Không có đánh bao lâu, hắn liền bị đánh trúng vài cái, để dưới chân lảo đảo, khóe miệng cũng chảy ra máu tới.
Đáng thương hắn vẫn không dám toàn lực đánh trả, sợ thật chứng minh tội trạng.
- Không phải bản tôn làm, các ngươi nghe bản tôn nói!
Hắn không ngừng kêu lên.
Đáng tiếc, hô như vậy hoàn toàn bao phủ ở trong tiếng rống giận dữ.
Lại nói, cho dù có người nghe được cũng sẽ không để ý tới, ai còn sẽ tin tưởng hắn?
Cứ như vậy, Dịch Long không ngừng bị bạo oanh, vết thương trên người càng ngày càng nặng.
Phát triển như vậy, ngay cả kẻ cầm đầu Lăng Hàn cũng không ngờ tới.
Hắn chỉ là muốn để Hoàng Phong chuyển lời, để đối phương chết ở địa phương kia, sau đó dẫn Phong Vô Định tới, ai có thể nghĩ tới lại để Dịch Long gánh tội?
Trong lòng Dịch Long oan a, càng có một loại hối hận không nói ra được.
Tại sao hắn lại phải đầu nhập vào Phong minh?
Mặc dù nói trong Phong minh có một Thiên Mệnh Tử, còn có năm tên Thất Bộ Chí Tôn, ngưu bức đến rối tinh rối mù, nhưng những người này đều coi hắn trở thành ngoại nhân, tràn đầy bài xích, căn bản không có tiếp nhận hắn.
Hắn đường đường Tam Bộ, cần gì phải chịu ủy khuất như vậy?
Hiện tại tốt rồi, bị coi như hung thủ, kia thật là bị đánh chết cũng không có chỗ kêu oan a.
- Dừng tay!
Một tiếng quát lạnh truyền đến, tràn đầy uy thế khiếp người.
Lập tức, có một nửa người dừng tay, mà đổi thành một nửa người cũng chậm lại công kích, bất quá thời gian mấy hơi thở, tràng diện đã hoàn toàn được khống chế lại.
Một tên dáng người vĩ ngạn đi tới, từng bước một hạ xuống, như long hành hổ bộ.
- Phong đại nhân!
- Phong Tình đại nhân!
Không ít người lập tức hành lễ, đây là Tứ Bộ Thiên Tôn, cực kỳ yêu nghiệt, thậm chí ngay cả Phong Vô Định cũng khích lệ qua, cho nên, dù người này không phải người của Nguyên Thế Giới đời trước, nhưng đám người vẫn vô cùng cho hắn mặt mũi.
Phong Tình đi tới, ánh mắt đảo qua Dịch Long, khẽ chau mày.
- Phong đại nhân, ta oan a!
Dịch Long vô cùng kích động, nắm tay Phong Tình, chỉ cảm thấy lệ trên khóe mắt như sắp trào ra.
Hắn chưa từng ủy khuất qua như thế.
Có thể trở thành Thiên Tôn, khẳng định từng cái đều là thiên tài, cùng nhau đi tới tất nhiên nghiền ép những thiên tài khác.
Cho nên, hiện tại Dịch Long tất nhiên cực kỳ biệt khuất, có thể không ủy khuất sao?
- Chuyện gì xảy ra?
Phong Tình trầm giọng hỏi.
Dịch Long liền tranh thủ nói một lần, cũng liên tục phát ra đạo thề, nói mình nếu có nửa câu hoang ngôn, vậy hắn vĩnh thế không thể bước vào Tứ Bộ.
Đối với Thiên Tôn mà nói, dạng lời thề này thật sự là nặng đến không thể nặng hơn.
Bởi vậy, tất cả mọi người do dự, chẳng lẽ Dịch Long nói thật?
- Đi điều tra một chút.
Phong Tình nói.
Cái này rất dễ dàng chứng thực, trước đám người Hoàng Phong là có hai mươi bốn người a.
Quả nhiên, có thật nhiều người chứng giám, đám người Hoàng Phong đúng là hai mươi bốn người cùng đi ra.
- Bọn hắn đi đâu?
Phong Tình hỏi lại.
Có người trước tham gia đánh với Lăng Phi Phàm, nói ra chuyện này.
- Nói cách khác, hôm nay đám người Hoàng Phong hẳn là tìm Lăng Phi Phàm.
Phong Tình phân tích nói.
- Nhưng hai mươi bốn người ra ngoài, chỉ có một người trở lại.
- Hừ, vấn đề tất nhiên ở trên người Lăng Phi Phàm.
Có người cảm thấy không thể tưởng tượng nổi:
- Phong đại nhân, Lăng Phi Phàm kia chỉ là Nhị Bộ, tuyệt không có khả năng làm được.
Phong Tình lắc đầu:
- Mặc dù Lăng Phi Phàm không đáng để lo, nhưng tổ phụ hắn Lăng Hàn năm đó lại có rất nhiều bằng hữu, trong đó không thiếu Tứ Bộ.
- Ý của ngài là, có cường giả Tứ Bộ xuất thủ?
Phong Tình gật gật đầu:
- Đi xem một chút liền biết.
- Ta biết địa phương.
Có người xung phong nhận việc, hắn trước đã từng theo dõi qua Lăng Phi Phàm đi chỗ Lăng Hàn, chỉ là những người này còn không dám quá mức trái với quy định của quân doanh, xông vào thạch ốc của người khác hành hung, không thì... Ân, bọn hắn sớm chết rồi.
- Dẫn đường.
Lần này có thể nói là quần tình xúc động phẫn nộ, chí ít nhất vài trăm người đồng thời xuất động, mặc dù phần lớn đều là Nhị Bộ, nhưng nhiều người như vậy đồng thời xuất động, thanh thế có thể nói cuồn cuộn, chỗ lướt qua, để thế lực khác đều kinh động.
- Thế nào, Phong minh muốn khai chiến sao?
- Dám sao, Bạch minh ta cũng không kém bao nhiêu!
- Hổ minh không sợ!
Không thể không nói, trong rất nhiều thế lực lấy Phong minh thực lực mạnh nhất, chẳng những nhân số đông đảo, Phong Vô Định trấn giữ càng là Thiên Mệnh Tử, chiến lực trác tuyệt.
Hơn nữa, sau lưng Phong Vô Định còn có năm tên Thất Bộ Chí Tôn, cái này làm sao so sánh?
Lâm gia tính toán ngưu bức, thế nhưng chỉ có ba tên Thất Bộ cộng thêm một tên chiến lực Thất Bộ mà thôi.
Hiện tại Phong minh một bộ muốn khai chiến, có thể nào không khiến người ta trong lòng hoảng sợ?
Còn tốt, những người này của Phong minh không có tiến về địa bàn của thế lực nào, một đường đều qua mà không vào, đi tới một nơi hẻo lánh không đáng chú ý.
Bọn hắn đi nơi kia làm gì?
Rất nhiều thế lực đều hiếu kì, nhao nhao đến xem náo nhiệt.
Rất nhanh, người Phong minh liền tới trước thạch ốc của Lăng Hàn.
Phong Tình nhìn một người gật gật đầu, nói:
- Đi gọi cửa.
- Vâng, đại nhân.
Đó là một Nhị Bộ, vội vàng khom người đáp ứng, chạy tới kêu cửa.
- Người ở bên trong nghe, mau mau xuất hiện!
Nhị Bộ kia lớn tiếng kêu lên.
Lăng Hàn ở trong nhà đá bố trí xuống một đạo cấm chế, ngăn cách thanh âm truyền vào, sau đó hắn mới mở cửa, đi ra ngoài.
Khi thấy hắn, con ngươi của Phong Tình co rút lại thành một điểm nhỏ.
Oanh, xung quanh người hắn có khí tức mãnh liệt chấn động, không thể khống chế.
Phong Tình đương nhiên nghe nói Lăng Hàn yêu nghiệt, ngay cả Thất Bộ Chí Tôn cũng đã từng bị hắn bắt, thành tù nhân. Mặc dù về sau Kim Tàm thoát khốn, nhưng vẫn không thể che giấu được Lăng Hàn cường đại.
Còn tốt chính là, Lăng Hàn tự mình tìm đường chết, tiến vào cấm địa của Nguyên Thế Giới đời trước, đây chính là địa phương ngay cả Thất Bộ cũng không thể xâm nhập, mấy ngàn ức năm không có tin tức truyền ra, khẳng định là treo.
Bởi vậy, mặc dù Phong Tình cảm khái một phen, lại may mắn tên yêu nghiệt này rốt cục biến mất.
Mà bây giờ nhìn thấy Lăng Hàn sống sờ sờ xuất hiện, có thể không cho hắn chấn kinh đến bối rối sao?
- Có phải là ngươi, giết chết Hoàng Phong hay không?
Tên Nhị Bộ kia lại không nhận ra Lăng Hàn, lớn tiếng chất vấn.