Lực lượng tam cốt quá cường đại, liều mạng không phải là cách làm khôn ngoan. Nhưng lực lượng chỉ là một bộ phận của chiến lực, tuy rằng vô cùng quan trọng, nhưng tốc độ, kỹ xảo, phản ứng tại chỗ đều có liên quan mật thiết.
Xoạt xoạt.
Xà nữ đánh ra hai kiếm thất bại, Lăng Hàn đang muốn phản kích, đã thấy hàn quang lóe lên, lại có thể có một đạo kiếm quang chém tới.
Lăng Hàn nhất thời kinh sợ, vội vàng lấy đoạn kiếm gãy đón đỡ.
Đinh.
Một tiếng động vang lên. Lực lớn truyền đến, thân hình của hắn lập tức bị chấn động tới mức cong vẹo. Nhưng như vậy còn chưa xong. Đạo kiếm quang thứ tư đã chém tới.
Lăng Hàn không có cách nào, chỉ có thể lấy năng lượng thạch quấn ở trên nắm tay, nghênh đón.
Xoạt.
Một kiếm này chém qua.
Lăng Hàn nhất thời bị đánh bay ra ngoài, trên tay có thêm một vết máu. Máu tươi nhỏ xuống từng giọt.
Hắn đứng vững, nhìn xà nữ, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Bởi vì hiện tại xà nữ thình lình có bốn cánh tay. Trong mỗi bàn tay đều nắm một thanh kiếm, lạnh phát ra ánh sáng chập chờn.
Dựa vào!
Chẳng trách mình trúng chiêu. Hóa ra nữ nhân này lại có bốn cánh tay, ở trong trong chiến đấu đột nhiên lại xuất hiện ra hai cánh tay, tất nhiên có thể nhận được hiệu quả ngoài dự đoán.
Xà nữ cũng có chút kinh ngạc. Mình bỗng nhiên sử dụng ra một chiêu này, lại chỉ có thể chém thương cánh tya của Lăng Hàn mà thôi?
Hiệu quả này kém hơn so với sự mong muốn của nàng rất nhiều.
- Đáng tiếc quá sắc sảo!
Xà nữ lắc đầu.
- Tuy rằng có chút thực lực có chút thiên phú, nhưng ngươi đối mặt lại là ta!
Nàng mở miệng, đầu lưỡi thật dài đưa ra ngoài, hình ảnh này đặc biệt quyến rũ. Nhưng khi thấy trên đầu lưỡi của nàng còn có khí thể màu xanh tản ra, vậy liền có chút dọa người.
Hơn nữa, khí thể này còn đang khuếch tán, tỏa ra khắp xung quanh thân thể của nàng, hóa thành một mảnh sương mù.
Lăng Hàn nhướng mày. Tuy rằng ở khoảng cách rất xa, hắn đã ngửi thấy được một mùi buồn nôn, khiến cho hắn có loại cảm giác muốn ngất xỉu.
Có độc!
Rắn, đương nhiên có kịch độc.
Lăng Hàn vội vàng nín thở, sau đó uống một viên Bách Hóa Đan.
Hắn phải tốc chiến tốc thắng. Độc này rất mạnh. Ngay cả Bách Hóa Đan cũng có thể không chống đỡ được thời gian quá lâu.
- Tiểu tử, ngươi làm sao đấu được với ta?
Xà nữ ngạo nghễ.
- Lực lượng của ta mạnh hơn ngươi, tốc độ không chênh lệch là bao. Ở phương diện thiên phú thần thông, nhân tộc thúc ngựa cũng kém hơn so với yêu tộc chúng ta.
Bốn cánh tay nàng rung lên. Trên bốn thanh kiếm đều quấn lên năng lượng màu xám:
- Nhân tộc các ngươi cần phải tu luyện lực tinh thần, cần phải có linh đồ mới có khả năng khai thông với năng lượng cấp độ cao. Nhưng yêu tộc chúng ta lại khác. Theo cảnh giới nâng cao, thần thông tự thành!
- Mà giống như ta nắm giữ loại huyết mạch thượng cổ này.
Nàng dừng lại một chút, toàn thân đã tràn ngập sương mù màu xanh lục:
- Khu vực khí độc bao phủ, đều là địa bàn của ta. Ngươi làm sao có thể ở trên địa bàn của ta đánh bại ta được?
Nghe đến mấy lời nói này, tất cả mọi người lộ ra vẻ hâm mộ.
Hóa ra, yêu tộc ở trên phương diện chiến đấu lại có ưu thế cường đại như vậy?
Nhân tộc cùng giai làm sao đánh thắng được?
Cùng giai cũng đánh không lại, huống gì là bị cảnh giới bị áp chế?
- Được, vậy tốc chiến tốc thắng!
Giọng điệu Lăng Hàn lạnh lùng.
Ầm.
Huyết khí sôi trào, lực lượng của hắn trong nháy mắt tăng lên một mảng lớn.
Ầm.
Hai chân hắn phát lực, xông về phía xà nữ.
Xà nữ cười lạnh, căn bản khinh thường bạo phát. Theo nàng, lấy Cực Cốt Cảnh đi chiến đấu với Hoán Huyết Cảnh đã khiến cho nàng rất mất thể diện, còn cần bạo phát sao?
Hai người lại phát sinh va chạm. Xà nữ không khỏi biến sắc.
Lực lượng của Lăng Hàn lại có thể không kém mình!
Bí lực của nhân tộc này phải cường đại tới mức nào, hơn nữa biên độ bạo phát cũng quá kinh người.
Nàng không dám khinh thường, cũng bắt đầu bạo phát.
Yêu thú bạo phát không giống với nhân tộc. Tuy rằng cũng không có khả năng duy trì lâu dài, nhưng có thể dừng lại nửa đường, lưu lại sau này tiếp tục bạo phát.
Hai người lại tiếp tục đánh. Lăng Hàn bị chấn động bay ra ngoài, nhưng chênh lệch cũng không lớn giống như trong tưởng tượng.
Lăng Hàn rời khỏi khu vực khói độc màu xanh, nói:
- Thảo nào thực lực yêu thú cùng giai cao hơn nhân tộc. Hóa ra yêu thú am hiểu hơn chính là thể thuật, cho nên, da thô thịt dày, lực kéo dài.
- Thì tính sao?
Xà nữ lạnh lùng nói.
Lăng Hàn cười nhạt:
- Điều này có nghĩa là, lực bạo phát của yêu thú cũng sẽ yếu hơn rất nhiều.
Nhân tộc tu luyện bí lực, thể thuật chỉ là trợ giúp, chiếm một phần cực nhỏ. Cho nên một khi bạo phát, lực lượng có thể nâng cao gấp hơn hai lần. Nhưng yêu thú lại là lấy thể thuật tăng trưởng. Điều này làm cho yêu thú nắm giữ lực duy trì liên tục cường đại. Nhưng thời điểm cần phải bạo phát, nhược điểm của thể thuật lại hoàn toàn để lộ ra.
- Thì tính sao?
Xà nữ khinh thường nói.
- Ngươi cho dù sôi trào huyết khí, lực lượng cũng không thể so sánh được với ta. Cho dù ta chỉ có thể bạo phát gấp đôi lực lượng, nghiền ép ngươi vẫn không thành vấn đề.
- A!
Lăng Hàn cười.
Ầm.
Thân hình hắn vọt ra, phóng về phía xà nữ.
Hắn cũng không thể bỏ dở huyết khí sôi trào, cho nên sao có thể lãng phí thời gian quý giá trên phương diện đấu võ mồm?
Xà nữ kinh ngạc. Ngươi không phải biết lực lượng của chính mình không bằng ta, còn dám trực diện đánh mạnh. Đây là ngại bị bại không đủ nhanh sao?
Nàng tràn ngập lòng tin đối với lực lượng của chính mình. Hơn nữa Lăng Hàn chủ động xông vào trong khói độc. Đây chính là sân nhà của nàng.
Như vậy còn không dám đánh sao?
Nàng một kiếm chém qua, kiếm quang uy nghiêm đáng sợ.
Lăng Hàn lấy đoạn kiếm gãy chém ra, nhưng lực lượng kém hơn quá nhiều. Hắn nhất thời bị chấn động tới mức thân hình lảo đảo. Hắn lập tức lại một quyền đánh ra, năng lượng thạch quấn vòng quanh. Yêu Hầu Quyền triển khai, lấy tần suất công kích ba mươi tầng chồng chất đánh ra.
Phụt phụt phụt phụt.
Xà nữ thi triển ra từng kiếm một, nhưng đều bị Lăng Hàn hóa giải. Tần suất công kích chính là lấy yếu đấu với mạnh. Hơn nữa có năng lượng thạch bảo vệ, cho tay của Lăng Hàn tư cách cứng rắn như lợi khí.
Xà nữ vô cùng kinh hoàng. Tại sao công kích của mình ở trước mặt Lăng Hàn hoàn toàn sụp đổ, không chịu nổi một đòn?
Nàng vội vàng lui lại phía sau.
Nhưng tốc độ của Lăng Hàn lại không thể chậm hơn so với nàng. Sau khi khoảng cách đã thu ngắn lại, nàng làm sao có thể vùng thoát ra được?