Kết cục của hắn tự nhiên không cần nói, chỉ có phần bị giết.
Đánh nhau cùng cấp, điều kiện tiên quyết có thể chạy trốn là xem thời cơ nhanh, không thể cho đối phương quấn lấy, không thì chỉ có bị một kích oanh sát thành cặn bã.
Thời gian không ngừng đi qua, Tứ Bộ, Ngũ Bộ chết ở trong tay Lăng Hàn cũng nhiều, tự nhiên để cho người ta ý thức được không đúng.
Mặc dù Lăng Hàn có chút phiền, nhưng hiện tại sinh mệnh tinh khí của cường giả Ngũ Bộ giúp đỡ hắn quá lớn, mấy ngàn năm liền để tu vi của hắn đến Tam Bộ trung kỳ.
Đây là tiến cảnh hết sức kinh người, nếu có thể một mực tiến hành như thế, như vậy Lăng Hàn chỉ cần hơn một vạn năm liền có thể đạt tới Tam Bộ đỉnh phong, đi xung kích Tứ Bộ, ngay cả đám người Lâm U Liên, Tân Khí Hổ năm đó cũng không thể so sánh.
Nhưng mà, trên đời ở đâu nhiều chuyện tốt như vậy?
Lại nói, hết thảy Ngũ Bộ Thiên Tôn mới ngàn cái, thật muốn giết toàn bộ cho Lăng Hàn dùng để tăng lên tu vi sao?
Sau đó Thiên Tôn Ngũ Bộ xuất thủ liền không có đần như vậy, mỗi một cái đều tổ đội, ít thì ba bốn, nhiều thì sáu, bảy người, để Lăng Hàn cũng không thể không sinh ra kiêng kỵ, không cảm tử chiến.
Hắn khai thác chiến thuật du đấu, một bên chạy, vừa hái nguyên thạch, mười mấy vạn năm xuống, vị diện này lại trống rỗng.
Lăng Hàn quyết định tiến về vị diện thứ sáu, mặc dù càng xuống dưới càng khó đi, nhưng hắn cực hạn là Ngũ Bộ, hẳn còn có thể xuống hai ba tầng vị diện nữa.
Ba người bọn họ xuất phát, đi về phía chỗ sâu trong địa tầng.
Hoàn cảnh nơi này càng thêm ác liệt, Tam Bộ cũng khó có thể chịu đựng, cũng may Nữ Hoàng cùng Hổ Nữu đều có chiến lực Tứ Bộ, cùng lắm thì tiến vào Tiên Khách Cư, bản thân uy năng của Thiên Tôn Bảo Khí lại thêm Lăng Hàn bảo vệ, chống cự Ngũ Bộ công kích cũng không thành vấn đề.
Mười mấy năm sau, bọn hắn rốt cục đi tới vị diện thứ sáu.
Đến lúc này, Lăng Hàn đã không đi nghĩ vì cái gì vị diện nơi này có thể chồng chất, có lẽ chồng chất là vĩnh viễn chừng mực.
Đây là lực lượng to lớn cỡ nào tạo thành?
Hắn không có khả năng nghĩ ra, thôi được rồi, đi tìm nguyên thạch khoáng mạch đi.
Không thể nghi ngờ, vị diện này càng nhỏ hơn, hơn nữa tàn phá lợi hại, rất nhiều nơi có thể trực tiếp nhìn thấy hư không, có năng lượng phong bạo kinh khủng xông ra, có thể tuỳ tiện chụp chết Nhị Bộ, nhất định phải Tam Bộ mới có thể địch nổi.
Đây cũng là vì cái gì nói, chỉ có Tam Bộ mới có tư cách xuyên thẳng qua vị diện.
Nhưng mà, Tam Bộ có thể qua lại vị diện chỉ là yêu cầu thấp nhất, có chút năng lượng phong bạo do sáu loại hạt bản nguyên hỗn tạp thành, tương đương với một tên chuẩn Thất Bộ đang xuất thủ, cái kia thực đáng sợ, tin tưởng ngay cả Lục Bộ cũng không dám đi ăn một cái.
Càng nguy hiểm hơn chính là, đại địa nơi này quá yếu đuối, ai cũng không biết một khối nào lại đột nhiên vỡ vụn, sau đó dâng trào ra năng lượng phong bạo đáng sợ, sinh sinh giảo sát người ta.
Ba người Lăng Hàn cẩn thận từng li từng tí, dù Lăng Hàn có được chiến lực Ngũ Bộ lại như thế nào, ở chỗ này cũng không dám chủ quan.
Vị diện này giống như bị đánh sập, trình độ vỡ vụn hết sức kinh người, đoán chừng chỉ còn lại có một phần trăm năm đó. Nhưng vị diện dù sao cũng là vị diện, dù vị diện cấp thấp giống như Tiên vực cũng vô cùng to lớn, có lượng lớn địa phương có thể thăm dò.
Khoan hãy nói, hoàn cảnh nơi này vô cùng hiểm ác, nhưng sản xuất cũng kinh người, Lăng Hàn mở ra ba cây đại dược hoàng sắc, thậm chí còn đạt được hai ký hiệu cấp năm, giá trị hết sức kinh người.
Ngày nào đó.
Lăng Hàn đột nhiên dâng lên một cảm giác rung động mãnh liệt, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lên trời, chỉ thấy một bóng người xẹt qua ở trên bầu trời, đứng ở trên đỉnh đầu của hắn.
- Rốt cuộc tìm được ngươi!
Người này từ tốn nói, tản ra một cỗ bá khí ngoài ta còn ai.
Tân Khí Hổ.
Gia hỏa này đúng là âm hồn bất tán.
Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:
- Đang muốn tìm ngươi chiến một trận, ngươi tới vừa vặn.
- Ha ha ha, cho là mình rảo bước tiến lên Tam Bộ, liền có tư cách làm càn ở trước mặt ta sao?
Tân Khí Hổ lắc đầu.
- Ngươi còn chưa xứng, kém xa lắm.
- Ngươi chừng nào thì cũng thành miệng pháo, đến, ra tay đi!
Lăng Hàn chiến ý ngang nhiên, trận chiến đầu tiên với Tân Khí Hổ là lấy hắn chạy tán loạn kết thúc, để hắn cực kỳ khó chịu.
- Hừ, ngươi vẫn không có từ bỏ mao bệnh miệng tiện!
Tân Khí Hổ vỗ một chưởng, rõ ràng không có sử dụng bất kỳ bí pháp cùng Thiên Tôn ký hiệu, nhưng một chưởng này bá đạo tuyệt luân, để cường giả Ngũ Bộ cũng phải sợ hãi.
Đây là... chiến lực Ngũ Bộ đỉnh phong!
Hiện tại Lăng Hàn đã có nhận biết trực quan, lập tức đoán được thực lực của Tân Khí Hổ.
Hắn không sợ, giương động một viên Thiên Tôn ký hiệu, chiến lực của mình cũng tăng lên tới Ngũ Bộ đỉnh phong, sau đó đấm ra một quyền.
Bành!
Cự chưởng cùng nắm đấm va chạm, tạo thành một đoàn năng lượng hình dáng cây nấm, khuếch tán về phía bốn phương tám hướng.
Còn tốt, Nữ Hoàng cùng Hổ Nữu ngay ở trong Tiên Khách Cư, không cần lo lắng bị cỗ lực lượng này lan đến gần, nếu không lấy tu vi của bọn nàng cũng phải cau mày.
- Ha ha, rảo bước tiến lên Tam Bộ, thực lực đại tiến a!
Tân Khí Hổ cười lạnh, hưu, thân hình giết ra, song chưởng như chiến phủ bổ kích, chiêu chiêu ngoan lệ, để Lăng Hàn không thể không toàn lực xuất thủ mới có thể chống đỡ.
Không hổ là vạn cổ đệ nhất thiên kiêu, thật sự rất mạnh.
Ngay cả Ngũ Bộ cũng bị Lăng Hàn trấn sát mấy cái, nhưng Tân Khí Hổ lại lấy Tứ Bộ chi thân chế trụ Lăng Hàn, hơn nữa còn không có sử dụng Thiên Tôn ký hiệu, cái chiến lực này thật sự là tiêu chuẩn.
Lăng Hàn cũng không có cảm thấy không đúng, nếu như Tân Khí Hổ không có thực lực như vậy, làm sao có khả năng để cường giả Thất Bộ mong đợi?
Hắn lấy tu vi Tam Bộ, lại có thể miễn cưỡng địch nổi Tứ Bộ thiên kiêu mạnh nhất này, truyền đi tuyệt đối có thể để thanh danh của hắn nhất phi trùng thiên, trực tiếp nghiền ép ba tên vạn cổ đệ nhất thiên kiêu khác, độc hưởng vinh hạnh.
- Xem ra, ta phải động chút thủ đoạn!
Tân Khí Hổ rốt cục vận chuyển ra Thiên Tôn ký hiệu, lại chỉ là một viên ký hiệu cấp chín, rõ ràng chỉ tăng lên gấp năm lần lực lượng, lại để hắn lập tức chiếm được thượng phong.