Quân, hơn nữa Lăng Hàn luyện chế là Hóa Cơ đan, tương lai chí ít cũng trở thành Đan sư Địa cấp thượng phẩm.

Còn có ai dám đắc tội Lăng Hàn?

- Chúc mừng chúc mừng!

- Siêu cấp thiên tài, quá trẻ tuổi!

- Tương lai có cơ hội trở thành Đan sư Thiên cấp.

Mọi người cùng nói lời ca tụng, lời buồn nôn cỡ nào cũng dám nói, hoàn toàn quên trước đó mình chèn ép Lăng Hàn thế nào.

- Chúc mừng.

Một tên Đan sư đi tới chắp tay chúc mừng Lăng Hàn.

- Còn không biết tên đạo huynh.

- Lăng Hàn.

Tên Đan sư gật gật đầu, lại nói:

- Lăng Đan sư đến từ nơi nào?

- Giáp Nguyên phủ.

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng.

A?

Mọi người nghe xong đều ngây ngẩn cả người.

Khó trách trước kia chưa từng nghe qua tên Lăng Hàn, người có thiên phú đan đạo cao dọa người, bởi vì đối phương là hạt nhân Giáp Nguyên phủ.

Ánh mắt Lạc Quân lại sáng lên, hắn đi lên phía trước, nói:

- Ngươi thật to gan, là một hạt nhân lại dám tự mình chạy ra ngoài, đúng là đại nghịch bất đạo!

Đây là một cái rất lớn tội danh, thật sự chứng thực tội danh này của Lăng Hàn, Lăng Hàn không những không thành Đan sư, không thành đan đạo đại sư tương lai, mà là bị xử tử.

Lăng Hàn nhìn người này một chút, ngươi bị đoạt danh tiếng cần ghen ghét như thế sao?

Thật sự nhỏ nhen, không có khí lượng.

Lăng Hàn lắc đầu, nói:

- Không cần vội vã chụp mũ cho người khác. Thứ nhất, ta là sứ giả Huyền Bắc quốc, ngươi lại luôn miệng nói ta là hạt nhân, đây là đổ dầu vào lửa cho quan hệ hai triều sao? Ha ha, ta thấy ngươi mới là đại nghịch bất đạo, tâm ngươi đáng tru.

Nói đến đấu võ mồm, hắn sợ ai chứ?

Một câu nói đã làm Lạc Quân ngây người, bởi vì hạt nhân là cách nói bí mật, người bên ngoài gọi hạt nhân phủ là sứ giả của quốc gia khác, hơn nữa cũng không gọi là hạt nhân phủ, mà là Giáp Nguyên phủ, đường đường chính chính.

Hắn nhanh miệng, ai bảo chuyện như vậy quá mức hoang đường, một tên hạt nhân lại là kỳ tài đan đạo?

- Thứ hai, ta cũng không phải tự mình chạy đi, mà là quang minh chính đại đi ra. Như thế nào, ta cũng không phải tù phạm, còn không thể đi dạo đường phố sao?

Lăng Hàn lại nói rất ung dung.

Hắn hoàn toàn không có yếu đi khí thế của mình, ta tới đi sứ, thân phận địa vị thậm chí còn cao hơn ngươi.

- Nói năng bậy bạ!

Lạc Quân lấy lại tinh thần, lập tức trách cứ.

Hắn không tin người bên trong hạt nhân phủ có thể đi ra, người nào không biết đó chính là nhà giam.

- Ha ha, Lăng đại sư đúng không?

Đường Nghiêm đi tới, tiện tay đẩy Lạc Quân sang một bên.

Nhưng hắn có tu vi Chú Đỉnh cảnh, so sánh với nhau, Lạc Quân là Trúc Cơ có thể chống lại hay sao?

Lăng Hàn đã chứng nhận Đan sư, đương nhiên được Đường Nghiêm chú ý.

Hắn cười nói:

- Đại sư không dám nhận, gọi ta Lăng Hàn là được rồi.

- Ta là Đường Nghiêm, ngươi cũng có thể trực tiếp gọi tên ta.

Đường Nghiêm lộ ra vẻ hiền hoà, nhưng câu nói này nếu bị các bằng hữu của hắn nghe được khẳng định sẽ rớt cả đôi mắt.

Người nào không biết Đường Nghiêm tâm cao khí ngạo? Muốn kết giao bằng hữu với hắn quá khó khăn, muốn trở thành bằng hữu được hắn công nhận càng khó.

Nhưng bây giờ Đường Nghiêm lại bảo Lăng Hàn gọi tên hắn, đây là đãi ngộ bằng hữu thân mật mới có.

Có thể không dọa người sao?

Nhưng từ dáng vẻ Đường Nghiêm, đây cũng là chuyện đương nhiên.

Bởi vì Lăng Hàn thành tựu thấp nhất cũng là Đan sư Địa cấp thượng phẩm, chuyện này hoàn toàn có thể sánh ngang cấp Giáo Chủ, thậm chí còn vượt qua một bậc, bởi vì Đan sư cấp bậc này thật sự quá ít, Nguyệt Hoa tinh chỉ có một, tất cả cường giả cấp Giáo Chủ muốn luyện đan cũng chỉ có thể cầu cạnh Tam Dược lão nhân.

Nếu Đường gia có thể kết giao bằng hữu như vậy, ý nghĩa tự nhiên phi phàm, hơn nữa Đan sư Địa cấp thượng phẩm chỉ là thành tựu thấp nhất của Lăng Hàn, nếu như còn có thể tiến thêm một bước, trở thành Đan sư Thiên cấp, cho dù đi tới nơi nào trong vũ trụ, Lăng Hàn cũng được tôn trọng rất lớn.

Cho nên ngươi nói Đường Nghiêm có thể không khách khí sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK