Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đế tộc ngạo mạn, bọn họ là hậu nhân của Đại Đế, có Đế binh tọa trấn, trong tộc lúc nào cũng có Thánh Nhân tồn tại, đây là tiền vốn giúp bọn họ kiêu ngạo.

Mà Đế tử càng kiêu ngạo, không có gì bất ngờ xảy ra, bọn họ có hi vọng rất lớn thành Thánh, trong thời đại thiên hạ không Đế, Thánh Nhân chính là chiến lực mạnh nhất.

Thế hệ hoàng kim, người nổi bật trong Đế tử, bọn họ là thế hệ mạnh nhất từ trước tới nay, bọn họ xem thường bất cứ kẻ nào, bao quát cả Đế tử sau bọn họ.

Cho nên, Phật tử Tây Thiên vực giống như Lăng Hàn, trong mắt thế hệ hoàng kim được tính là cái gì?

Sâu kiến!

Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu, Tiểu Thanh Long nhìn nhau, bọn họ ẩn giấu tức giận rất sâu, tu vi chênh lệch quá nhiều, tức giận thì như thế nào?

- Những vương bát đản này cứ chờ xem, Cẩu gia sẽ có một ngày bắt các ngươi quỳ xuống mặc ta chinh phục.

Đại Hắc Cẩu dùng thần thức truyền âm nói.

Lăng Hàn cùng Tiểu Thanh Long không nói gì, nhưng trong lòng của bọn họ cũng suy nghĩ như thế.

Các Đế tử không nói thêm lời nào, có ít người không kiên nhẫn được nữa, bọn họ bay ra khỏi đài sen và tìm kiếm trong biển cả, có người bắt chuyện với thiếu niên hoảng sợ, ý đồ đạt được một chút tư liệu, còn có người bắt đầu ngồi xếp bằng, hoàn toàn không sốt ruột.

Ba người Lăng Hàn chờ ở đây hai ngày sau đó lặng lẽ rời đi, bọn họ lập tức sử dụng da Hư Không Thú che đậy thân thể.

Xèo, xèo, có ba bóng người xuất hiện

Đế Tử Hiên, Đế Tử Nguyên và một người Lăng Hàn không biết, hiển nhiên cũng là thế hệ hoàng kim.

- Trên người bọn họ có bảo vật che dấu tung tích.

Lâm Hiên thản nhiên nói, trước đó hắn đã muốn đánh giết ba người Lăng Hàn, sau khi chạy tới thì ba người mất đi bóng dáng.

- Ta đến xem.

Tên Đế tử không biết là ai nói ra, mi tâm của hắn vỡ ra, một con mắt dọc xuất hiện, trong con mắt bắn ra thần quang bao phủ bốn phía.

- Hư Không Nhãn của Minh huynh có thể phá hết tất cả hư ảo, có thể so với Thánh cấp, tin tưởng ở trước mặt của ngươi, ba con sâu kiến kia không có chỗ che giấu chân thân.

Đế Tử Nguyên vỗ tay cười nói.

Đế Tử Minh cười nhạt, nhìn như không thèm để ý chút nào, hắn càng cao ngạo.

Sau khi nhìn chung quanh, hắn không phát hiện ra cái gì.

Lúc này có chút lúng túng.

Đế Tử Minh lập tức dâng lên sát ý, hắn vốn không quan tâm tính mạng của ba con sâu kiến, đuổi theo chỉ vì tín vật của Thiên Lạc Thánh Hoàng mà thôi, sau khi tìm chung quanh lại không thấy ba người Lăng Hàn, hắn thẹn quá hóa giận và tỏa ra sát cơ bao phủ bốn phía.

Sâu kiến nho nhỏ dám làm hắn mất mặt?

Nhưng mà, người đâu?

Đế Tử Minh nhìn vào sâu trong biển cả, nhưng hắn vừa dò xét thì kêu lên đau đớn, ánh sáng trong con mắt dọc tắt đi.

- Minh huynh!

Đế Tử Hiên, Đế Tử Nguyên đồng thời kêu lên, bọn họ cũng không phải thực sự quan tâm Đế Tử Minh, mà là Đế Tử Minh là nhân tuyển tốt nhất tìm ra ba người Lăng Hàn.

Đế Tử Minh lắc đầu:

- Thức hải Thánh Hoàng không thể xúc phạm, hồn quang của ta suýt bị chém giết!

Hắn vừa dứt lời, Đế Tử Hiên cùng Đế Tử Nguyên đều nghiêm túc, bọn họ đang ở trong thi thể Đại Đế, cho dù bọn họ có phải thế hệ hoàng kim hay không, ở trước mặt đế uy, bọn họ chỉ là sâu kiến.

Bọn họ không cam tâm, sau khi đi tìm vài vòng, bọn họ đành phải bất đắc dĩ quay về.

Mà lúc này, ba người Lăng Hàn tiến vào trong nước biển.

Bọn họ không có chui vào biển sâu, chỉ dùng nước biển bao phủ thân thể mà thôi.

- Quả nhiên, nước biển có thể che lấp hành tung của chúng ta.

Lăng Hàn cười nói.

- Thức hải của Đại Đế, dù đã chết cũng có uy năng to lớn!

Đại Hắc Cẩu cũng gật đầu, sau đó đột nhiên nói:

- Tiểu Hàn tử, ngươi nói biển máu thần bí có vô số thi thể Thánh Nhân, có thể là thức hải của Đại Đế hay không?

Lăng Hàn trầm ngâm, đó là bí ẩn không có lời giải đáp, ngay cả Thánh Nhân mang theo Đế binh xuống dưới cũng gánh không được.

Là thức hải Đại Đế sao?

Có lẽ vị Đại Đế này thích giết chóc, giết nhiều Thánh Nhân như vậy làm gì? Hơn nữa, một thời đại tuyệt đối không có khả năng có nhiều Thánh Nhân như thế, có lẽ đã tích lũy vài chục thời đại.

Vấn đề là, cho dù là Đại Đế có thể sống thời gian dài như thế không?

Cho nên, bí ẩn này không người hiểu ra, trừ phi xuất hiện một vị Đại Đế mới, có thể một mình giết vào trong và tìm hiểu rõ huyền bí.

Lăng Hàn không nói thêm gì lời nào, hắn tiến vào thế giới mai rùa, bắt đầu diễn dịch tình cảm cuối cùng trong thất tình.

Sợ hãi.

Hắn rất ít khi gặp chuyện làm hắn sợ hãi, cho nên, hắn dùng thời gian rất lâu mới tìm được cảm xúc.

Lúc này có mấy cột sáng đánh tới

Ba, Lăng Hàn lập tức rời khỏi mai rùa thế giới, sau đó hắn phát hiện mai rùa chính mình bắt đầu chuyển động, một đạo hoa văn đang biến hóa, dường như đang giảng giải đạo lý chí cao vô thượng nào đó.

Tiểu Thanh Long, Đại Hắc Cẩu đồng thời tiến tới, cẩn thận nhìn chằm chằm vào hắn.

- Đế kinh!

Qua thật lâu, bọn họ kêu lớn.

Thì ra, kỳ thật Đế kinh vẫn ở trên người của bọn họ nhưng thần vật tự ẩn giấu, nó sẽ không hiển hóa, chỉ tới khi đế thi xuất hiện và dùng bảy loại cảm xúc diễn dịch, từ đó Đế kinh mới xuất thế.

Cũng có khả năng, Đế kinh nằm trong thi thể Đại Đế, mai rùa chỉ là một vật dẫn, cần thông qua bảy cửa khảo nghiệm mới có thể thông qua mai rùa hiển hóa xuất hiện.

Ân, suy đoán đằng sau càng hợp lý.

Lăng Hàn nói thầm trong lòng, sau đó hắn vội vàng áp chế các loại tạp niệm, toàn bộ tinh thần đều chú ý vào Đế kinh.

Đế kinh, đây là tâm huyết của Đại Đế, là tổng kết con đường thành đạo của bản thân, cho nên, tu luyện Đế kinh, khả năng thành Thánh cao hơn công pháp Thánh Nhân một mảng lớn.

Nhưng mà, hoàn toàn lâm vào trong Đế kinh sẽ không có khả năng thành Đế.

Con đường đã có người đi qua, ngươi chỉ mô phỏng theo, thiên đị sẽ không chiếu cố dạng người mô phỏng kẻ khác.

Cho nên, đối với người có hi vọng thành Đế mà nói, Đế kinh chỉ có thể làm tham khảo.

Lăng Hàn sử dụng Đế kinh làm thủ đoạn thôi động Đế thuật, chỉ là vì tăng cường chiến lực mà thôi.

Thu hoạch được Đế kinh sẽ bù đắp nhược điểm chiến lực không đủ của hắn.

Ròng rã ba ngày sau, mai rùa mới diễn dịch toàn bộ Đế kinh, sau đó nó bắt đầu diễn dịch thứ hoàn toàn mới.

Lần này là Đế thuật.

Thiên Lạc Thánh Hoàng năm đó trấn áp hắc ám, chiến lực được công nhận là ba người mạnh nhất, hắn sáng tạo Đế thuật mạnh mẽ cỡ nào?

- Băng Nguyệt đao!

Đây là đệ nhất môn Đế thuật, nhưng cũng không phải là đao pháp, đạt tới cảnh giới như Đại Đế, bọn họ đã không cần bị ngoại vật ảnh hưởng, có thể sử dụng bất cứ thứ gì làm vũ khí.

Cho nên, Băng Nguyệt đao là một loại thuật, có thể thông qua quyền thuật, chưởng pháp để diễn dịch, lúc đánh ra một kích sẽ hóa thành thiên đao chém chết tất cả.

Sau Băng Nguyệt đao, mai rùa lại bắt đầu diễn hóa Đế kinh một lần nữa.

- Chỉ có một môn Đế thuật?

Đại Hắc Cẩu cảm thấy không cam lòng.

Lăng Hàn cười một tiếng:

- Nếu là tuyệt chiêu, một môn là đủ.

- Ha ha, lại so một lúc, ai là người đầu tiên nắm giữ Đế kinh.

Tiểu Thanh Long lập tức nói.

- Tốt!

Ba người bọn họ đều ngồi xuống, bắt đầu tìm hiểu Đế kinh.

Nhưng mà Đế kinh thật sự quá khó hiểu, đây chính là con đường thành đạo của Đại Đế áp súc thành kinh văn, bọn họ cần phải tìm hiểu thật lâu mới được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK