Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

– Ngươi đang nói bậy bạ gì đó!

Tam Vương quát.

– Ai!

Lăng Hàn lười nói nhảm, hắn xuất chưởng, ba, Tam Vương biến thành một đám bùn nhão, cho dù có

Bạch Ngân chiến giáp bảo vệ cũng vô dụng.

Lăng Hàn công kích quá bá đạo, dù không đánh nát Bạch Ngân chiến giáp, nhưng lực lượng chấn động

vẫn đánh Tam Vương thành thịt mạt.

Chỉ là Thánh Nhân lục tinh!

Cảnh này làm các thợ mỏ kinh ngạc và sợ hãi, quá kinh khủng, trong mắt bọn họ môn đồ Đại Đế chẳng

khác gì thiên thần lại không chịu nổi một kích, chẳng lẽ vị này là tôn Đại Đế sao?

Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:

– Tốt rồi tốt rồi, đã xem xong náo nhiệt, mọi người nên làm gì thì làm đi, tuyệt đối không nên làm trễ nải

chính sự.

Ách, ngươi muốn tiếp nhận chức thủ lĩnh thợ mỏ sao?

Các thợ mỏ không dám đối nghịch, bọn họ không thể ra ngoài, bọn họ không có chiến giáp bảo vệ, đi ra

ngoài chính là con đường chết, cho nên, bọn họ như chim trong lồng, đối nghịch với Lăng Hàn làm gì.

Bọn họ đàng hoàng đào quáng, Lăng Hàn lại bắt ba tên Thánh Nhân trấn giữ nơi này lại, chỉ cần bỏ đi

hộ giáp của bọn họ, bọn họ cũng chỉ có thể ngoan ngoãn đợi ở chỗ này.

Lăng Hàn tiếp xúc khối khoáng thạch kia, sau khi trừ tạp chất đi, hắn nhận được một khối Sáng Tạo Chi

Kim lớn như ngón tay cái!

Đây chính là đại thu hoạch.

Phải biết, cho dù đám người Vô Nhai Đại Đế lợi dụng Tiên Thiên Kim Linh “gửi” Sáng Tạo Chi Kim

cũng chỉ lớn như thế, việc này đã dẫn tới Chân Long Đại Đế tự mình xuất động tranh đoạt.

Cũng chính vì như thế mới làm “vực sâu hệ” xuất hiện trước mặt “tuyệt địa hệ”.

Cả hai không phải một bọn, nhưng chưa nói tới đối địch, trước mắt vực sâu hệ chỉ canh giữ ở bên trong

vực sâu nguyên thủy, dường như không có dã tâm gì, mà tuyệt địa hệ cũng nước giếng không phạm

nước sông.

Nhưng một khối Sáng Tạo Chi Kim rơi vào trong tay vực sâu hệ, không biết sẽ mang tới bao nhiêu

phiền phức cho đám người Vô Nhai Đại Đế.

– Hắc hắc, chuyện này chứng minh ta có đại phúc vận, tới đúng dịp như thế.

Hắn rất không biết xấu hổ khoe khoang.

Hắn lấy ra Hỗn Độn Cực Lôi tháp, hắn muốn tăng uy lực của Chuẩn Đế binh.

Sáng Tạo Chi Kim không ngừng dung nhập vào bên trong Hỗn Độn Cực Lôi tháp, từ đó bảo tháp không

ngừng sinh ra biến hóa, nhưng bây giờ cũng không rõ rệt.

Lăng Hàn có cảm giác, Mẫu Kim đang sinh ra biến đổi lớn.

Một khi phát sinh, Hỗn Độn Cực Lôi tháp sẽ thoát thai hoán cốt.

Vô Nhai Đại Đế nói, Sáng Tạo Chi Kim có thể đúc ra Đế binh mạnh nhất, chuyện này không phải câu nói

ngoa.

Hơn nữa, Lăng Hàn cảm thấy đây không phải Đế binh, mà là tồn tại vượt qua Đế binh.

Nhưng mà, chuyện này cần rất nhiều rất nhiều Sáng Tạo Chi Kim.

Khó trách ba mươi sáu Thần thú đóng quân ở đây, nếu quả thật có thể rèn đúc ra một cái siêu Đế binh,

lại do Đại Đế thao túng, có phải sẽ miểu sát Đại Đế?

Giống như Chuẩn Đế nắm giữ Đế binh, không có một tên nào Chuẩn Đế dám đối kháng chính diện.

Còn tốt chính là, đây là một loại biến chất, cần đạt tới giá trị nào đó mới sinh ra biến chất, bằng sẽ có

tăng lên nhưng biến hóa không lớn.

Lăng Hàn thấy, Hỗn Độn Cực Lôi tháp hiện tại chỉ kiên cố hơn một chút, nhưng muốn nói uy lực có bao

nhiêu tăng lên, dường như không được một phần mười.

Sau ba tháng, lại có ba tên Thánh Nhân tới thay ca, bị Lăng Hàn giam cầm toàn bộ.

Nhưng chuyện này cũng mang ý nghĩa nơi đây không thể ở tiếp, thành Chân Long sẽ phái người tới

đây điều tra.

Lăng Hàn dứt khoát thu tất cả người vào trong cơ thể, cho dù vực sâu có thể sáng tạo sinh mệnh nhưng

cũng cần thời gian.

Sau đó, hắn nghênh ngang rời đi, đi tới thành Thanh Loan.

Vận khí không tệ, hắn đi tới đây không gặp được thiên địa phong bạo, bởi vậy, qua năm ngày sau, Lăng

Hàn đã đi tới thành Thanh Loan.

Hắn không khỏi nghĩ đến, trước đó hắn tham gia chín thành tranh bá ở nơi này, còn thắng được một

tiểu bì nương cảm mến, không biết hiện tại Mặc Tử Vân có trùng sinh hay không, thời điểm gặp được

hắn có bị hắn hấp dẫn lần nữa hay không?

Lăng Hàn chắc chắn sẽ không nhàm chán đi trêu chọc Mặc Tử Vân, mà là lặng lẽ thông qua.

Nơi này cũng không có Đại Đế tọa trấn, Thanh Loan Đại Đế chạy tới trấn thủ đường nối, mà Chân Long

Đại Đế không biết trốn tới góc nào làm lại từ đầu, cho nên, tạo thành hai tòa thành thị trống rỗng.

Nhưng Lăng Hàn cũng không dám làm loạn, chí ít Đằng Xà Đại Đế đang tìm hắn ở bốn phía, phát hiện

hai tòa thành thị phát sinh dị động, khẳng định sẽ chạy tới trước tiên.

Cho nên, Lăng Hàn vô cùng ít xuất hiện, hắn tiếp tục đi tới.

Bắt đầu từ nơi này, hắn cảm thấy rất lạ lẫm, đây là con đường hắn chưa từng đi qua.

Lăng Hàn không có đi tới thành thị thứ ba, hắn chỉ cần nắm giữ quỹ tích hành động của mình, hắn cũng

đoán ra thành thị thứ ba năm ở đâu, có lẽ sớm có Đại Đế đang bày đại trận chờ hắn.

Bởi vậy, Lăng Hàn đi khắp núi đồi, mục tiêu của hắn là mạnh lên, mà thủ đoạn mạnh lên chủ yếu chính

là vật chất Thủy Nguyên, đã như vậy, hắn cần đi không đi ra ngoài.

Nhưng mà, vật chất Thủy Nguyên rất hiếm có.

Cho dù ở khu vực hạch tâm của vực sâu nguyên thủy, tỷ lệ sản xuất vật chất Thủy Nguyên sẽ lớn hơn

nhiều, nhưng mà, muốn tìm được cũng phải dựa vào vận may.

Lăng Hàn nguyện ý thử vận khí một chút, thời gian chảy nơi này gấp trăm lần ở nơi khác, cho nên hắn

mới có thời gian lãng phí.

Hắn cất bước đi không mục đích, hắn cũng không mực chiến giáp, nhưng với thể phách mạnh mẽ của

hắn, thực lực của hắn rất cường đại, không có chiến giáp cũng có thể đi lại dễ dàng.

Trừ phi gặp được thiên địa phong bạo, không thì vực sâu nguyên thủy không có uy hiếp với hắn.

Từ nơi này không khác gì khu vực bên ngoài, đó là một phiến bình nguyên hoang vu, người vật vô hại.

Đương nhiên, cho dù là Thánh Nhân, trong tình huống không có bảo vệ tiến vào nơi này cũng sẽ bị

nghiền thành cặn bã.

Lăng Hàn nhanh chân bước đi, trước mặt xuất hiện một rừng đá.

Hắn không có đi đường vòng, hắn tiến thẳng vào bên trong.

Ầm ầm, không lâu lắm, đột nhiên hắn nghe được tiếng nổ lớn giống như mặt đất đang rung động.

Phải biết, kết cấu nơi này vững chắc cỡ nào, cho dù có Đại Đế xuất thủ cũng không thể tạo ra nhiều phá

hư, là tồn tại gì có thể làm mặt đất rung động?

Lăng Hàn không thể áp chế lòng hiếu kì, hắn bước nhanh tiến lên một đoạn, hắn kinh ngạc phát hiện,

trên mặt đất xuất hiện từng khối đá nhấp nhô.

Tràng diện này rất hùng vĩ, mỗi một tảng đá giống như có sinh mệnh, chúng không ngừng lao về một

hướng như vạn mã bôn đằng, mới làm cho mặt đất rung động như vậy.

A, đây là cái gì, sạt lở đất?

Lăng Hàn lại lại tiến lên phía trước, hắn phát hiện tất cả tảng đá đang xếp vào nhau như xếp gỗ.

Thú vị, đây là cái gì?

Bởi vì tò mò, Lăng Hàn liền dừng lại nhìn một hồi, hắn muốn biết chuyện này rốt cuộc là như thế nào.

Rất nhanh, tảng đá lăn tới đây càng ngày càng nhiều, hóa thành một ngọn núi.

Lúc này, đã không còn tảng đá lăn tới, bốn phía khôi phục bình tĩnh, trừ nơi này xuất hiện ngọn núi thì

không còn chút dị dạng.

Đã không còn?

Lăng Hàn nhe răng, hắn thật sự rãnh rối tới mức điên rồi.

Nhưng vào lúc này, ầm ầm, núi đá trước mặt rung động

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK